Tịch Đồng đi vệ sinh xong cũng không muốn quay trở về hội trường, tựa người vào lan can tầng hai ngắm nhìn cảnh tượng hùng vĩ bên dưới một lúc. Sau khi thành viên hội đồng quản trị phát biểu xong, người đứng đầu đương nhiệm của ngân sách Úy Mộng lên sân khấu, dẫn theo một số hiệu trưởng các trường tiểu học miền núi đến cảm ơn Đông Nhạc đã hỗ trợ tài chính, đây là khâu cuối cùng trước buổi biểu diễn văn nghệ.Một giọng nói hết sức quen tai đột nhiên lọt vào tai cô."Ở đây, cháu xin gửi lời cảm ơn đến các cô chú ngồi ở đây, chính những cuốn sách và bữa trưa mọi người quyên tặng đã giúp cháu học xong tiểu học trong núi và có cơ hội rời huyện Bình để đến với thành phố tuyến đầu hiện đại hóa này..."Tịch Đồng rướn cổ lên, đại diện học sinh đứng ở trên đài phát biểu không phải là Ngưu Hạnh Hạnh sao!Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cô gái nhỏ mặc đồng phục của trường trung học số sáu, bím tóc được chải gọn gàng, lần đầu tiên đối mặt với ống kính, khuôn mặt vàng vọt vô cùng lo lắng, giọng nói cũng run run, hai tay lo lắng nắm chặt vạt váy. Cô ấy là một người được lợi gương mẫu, nhìn một cái là biết có xuất thân nông thôn, dáng vẻ quê mùa, thành tích tốt, ngoan ngoãn, thích hợp nhất để đưa tin tức.Còn một tuần nữa là thi tuyển sinh trung học, Tịch Đồng hy vọng cô ấy sẽ không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài, chẳng hạn như những hot search trên weibo. Cô làm việc trong nghề này nên biết các phương tiện truyền thông vô đạo đức sẽ làm bất cứ điều gì để được tin hot.Mắt thấy Ngưu Hạnh Hạnh sắp đọc xong bản thảo, Tịch Đồng đi xuống lầu, muốn chờ sau khi kết thúc chào hỏi cô ấy, động viên cô ấy một chút, nhưng lại phát hiện ra cô ấy đang khóc.Vì trên sân khấu không có giám đốc điều hành hay doanh nhân nên các phóng viên đã đánh bạo lao lên hàng ghế đầu, vô số đèn chiếu vào cô ấy để ghi lại cảnh tượng cảm động đến phế tạng này. Cô gái nhỏ tay chân luống cuống nên người phụ trách ngân sách đã kéo cô ấy đến trước người, khéo léo mỉm cười trước ống kính và nói một chuỗi dài những lời khách sáo.Ngưu Hạnh Hạnh lau nước mắt, giống như là bị vô số khuôn mặt xa lạ trước mặt và micro giơ cao hù dọa, nhìn xung quanh, ánh mắt như đang tìm cái gì đó, đột nhiên lúng túng đẩy người phụ trách ra, cắn môi chạy khỏi sân khấu. Lúc vượt qua hàng thứ hai ở chỗ ngồi của hội đồng quản trị có người đưa nửa cánh tay ra, rồi lập tức lùi về.Ngưu Hạnh Hạnh bụm mặt chạy ra khỏi hội trường, giáo viên của trường trung học số sáu đưa cô ấy đến vội vàng đuổi theo. Người dẫn chương trình đang định mỉm cười giải thích tình tiết nhỏ nhặt vô thưởng vô phạt này thì cũng biết không cần thiết—Một người vừa vặn đi về phía cửa, đụng phải cô gái nhỏ, còn đưa tay đỡ một cái để ngừa cô ấy ngã xuống. Một màn này bị các phóng viên lấy tốc độ ánh sáng chụp lại.Trong nháy mắt, tầm mắt của toàn bộ hội trường đều tập trung trên người người đàn ông này, anh sải bước đi vào trong sảnh, khí thế toàn thân làm người ta kinh sợ.Hách Động Minh đứng lên, kinh ngạc vui mừng nghênh đón, ôm một cái theo kiểu phương tây.Mạnh Dịch ngồi xuống, không chút dấu vết lấy khăn giấy ướt trong túi ra, lau sạch bàn tay vừa chạm vào. Anh cụp mắt xuống, nửa vòng đồng tử đen hơi động đậy dưới lông mi, khóe mắt quét qua Đỗ Huy đang gục đầu sang một bên.Động tác theo bản năng đưa tay đỡ lấy Ngưu Hạnh Hạnh mới vừa rồi, ông ta nhìn thấy."Ryan, trên đường vẫn thuận lợi chứ?"Lương Nguyệt đạp giày cao gót từ hành lang đi đến, bắt tay anh. Đỗ Huy vốn muốn đứng lên, bị vợ trừng một cái, lại ngồi xuống.Mạnh Dịch lễ phép gật đầu: "Giờ cao điểm buổi tối có chút tắc đường, cảm ơn xe của bà."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Ánh mắt anh bỗng nhiên tập trung vào sau lưng Lương Nguyệt, cách đó không xa có một cái đầu nhỏ đang nhìn lấm lét, đầu ngón tay tức giận túm lấy chiếc khăn lụa xanh trên cổ, trong mắt có thể phun ra lửa.Mạnh Dịch nhếch môi, âm thanh không máy móc như mới vừa rồi nữa: "Lương nữ sĩ, lát nữa bà có rảnh không? Tôi có một số việc muốn nói với bà."Anh cười lên hiếm có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được, huống chi Lương Nguyệt đã ngấp nghé anh từ lâu. Dù anh muốn nói chuyện hợp tác hay uống ly cà phê, bà ta có thể nhận lời trong một giây."Dĩ nhiên." Lương Nguyệt mím đôi môi đỏ mọng xinh đẹp.Tịch Đồng không có xem hết ca múa mà đợi đến bảy giờ rưỡi tiệc buffet sẽ bắt đầu.Cô khoanh tay ngồi trên ghế sô pha ở khu nghỉ ngơi, tóc trên thái dương rối bù, mùi nước hoa thoang thoảng trong không khí khiến cô muốn hắt hơi.Các quý cô trong bộ váy sang trọng như con thoi đi qua phòng ăn, đến nửa hiệp sau, tất cả đều tụ tập một chỗ, thật giống như trong đám người có khối nam châm.Tịch Đồng gặm táo, nhìn người phụ nữ bước ra khỏi đám đông ồn ào đi tới chỗ Mạnh Dịch trâu bò.Giờ khắc này, nội tâm cô hoàn toàn bị biểu tượng cảm xúc Jung Kyu-bin.jpg chiếm cứ.Dám thành cái bộ dạng này, tủ quần áo đẳng cấp cũng để anh gánh đi rồi...Cô em thực tập ngồi cạnh cô dè đặt đưa cho cô một miếng bánh ngọt: "Chị gái nhỏ, chị ăn một chút gì đó sẽ thấy dễ chịu hơn một chút."Tịch Đồng nuốt chiếc bánh nhỏ, chocolate đen đắng đến mức mặt cô nhăn lại: "Trông tâm trạng chị không tốt chỗ nào?"Thực tập sinh: "Chỗ nào nhìn cũng không tốt."Tịch Đồng hít sâu một cái, cô vừa uống nửa ly sâm panh, hơi choáng váng vì men rượu: "Có lẽ là do hôm qua ngủ không ngon. Chị thấy em đọc không ít chuyện bát quái, vậy em giúp chị phân tích một chút đi, Mạnh tổng thích kiểu thương giới tinh anh như Lương tổng hay kiểu thiên kim tiểu thư như Văn tiểu thư?"Nhắc tới bát quái, cô em làm như không mệt, hai mắt sáng lên, ôm chầm lấy cô: "Chị gái nhỏ, em cảm thấy chị có đầy đủ khả năng để tạo dựng tên tuổi cho ngành báo chí của chúng ta đấy. Lương tổng cũng bao nhiêu tuổi rồi, Mạnh tổng anh ấy thiếu thốn tình yêu sao? Có nhất thiết phải tìm vợ lớn tuổi hơn không? Về phần Văn tiểu thư, chị nhìn xem hôm nay cô ấy cũng không đến, nghe nói cô ấy và giáo sư Tiết là một đôi..."Tịch Đồng uống nốt chỗ sâm panh còn lại, nói: "Căn cứ theo quan sát của chị, có thể Mạnh tổng thật sự thiếu thốn tình yêu, sau một vụ bắt cóc nào đó tính tình đại biến, lấy chèn ép người khác làm thú vui, lấy câu dẫn... Quên đi, chị không thể tiết lộ bí mật cá nhân của đối tượng phỏng vấn, mặc dù chị rất muốn phàn nàn về đồ chó đó."Thực tập sinh gần như dán chặt vào cô: "Chị gái nhỏ nói tỉ mỉ một chút đi, anh ấy là làm sao chèn ép làm sao câu dẫn làm sao chó, em nhất định không nói cho người khác biết..."Tịch Đồng coi như phóng viên chuyên nghiệp, có đạo đức nghề nghiệp: "Chị không thể nói, nhưng cá nhân chị rất có ý kiến với anh ấy, anh ấy siêu— Hư."Thực tập sinh nghiêm túc lại đồng tình gật đầu một cái."Em nói xem, dịp trọng đại như vậy sao Văn tiểu thư không tới? Không phải cô ấy thường thay mặt Hách tổng tham dự các sự kiện của Đông Nhạc sao?"Nếu là Văn Trừng thay thế Lương Nguyệt đứng ở chỗ đó, tâm trạng của cô có lẽ đã không kém như bây giờ.