DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Mạnh Dịch ra sức dịu dàng, cô cảm thấy thoải mái đến mức có thể quên đi tất cả, nụ hôn anh đặt trên mi tâm cô như phong ấn, khiến cô không thể bay ra khỏi lòng bàn tay anh.Cô thoải mái đến mức tuyệt vọng kêu lên, đồng tử lấp đầy khuôn mặt anh, mũi cô tràn ngập hơi thở của anh, môi cô lấp đầy ngực anh, lối đi tràn ngập chất lỏng của anh, tim nhét đầy tên anh, không nhét lọt tràn ra từ cổ họng, lật nóc nhà, xé rách đêm yên tĩnh.Mạnh Dịch thích nhìn vẻ mặt mê ly của cô, nghe cô gọi tên anh, càng thích cô dùng hai chân quấn eo anh thật chặt, cơ thể vì anh mà mở ra, mời anh rong ruổi chạy nước rút trong chỗ sâu.Trong mắt chỉ có đối phương, chiến trường không quá một tấc vuông.Mồ hôi của anh nhỏ xuống đầu vú cương cứng của cô, cô ngẩng cái cổ thon dài lên, cắm móng tay vào tấm lưng đầy sẹo của anh, đường hành lang đột phá một cơn co thắt lâu dài mà kịch liệt, ngậm anh vui vẻ khóc nức nở.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch bị xoắn đến nổi điên, cô quá chặt quá mềm, cả người cô từ trên xuống dưới không có một chỗ xương thịt nào mà anh không thương, anh bị cô càng nhéo lại càng hưng phấn, nhưng lý trí từ đầu đến cuối chiếm thượng phong— Cho dù anh đã làm cô ướt, lại đeo bao giảm bớt va chạm nhưng vẫn sợ làm cô đau.Anh đã rất nhiều ngày không phóng thích ra.Anh rất sợ, lần trước lúc kết thúc nhìn thấy cô chảy máu, anh móc sạch tinh lực cũng không ngủ được, tìm bác sĩ lại bị bác sĩ mắng, đi đến hiệu thuốc lại bị dược sĩ mắng. Anh quay về bôi thuốc cho cô, anh cảm thấy cô muốn anh dùng nồi hầm sắt uống canh cũng không phải là không thể, nhưng làm sao cũng phải ăn được đồ ăn cô nấu.Anh ở chung một chỗ với cô luôn là không nhịn được, tình nguyện nhắm mắt làm ngơ, sử dụng những chuyến công tác và cuộc họp để chuyển hướng sự chú ý. Nhịn thời gian lâu như vậy, anh gần như kìm nén đến phát bệnh.Mạnh Dịch chuyển động vừa thâm sâu lại kéo dài trong cơ thể cô, dịu dàng muốn mạng cô, trong đau khổ cảm giác được tim anh đập như nước với lửa, cuộc tấn công bình tĩnh truyền đến cô, cô dường như đã sinh ra một trái tim thứ hai, che đậy nhịp tim của chính mình, khiến cô cảm thấy rằng toàn bộ trái tim cũng lắng nghe lời anh nói.Hai cơ thể hòa làm một, vòng eo dần dần điên cuồng, nắp nồi trên bếp ‘phốc’ một tiếng nhảy lên, leng keng leng keng, mùi thơm nồng nàn của thịt hầm tràn ngập khắp phòng, nước hầm từ mép nồi tràn ra.Không có ai quan tâm.Mạnh Dịch ngậm môi cô vào miệng, lẩm bẩm: "Gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì? ... Ở hội trường muốn nói gì với tôi?"Cô ôm anh, nheo nheo mắt đung đưa, múi môi hơi hé mở bị anh cắn sưng mọng, có chút tủi thân rên rỉ: "... Ưm... Anh, anh ăn bánh ú ngọt hay là bánh ú mặn vậy... Đừng... Đừng đâm chỗ đó..."Mạnh Dịch cắn lên cổ cô một cái, dưới người run rẩy một cái, hồi lâu mới bình tĩnh lại, trên lông mi hóa thành một vũng nước ấm: "Có phải muốn tôi về đón Tết không?"Anh quấn quýt sau lỗ tai nóng bỏng bóng loáng của cô, giao thoa triền miên: "Ngày mai tôi không đi đâu hết. Tôi muốn ăn bánh ú ngọt, ngọt như em vậy.""Ừ... Thịt đã nấu chín rồi."Cô bị anh làm cho uể oải lười biếng, quên hết tất cả mọi thứ: "Ôm một cái."Mạng Dịch tắt lửa, ôm cô đến ghế sô pha, ôm hồi lâu sau đó tự mình đi dọn dẹp kệ bếp, ăn nửa tô mì sớm đã thành một tảng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng cũng không mệt mỏi ngủ mất như ngày thường, quay người lại nhìn anh dọn dẹp bếp trước kệ bếp, dùng áo sơ mi dính nước tương làm giẻ lau lau mặt bàn rồi ngâm gạo nếp trong chậu nước.Lại cái dáng vẻ này, sau chuyện này thì lấy lòng.Hừ.Mạnh Dịch làm xong, mắt nhìn đồng hồ treo tường sắp mười một giờ nên bảo cô tắm rồi đi ngủ.Tịch Đồng làm ổ trên ghế sô pha không muốn di chuyển, anh biết rõ mỗi lần làm xong cô đều sẽ có chút nóng nảy, kiên nhẫn ôm cô lên phòng tắm trên lầu, mở vòi hoa sen: "Có thể tắm rồi."Cô ngồi trên ghế bị nhiệt độ của nước kích thích: "Lạnh quá!"Anh đưa tay vặn vòi nước sang màu đỏ, cảm thấy đã được, Mạnh Dịch lập tức lùi lại ba bước."Sao vậy?" Cô chớp mắt. Hôm nay anh lại bỏ qua cho cô, không tắm chung với cô.Mạnh Dịch cau mày: "Nóng."Anh chưa bao giờ tắm chung vòi tắm với cô, nước kia nóng làm anh muốn bỏng cả da, nhìn da cô da non thịt mỏng sao lại không sợ nóng kia chứ?Tịch Đồng nhìn anh bằng ánh mắt cậu bé được nuông chiều từ nhỏ, Mạnh Dịch làm như không có chuyện gì xảy ra đi qua một đầu khác tắm rửa. Anh tắm xong, Tịch Đồng đang bôi dầu xả, anh vào bồn tắm ngâm mình một lúc, Tịch Đồng vẫn còn đang chậm rãi bôi tinh dầu.Thủ tục tắm của con gái phức tạp như vậy sao?Chậm đến mức đủ thời gian cho anh cứng lại lần nữa.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng hồn nhiên không hề biết, sau khi tắm xong tay chân mất sức, dựa lên kính, quấn khăn tắm đưa tay để anh bế cô vào phòng ngủ.Mạnh Dịch nhìn cô hoàn toàn không nhớ lâu, hơn nữa lười thành tật xấu, sai sử anh đến vô cùng thuần thục. Từ phòng tắm đến phòng ngủ chỉ có vài bước chân mà cô cũng không nhúc nhích?Anh đáp một tiếng, không ôm người vào phòng mà là ném trên giường anh.Tịch Đồng chui vào trong chăn, quấn mình thành một quả cầu: "Nếu anh muốn ngủ với tôi thì chỉ có thể ôm, không cho phép làm gì khác, ngày mai tôi phải dậy sớm gói bánh ú."Mạnh Dịch ừ một tiếng, lật lục túi công văn trên bàn, không tìm được mới nhớ để dưới lầu.Mấy phút sau, anh cầm hộp quà mới mua trở lại, chỗ phồng trên chăn dịch chuyển về phía chiếc đèn bàn, lộ ra một đôi mắt đen láy, tò mò: "Cái gì vậy?"Anh giả vờ đặt hộp quà vào trong ngăn kéo, Tịch Đồng nhìn lại nhích lại gần anh một chút, "Cho tôi xem một chút đi mà, liếc nhìn cũng được."Mạnh Dịch nói: "Em để tôi ôm một chút tôi sẽ để em liếc mắt nhìn."Tịch Đồng thả chăn ra, giương hai cánh tay ra thật to, thấy anh 'bất vi sở động'(*) liền lấy dũng khí ôm anh. Mùi hương thoang thoảng lay động trên mí mắt anh, giống như cơn gió bên ao một buổi tối hè.(*): không có động tĩnh, không bị thuyết phụcCô chỉ ôm một giây đồng hồ thì phát hiện mình bị lừa.Mạnh Dịch lại ấn lưng cô, đè xuống.—Tác giả có lời muốn nói:Chương này ngọt chứ?Mạnh cẩu tốt ngàn vạn phần, mọi người không thể nói anh ấy không chuyên cần, anh ấy làm việc nhà còn chỉnh tề hơn mẹ tôi.Cầu trân châu cầu cất giữ, muốn nằm trong danh sách đề cử, dập đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui