Đồng hồ treo tường tích tích tích trong đêm khuya."... Mạnh Dịch, tôi buồn ngủ..." Cô vùi mình vào cái gối mềm mại, đau thương đánh anh, lấy mu bàn tay che kín mắt, "Tôi mệt, đừng động nữa..."Động tác của Mạnh Dịch không ngừng, cầm ngón tay cô mổ từng ngón một. Cô được chăm sóc thật tốt nhưng không hài lòng, trong mũi phát ra tiếng hừ nhẹ kéo dài."Em không cần động." Anh gập chân phải của cô lại lên đầu gối, hôn lên gò má của cô một cái: "Tôi phục vụ em."Anh từ phía sau rút ra cắm vào trong cô, làm rất chậm, mấy cạn một sâu, có tiết tấu nghiền ra chất lỏng. Cô chín, mỗi nơi bị anh hôn qua đều bốc cháy một màu đỏ ngọt ngào, dưới da thịt có một quả cầu lửa đang dạo chơi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đèn bàn vẫn cứ sáng, hai phiến lá xanh xòe ra lung lay ở đầu giường, hai cây đinh sắt nằm lẳng lặng trong nước, sủi bọt rỉ sét màu nâu đỏ.Tịch Đồng nhìn bọn nó, bỗng nhiên tỉnh táo mấy phần: "Cái hộp... Cho tôi xem."Mạnh Dịch nhéo nhéo phần thịt ngứa ngang hông của cô, cô lập tức cuộn người lại, kẹp khiến trong yết hầu anh phát ra một âm thanh nguy hiểm, dùng sức đâm ba bốn lần để trừng phạt, mới dành ra một tay mở tủ đầu giường đưa hộp quà nhỏ cho cô.Tịch Đồng nhìn thấy anh lấy ra một đôi túi thơm nhỏ, rất cổ, làm bằng sa tanh màu đỏ son, thêu lá sen và hai con chim sặc sỡ, nhìn rất tinh xảo, là loại quà thường tặng cho bạn trong dịp Tết Đoan Ngọ."Đây là uyên ương?" Con ngươi của cô được ánh đèn chiếu sáng ngời.Ngày hôm qua Mạnh Dịch thuận đường đi ngang qua trung tâm thương mại, nói nhân viên bán hàng muốn mua một món quà ý nghĩa cho bạn gái, không có nhiều thời gian nên mua xong thì đi ngay lập tức.Anh không nghiên cứu về hoa văn của Trung Quốc nên không chắc lắm: "Chắc là vậy."Ánh mắt Tịch Đồng tối sầm: "Anh mua?"Thật ra thì trong lòng cô đã biết, giọng điệu qua loa lấy lệ như vậy, nói không chừng là gọi Trần Du mua cho cô một món đồ chơi nhỏ để làm phúc lợi dịp Tết.Quả nhiên, Mạnh Dịch ho khan một tiếng: "Người khác đưa. Thích không?"Quá ngượng ngùng, từ trước tới giờ anh chưa bao giờ mua quà lễ tết cho cô, hơn nữa lại là hoa văn uyên ương, nếu thừa nhận, chẳng phải cô sẽ biết động cơ của anh không trong sáng sao?Phải chờ cho cô cởi bỏ cái mác bạn giường xuống trước. Đây là vấn đề nguyên tắc, ưu tiên quý cô.Mạnh Dịch nhìn ánh sáng trong mắt cô vụt tắt, đột nhiên ý thức được cô hiểu lầm, vội nói: "Không phải do người phụ nữ khác đưa."Đây không phải lạy ông tôi ở bụi này thì là gì?Tịch Đồng nín nhịn một bụng, gào lên với anh: "Tôi không muốn! Anh tự cung phụng đi!"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Lại đẩy anh: "Anh đi ra ngoài! Tôi buồn ngủ!"Mạnh Dịch không nghĩ tới bầu không khí sẽ trở nên như vậy, anh phải cứu cục diện này lại, cho nên đi ra ngoài là chuyện tuyệt đối không thể, anh phải cố gắng gấp bội để cô sung sướng.Anh vừa cố gắng, Tịch Đồng liền nói không ra lời.Hai gói túi thơm cây xương bồ đặt bên gối, cô nhìn cũng không muốn nhìn, bị anh phục vụ cho rưng rưng nước mắt, hung hăng cào lưng anh, đụng phải vết sẹo lồi lõm lại thu móng vuốt lại.Mạnh Dịch bị cử chỉ dịu dàng ân cần của cô làm cho mở cờ trong bụng, hơi có chút không kiềm được, càng đâm càng nhanh. Đến cuối cùng bắn vào bên trong, cô đã không còn sức lực cắn anh, mà chìm vào giấc ngủ.Anh quyến luyến không thôi rút người ra, nằm trên người cô cầm lấy túi thơm. Quá xinh đẹp, bây giờ cô không cần thì thật đáng tiếc.Vuốt ve trong tay một lúc, mở một túi thơm trong đó ra, bên trong để một sợi dây.Thơm ngát, rất tươi đẹp, có chút tục.Tiếng mưa rơi tí tách tí tách ngoài cửa sổ.Mạnh Dịch cầm chân trái của cô, nghịch một lúc rồi tắt đèn, thở dài một hơi.Trên nguyên tắc mọi chuyện vẫn ổn: Ngày mai không cần đi làm, nhà có hai chú chó bầu bạn, cây xanh cũng được nuôi tốt, làm xong anh ôm cô gái chìm vào giấc ngủ, cô còn nói muốn gói bánh ú cho anh.Thật ra thì không có gì để than phiền.…Lúc Tịch Đồng tỉnh thì trời đã tạnh mưa.Mới vừa động một cái, anh đã dùng tay chân ôm chặt lấy cô, mắt anh vẫn nhắm nghiền, khóe miệng hơi rủ xuống, như thể đang mơ thấy điều gì không vui.... Được rồi.Cô thuận theo ôm anh, ánh mặt trời chậm rãi xuyên qua tấm rèm mỏng màu trắng, chiếu sáng lông mày của anh.Tịch Đồng lẳng lặng nhìn một hồi, đưa một đầu ngón tay ra chọt lên sống mũi cao thẳng của anh, không thấy anh phản ứng lại nắm lông mi vừa dày vừa dài của anh, kéo kéo.Như vậy mà còn không đánh thức được anh.Ngủ như chết giống Collie vậy.Cô phí hết sức lực chui ra khỏi ngực anh, lanh tay lẹ mắt nhét một cái gối vào. Mạnh Dịch ôm gối ngủ, một lọn tóc đen xõa trước trán, trông gương mặt rất vô hại.Thật là trẻ con...Tịch Đồng không nhịn được lải nhải trong lòng. Cô rón rén đi rửa mặt, xong quay lại liếc mắt thấy anh đổi một thư thế khác, chăn kéo hẳn lên thắt lưng, hai chân dài lộ ra bên ngoài.Tướng ngủ giống đà điểu này thật sự không tốt lắm.Cô sang cách vách lấy điện thoại. Dậy quá muộn bỏ lỡ hai cuộc gọi nhỡ từ mẹ cô lúc chín giờ. Gọi lại, mẹ cô hỏi trải qua Tết Đoan Ngọ thế nào."... Mua nếp, chuẩn bị gói bánh ú gạo trắng và bánh ú xá xíu để trưa ăn, hôm qua con đã chuẩn bị nhân hết rồi.""... Không ra ngoài chỉ ở nhà thôi ạ. Đúng ạ, hôm nay anh ấy không đến công ty, còn đang ngủ đấy... Có thể là làm thêm quá mệt.""... Dạ, tặng một túi thơm nhỏ, rất đẹp."Thật ra thì Mạnh Dịch đã dậy từ sớm, chỉ là muốn nằm ì trên giường, nghe cô nghe điện thoại ở phòng bên kia. Hai chú chó chạy bùm bụp lên cầu thang, tranh nhau gọi cô.Anh lại nghe thấy Tịch Đồng suy sụp nói: "Ba đang ngủ, các con đừng làm ồn nữa..."Bỗng nhiên Mạnh Dịch kéo chăn qua che đầu lại.... Thật vui.Cô gói bánh ú cho anh.Vui quá đi.