DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Mấy ngày liên tiếp sau Đoan Ngọ đều có mưa dầm.Ngày khởi hành, Tịch Đồng kéo vali ra khỏi nhà, nhìn lại một cái, trong vườn hoa xanh biếc tươi tốt, cây phượng hoàng cao lớn đã sớm nở hoa đỏ rực, tỏa sáng như ánh mặt trời trong cơn mưa phùn. Cô tháo sợi dây đủ màu sắc ở mắt cá chân xuống, ném vào cống thoát nước, thở ra một hơi thật dài.Phải ném đi vào ngày mưa đầu tiên sau Đoan Ngọ...Chậm một chút thì chậm một chút đi.Vứt bỏ thì đừng nghĩ về nó nữa.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chuyến tàu cao tốc từ Ngân Thành đến tỉnh lỵ Đông Dương mất mười hai tiếng, Đông Nhạc đặt vé, một xe đều là các tình nguyện viên của quỹ hội. Đến sáu giờ tối, Tịch Đồng đến toa ăn xếp hàng mua cơm hộp, mẹ cô gọi điện thoại tới, xung quanh quá huyên náo, không thể làm gì khác hơn là đi qua rồi mới bắt máy.Diệp Bích vừa mới tới Hà Hoa Vu đốt giấy cho ba cô và bà nội, dặn cô không cần vội, yên tâm làm tình nguyện, trở về đến trường học có thời gian thì nói cho bà một tiếng.Sau khi học sinh thi xong, Biệp Bích liền kéo bao lớn bao nhỏ trở về quê, đi cùng với Trâu Hạnh Hạnh. Quỹ hội chỉ thanh toán vé xe lửa phổ thông, Diệp Bích ngại ghế cứng quá khó chịu nên tự mình bỏ tiền bắt tàu cao tốc cùng cô ấy trở về, đưa cô ấy lên xe buýt trở về huyện Bình."Này, con không biết con bé thê thảm bao nhiêu đâu. Nhà ở thôn miền núi, anh trai là tay cờ bạc, mẹ thất nghiệp, hai người không biết chạy đi nơi nào rồi, cửa ra vào và cửa sổ nhà đều phủ đầy mạng nhện. Mẹ đoán mỗi lần ở nhà ăn con bé chỉ ăn thức ăn chay là vì số tiền mà quỹ hội đưa ra đều bị anh trai con bé cướp đi."Tịch Đồng cũng rất là cảm khái, "Hy vọng con bé có thể phát huy bình thường, thi đậu nhất trung.""Chắc chắn không có vấn đề gì..."Tịch Đồng cúp điện thoại, cơm hộp trong tay không cầm chắc, thiếu chút nữa hắt lên cả người người khác.Đối phương là nữ, thanh tú xinh xắn, mặc đồng phục tình nguyện viên, cô ta nhướng mày một cái: "Cô không có mắt à!""Thật xin lỗi." Tịch Đồng có chút không vui, cô cũng chưa hắt lên người cô ta, con mắt của người này lườm nguýt như muốn ăn thịt cô vậy.Trở lại buồng xe mới phát hiện các cô chỉ cách nhau một hàng, người phụ nữ kia lại cau mày một cái, thật giống như gặp phải con ruồi, nói "xúi quẩy", âm thanh không lớn nhưng đủ để cho Tịch Đồng nghe.Có cô gái đang đợi ở toa ăn tình cờ quay trở lại, cô ấy nhìn thấy liền nhỏ giọng nói với cô: "Phóng viên Tịch, cô đừng có chấp nhặt với cô ta. Cô ta ỷ vào có mấy phần sắc đẹp, có một chân với cấp trên, vọng tưởng dựa vào điều này để thăng chức. Kết quả người ta trở mặt không nhận, cô ta không thể làm gì khác hơn là nhịn đau ghi danh tham gia hoạt động tình nguyện, vì đây có thể coi là chỉ tiêu thành tích. Chắc cô ta không chịu nổi bực bội, vào lúc nổi nóng thấy ai cũng cắn."Tịch Đồng cười cười: "Không sao đâu."Mười một giờ tối đến Vinh Thành, năm mươi tình nguyện viên được sắp xếp ở trong một khách sạn sang trọng ven sông. Chỗ ở tốt quá tốt, ngược lại không có người giúp người khi gặp nạn.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Càng về gần đến quê thì trong lòng càng hồi hộp, Tịch Đồng ngủ không yên giấc nên ra ngoài hít thở không khí trong lành. Lần trước cô trở về là sau kỳ thi tuyển sinh đại học, mười tám tuổi đã trưởng thành cô muốn nói với ba một tiếng. Tro cốt của ba cô và bà nội được chôn ở Hà Hoa Vu ở huyện Ngọc Lan, trên ngọn đồi phía sau ngôi nhà cũ. Ngày đó là mười năm chẵn từ khi chôn cất.Vườn hoa của khách sạn nằm trên bãi sông, mọi thứ đều yên tĩnh, bóng cây đen theo gió chập chờn.Đêm khuya giữa hè, trên trời có trăng sao, đom đóm lấp lánh, nếu như không có một giọng nói sắc bén bất ngờ vang lên sẽ là khoảnh khắc yên tĩnh và tốt đẹp."... Ông không cần giả mù sa mưa đẩy lão Lý ra để chặn mũi tên, người ngủ với tôi là ông! Tôi và lão Lý không có bất kỳ quan hệ nào, mắt nhìn của tôi còn chưa đến nổi thấp, vừa ý một giám đốc bộ phận nhỏ như vậy. Tôi không ngại để lộ chuyện ra ngoài, dù sao thanh danh của tôi đã tệ rồi, còn ông thì sao, nếu vợ ông biết, sẽ như thế nào?"Tịch Đồng một đầu hắc tuyến, không ngờ lại có thể gặp oan gia ở đây.Sau bụi cây cách đó không xa, người phụ nữ nóng nảy đi qua đi lại trong toa ăn, kích động nói chuyện điện thoại: "Ông không phải là người đàn ông tốt sao, vợ quản nghiêm sao? Phụ nữ của ông cũng không chỉ có một mình tôi... Tôi đánh rắm? Ông nghĩ tôi mù à, ông ngay cả người chưa thành niên cũng không buông tha! Không phải là người đã phát biểu trên sân khấu nhân kỷ niệm mười năm sao? Ai bảo ông vô ý như vậy, ôm cô ta trong hành lang, tôi đã thấy... Đỗ Huy, ông thật có thể ra tay được. Nhưng mà, chỉ cần năm nay tôi có thể thăng chức lên chủ quản, những chuyện hư hỏng này có thể coi như chưa từng xảy ra..."Đỗ Huy?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng như bị sét đánh, ngây người chốc lát, xoay người rời đi, vừa ra khỏi phòng cô lập tức gọi điện cho mẹ."Cái gì? Hãm hiếp?" Diệp Bích ngồi dậy khỏi giường, dụi dụi mắt, "Trước con đừng nói cho người khác biết, ngày mai mẹ sẽ tìm Hạnh Hạnh chứng thực một chút, nếu như là thật, mẹ sẽ xử lý. Con về ngủ trước, ngày mai còn phải dậy sớm đấy."Tịch Đồng càng không ngủ được. Ngày đó Trâu Hạnh Hạnh đứng trên sân khấu khóc, lúc ấy cô nghĩ là do cô bé lo lắng, bây giờ suy nghĩ một chút, đều nổi da gà.Ngày hôm sau, cô tỉnh dậy với vành mắt thâm đen, nhìn thấy tin nhắn WeChat của mẹ cô. Nhà Trâu Hạnh Hạnh không có số điện thoại, mẹ cô vừa từ huyện Bình trở về lại đến đó, nhất định phải hỏi cô ấy một câu.Trên đời này bé gái bị xâm phạm quá nhiều, không mấy người sẽ nói ra, nhất là những người tự ti nho nhã yếu đuối này, đàn ông có quyền thế dùng một câu "Mày muốn cho mọi người biết mày không sạch sẽ sao", là có thể dập tắt tất cả hy vọng.—Tác giả có lời muốn nói:Mặc dù tôi chưa từng yêu đương, nhưng tôi đã viết vài cuốn sách về quan hệ nam nữ, tôi thông thạo. Tôi tin tưởng tôi có thể tìm được bạn trai(◐‿◑)Ba bốn chương tiếp theo đều là cốt truyện, kiên nhẫn một chút rồi sẽ có H sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui