DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Trong vòng ba giờ sau khi đến trấn Thương Thủy, Mạnh Dịch đã hoàn thành năm việc: khiến cho đám người truy đuổi phải ủ rủ cúi đầu trở về nhà; kêu tài xế thu xếp ổn thoả đưa Tịch Đồng và Ngưu Hạnh Hạnh về khách sạn; kêu người điền vào đơn nguyện vọng trên Internet; đưa tiền cho các trường học dưới danh nghĩa của quỹ hội; cũng hỏi Ngưu Hạnh Hạnh về tình hình hiện tại của học sinh năm đó, nên bồi thường thì bồi thường.Nói dối về tuổi tác làm tổn hại đến sự công bằng, những đứa trẻ kia bây giờ cũng đi ra ngoài làm việc, chẳng biết đi đâu. Mạnh Dịch không trách móc nặng nề với Ngưu Hạnh Hạnh, nếu như muốn đi học mới nói dối mới có thể đạt tới mục đích, vậy nhất định không phải là lỗi của học sinh.Mạnh Dịch đến huyện Bình là để điều tra tình hình. ME sắp chỉnh đốn lại nền tảng đã bị đình trệ bấy lâu nay. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa(*), bây giờ lần nữa sắp xếp lại công trình lớn như vậy không phải chuyện đơn giản.(*): Méo mó có hơn khôngBản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nguyên nhân chính là nhiều người nhiều chuyện hỗn tạp, Mạnh Đỉnh và Cận Vinh không muốn tự mình xử lý. Hàng năm họ chỉ chuyển tiền vào tài khoản trong nước liền thỏa mãn tâm nguyện, bọn họ không quan tâm đến việc người phụ trách có phải đứng giữa kiếm lợi hay không.Chiếc xe này là Mạnh Dịch mua tạm sau khi đến tỉnh lỵ, xe việt dã vẫn là loại G lớn tính năng tốt, có thể chạy nhanh ở vùng núi. Anh muốn nhanh về thôn gặp cô càng sớm càng tốt, không nghĩ tới nhanh không ngờ, cô đưa bản thân đến trước xe, thiếu chút nữa bị bánh xe đè dẹp.Có lúc cô làm việc mà không cần suy nghĩ, thật bực mình, hôm nay nếu đổi xe khác không chắc có thể cứu được cô. Mạnh Dịch vui mừng vì anh tới kịp thời, bước vào thang máy của khách sạn.Đây là khách sạn có điều kiện duy nhất trong thị trấn, phòng ở tầng trên cùng tương đối sạch sẽ. Mạnh Dịch quẹt thẻ phòng, trong phòng không bật đèn, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.Anh cởi áo khoác, thắt cà vạt, trong tai truyền tới một tiếng khóc yếu ớt tỉ tê. Cửa phòng tắm khép hờ, anh đi vào, mùi sữa tắm và thuốc khử trùng hỗn tạp quỷ dị đập vào mặt, bồn tắm đang đầy nước, một cái bóng nhỏ đang co ro dưới vòi hoa sen, đầu gối co lại, vành mắt sưng đỏ giống như con thỏ."Tại sao còn khóc?" Mạnh Dịch ngồi xổm người xuống, quần tây bị nước ướt, thấp giọng hỏi: "Bị thương chỗ nào? Cho tôi xem một chút."Cô né tránh tay anh, động tác quá lớn khiến sau ót đụng vào gạch sứ, đau đến màng nhĩ vo ve, cho dù là như vậy vẫn không để cho anh chạm vào, cô vừa lùi lại vừa khóc:"... Tôi không sạch sẽ, anh đừng chạm vào tôi..."Trái tim Mạnh Dịch ngay tức khắc chìm đến đáy cốc.Những người đó thề không chạm vào cô, chẳng lẽ họ lấp liếm? Nhưng bọn họ cũng quỳ xuống cầu xin tha thứ, không giống nói láo.Tịch Đồng vẫn còn đang khóc thút thít: "Tôi bẩn quá... Tắm sao cũng không sạch được... Thật là bẩn..."Mạnh Dịch gắt gao kiềm chế kích động giết người, dịu dàng nói: "Đồng Đồng, nói với tôi, ai bắt nạt em?"Cô lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn phủ đầy nước mắt vùi vào giữa hai đầu gối, bả vai run lẩy bẩy.Mạnh Dịch cảm thấy một trận đau đến tê tâm liệt phế, cổ họng căng lên, giọng nói cũng đang run: "Đồng Đồng là người sạch sẽ nhất trên thế giới, làm sao có thể bẩn được, để tôi ôm một cái, có được không?"Cô lau nước mũi, nước từ vòi hoa sen đổ ra khiến làn da trắng bệch, trên đó có vài vết xước chói lóa, trái tim Mạnh Dịch đều tan nát, cố chấp mà chân thành nhìn vào mắt cô.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hồi lâu, Tịch Đồng bùng nổ gào khóc lớn: "Mạnh Dịch, tôi rơi xuống hố phân!"Mạnh Dịch: "..."Cô khóc vươn hai tay: "Anh ôm tôi một tí đi, tôi rất khó chịu."Mạnh Dịch: "..."Bạn gái này không thể không cần."Anh ôm tôi một tí đi, có phải anh chê tôi bẩn hay không?" Cô thấy anh bất động, thút thít.Mạnh Dịch thở dài.Rồi sau đó cởi áo sơ mi, cởi quần, đệm ngồi trên đất, ôm lấy con thỏ nhỏ trần truồng.Sau khi chà xát đến chết suốt ba tiếng đồng hồ, thỏ đen cũng được tẩy trắng, trên người chỉ còn mùi sữa tắm thoang thoảng. Mạnh Dịch sờ vào xương quai xanh nhô ra của cô, gầy không ít, nghĩ đến khoảng thời gian này có lẽ cô ăn không ngon không ngủ ngon.Tịch Đồng nằm trên vai anh, nước mắt chảy dài trên mặt, yếu ớt đến không được, trong lòng Mạnh Dịch mềm như bông, nhẹ giọng nói: "Không bẩn, rửa sạch rồi, ngâm quá lâu sẽ choáng váng đầu, đi ngủ đi."Cô nhắm mắt lại giống như một hố phân tự hoại từ địa ngục, đầu ngón tay còn lưu lại cảm giác bị quấn vào, nắm tay anh thật chặt không thả. Mạnh Dịch rất sạch sẽ, khi ôm lấy anh, cô cảm thấy mình cũng sạch sẽ.Mạnh Dịch cầm chân cô, mười ngón chân đều nhăn nheo, tiếp tục như vậy nữa không được. Anh đứng lên, cô dùng cả tay chân treo lên anh như gấu túi, Mạnh Dịch ôm lưng cô, "Đi ra ngoài đi, tôi bôi kem dưỡng da cho em."Tịch Đồng ừ một tiếng, rốt cuộc mới nhớ ra hỏi: "Sao anh lại đến đây vậy?""Công việc, chuyện quỹ hội."Mạnh Dịch dùng khăn tắm lau khô cho cô, ôm cô lên giường, lấy kem dưỡng ẩm trong vali ra, quỳ một gối xuống bắt đầu thoa từ lòng bàn chân, thoa một nửa mới nhớ ra cô tắm quá lâu cần uống nước, đưa cốc giữ nhiệt đến miệng cô.Tịch Đồng không khách khí đổ hàng giọt nước vào trong dạ dày, thoải mái thở ra một hơi, ngửa mặt nằm vật xuống, chân đạp trên vai anh: "Đi phía trái bên một chút, bên kia không thoa tới... Ừ, chính là chỗ đó. Thoa nhiều một chút đi mà, ít quá... Ơ kìa, quá nhiều quá nhiều."Tay Mạnh Dịch dừng lại."Đừng dừng lại nha." Tịch Đồng nhẹ đạp anh một cái, thấy anh vẫn không nhúc nhích, hai tay chống người lên nhưng lập tức hối hận.Cô không nên được voi đòi tiên, phải biết giới hạn.Cả hai đều không mặc quần áo, ngay khi phần thân trên của cô nhấc lên, chỗ cứng rắn của anh đã chạm đến cô, cọ xát một cách quang minh chính đại giữa hai chân cô."Mạnh..."Mạnh Dịch nghiêng người, lấp kín cái miệng lải nhải không ngừng của cô.Tại sao một cô gái ngoan lại có cái miệng mất hứng như vậy chứ?Anh mút môi cô, dùng đầu lưỡi truyền đạt cho cô nỗi nhớ nhung và khao khát đã bao ngày qua. Phân thân từng chút từng chút chĩa vào vườn hoa, muốn phá cửa mà vào, quả thực anh nghĩ rất nghiêm túc, không nhịn được.Chẳng biết tại sao lần này cô rất biết điều, lỗ mũi phát ra tiếng hừ nhẹ, hai cánh tay ôm lấy vòng eo thon gầy của anh, "Anh nhẹ một chút."Mạnh Dịch ôm chỗ mềm ấm, nơi đó dần dần thử chôn vào một tấc, bên trong rỉ ra chất lỏng trơn nhẵn, làm dịu phân thân của anh. Anh biết cơ thể của cô cũng muốn anh, đang khát vọng anh tiến vào. Anh thử chôn vào một tấc, bên trong vách tường co rút lại thật chặt, lúc thối lui ra miệng huyệt phát ra một tiếng 'phụt' nhỏ xíu, chảy ra hoa dịch ấm áp.Anh nâng lưng của cô, tỉ mỉ hôn lông mày ướt dầm dề và mí mắt hơi sưng, bàn tay di chuyển trên làn da mịn màng, "Khóc thành cái bộ dáng này, còn tưởng rằng em bị thế nào."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui