DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng có muôn vàn cảm xúc.Đỗ Huy nhìn thì hèn yếu điềm đạm, không nghĩ tới lại dám giết người. Ông ta cũng keo kiệt, mỗi tháng chỉ cho hai ngàn lại còn là của quỹ tài trợ chi trả. Chẳng trách vợ cũ của ông ta lại nhiều lần tới Ngân Thành tìm ông ta, nghèo đến cùng đường bí lối.Mạnh Dịch nghe xong, vỗ bả vai Ngưu Hạnh Hạnh một cái: "Cha mẹ là cha mẹ, em là em, dù có nói thế nào đi nữa đã nắm bắt được cơ hội này có thể mở ra một con đường đã rất tốt rồi.""Mạnh tiên sinh, chị, hai người sẽ không nói cho người khác biết đúng không?" Ngưu Hạnh Hạnh khẩn trương hỏi.Tịch Đồng đã được giáo dục pháp luật, nhưng vấn đề này quá phức tạp, tạm thời không thể nghĩ ra cách đánh giá như thế nào.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nói: "Tôi không thích xen vào việc của người khác. Tôi kêu em không được liên lạc với gia đình, cũng bao gồm cha em, còn Đỗ Huy có giết người hay không không liên quan gì đến tôi, dĩ nhiên tôi sẽ không nói cho những người khác."Anh nhìn về phía Tịch Đồng: "Cô ấy cũng vậy."Ngưu Hạnh Hạnh thở phào nhẹ nhõm.Mạnh Dịch đứng lên: "Tôi còn có việc, em nghỉ ngơi sớm một chút đừng thức khuya. Ngày mai tôi sẽ thu xếp ổn thoả phái người đưa em về Ngân Thành."Anh nói xong kéo Tịch Đồng đang ngẩn người lên, lên lầu họp.Khi vào phòng, Tịch Đồng tê liệt ngã xuống giường: "Chuyện này quá kịch tính, thật ly kỳ."Mạnh Dịch mở tủ quần áo chọn âu phục, chọn một bộ màu đen. Nghe cô nói: "Em tin những gì Ngưu Hạnh Hạnh nói sao?"Anh đứng sau lưng cô thắt cà vạt, đầu hơi cúi xuống, nhìn chằm chằm vào hình ảnh bình tĩnh của mình trong gương.Tịch Đồng ngầm thừa nhận: "Được rồi, anh tin thì tôi cũng tin. Là một phóng viên, tôi cảm thấy lời cô bé nói rất chân thực. Ai, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, trên thế giới thật sự có rất nhiều kẻ sát nhân còn chưa bị đưa ra công lý... Hơn nữa động cơ giết người của mỗi người không giống nhau, không phải mọi người đều đáng bị bỏ tù. Nếu cha của Ngưu Hạnh Hạnh giết một tên sát nhân xã hội đen phạm tội giết người, vậy cũng không đến nỗi tù chung thân. Vụ án này coi như được đưa ra ánh sáng, Lương Nguyệt cũng sẽ bảo vệ ông ta, tránh cho thanh danh nhà họ Lương mất sạch. Tôi là người ngoài ngành, Mạnh tổng, Mạnh đại luật sư, với tư cách là một chuyên gia anh cho tôi chút ý kiến đi."Mạnh Dịch xoay người lại, cúi người mổ lên trán cô một cái, mở máy tính lên, ngồi vào bàn đọc sách, "Ngoan, đại luật sư có cuộc họp, em tự suy nghĩ đi."Tịch Đồng sửng sốt.Động tác này...Rất thuần thục nha.Bọn họ cũng không phải là loại quan hệ đó.Nhưng là... Thật thích mà.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng che chỗ bị anh hôn, lỗ tai từ từ đỏ, chôn trong chăn một hồi mới ló đầu ra nhỏ giọng nói: "Anh không được tùy tiện hôn tôi.""Hửm?" Mạnh Dịch mở Skype."Không ổn." Cô bĩu môi. Như vậy một chút cũng không ổn, sẽ khiến cô vi phạm quy ước."Chỗ nào không ổn?"Tịch Đồng ấp úng nửa ngày, nhưng cũng không nói gì.Mạnh Dịch vừa đeo tai nghe vào, liền nhìn thấy cô lấy cùi chỏ chống tới đây, nửa người trên ở mép giường, duỗi tay phải nắm lấy đầu cà vạt của anh, ngón trỏ để bên lỗ tai ra hiệu nhấc lên.Anh tháo tai nghe bên trái ra, cô lại gần tựa vào lưng ghế, đôi mắt đen như quả nho, càng nhỏ giọng nói: "Cà vạt không ổn, quần áo không ổn, giọng điệu cũng không ổn."Cô nới lỏng cà vạt, chọc vào yết hầu của anh một cái, nghiêng đầu nhìn anh: "Chính anh cũng không ổn, nơi nào cũng không ổn."Trong mắt Mạnh Dịch, gương mặt đó viết đầy mấy chữ to 'nhàm chán mau tới chơi với em'.Mạnh Dịch hít sâu một hơi, rút đôi tay đang khua khoắng loạn xạ của cô ra.Hội nghị là với Quebec, nói chuyện bằng tiếng Pháp, Tịch Đồng ở sau lưng ghế nghe không hiểu nên nhàm chán kéo cổ áo sơ mi của anh, nói lảm nhảm: "Cà vạt đỏ sậm phối với áo vest màu đen, rất chững chạc... Lúc nào cũng mặc áo sơ mi trắng, cũng nên mặc màu hồng đi, chắc chắn sẽ rất đẹp."Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô chọc chọc vào gáy anh, Mạnh Dịch không hề bị làm phiền, mười ngón tay thon dài gõ nhẹ trên bàn phím, văn bản nhanh chóng mở rộng ra nửa trang.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng được voi đòi tiên, sờ vào vài sợi râu xanh ở phần dưới gáy của anh, ngắn ngủi cứng rắn đã lâu không cạo. Vén một nhúm tóc hơi dài lên, đen nhánh, mượt mà, hoàn toàn bất đồng với tính cách của anh, rốt cuộc sao mà nó lại mọc ra được vậy...Sau khi Mạnh Dịch ghi lại nội dung, anh hỏi các giám đốc điều hành một số câu hỏi, lật qua hàng chục trang PDF có dữ liệu báo cáo tài chính và gửi một số liên kết web đến hộp thoại, như thể Tịch Đồng không tồn tại. Tịch Đồng nhìn anh nghiêm túc làm việc, bĩu môi một cái, không chơi tóc anh nữa, khi lùi lại, cánh tay của cô bỗng dưng mềm nhũn.Rầm, người rớt xuống dưới gầm giường rồi."Tiếng gì vậy?" Thư ký bên kia nghe thấy một tiếng động lạ. Mạnh Dịch rất bình tĩnh: "Con mèo."Tịch Đồng xoa xoa đầu gối bị đụng đau, ngồi chồm hổm dưới đất phủi bụi. Anh mang dép đi tới, cứng rắn đẩy cô đến mép giường, cô tức giận đến mức tát vào mu bàn chân anh, không mấy lực mà bàn chân trắng nõn lập tức đỏ bừng, cô nhìn đến ngu người, vừa sờ sờ lại thổi một chút, còn dùng ánh mắt khẩn trương hỏi anh: "Không sao chứ?"Mạnh Dịch đang tổng kết lại cuộc họp cuối cùng, giọng nói dừng lại, cố gắng dời tầm mắt về phía màn hình, dùng tốc độ nhanh nhất nhanh chóng phân công nhiệm vụ. Thư ký ở Quebec xa xôi cảm thấy sắc mặt anh có chút kỳ quái: "Tiên sinh, anh không thoải mái sao?"Anh nhịn không nổi nữa, cảm giác nhột nhột ở chân ép anh phát điên rồi, ngay cả "Cám ơn" đều không nói, trực tiếp kết thúc cuộc họp và thoát ra, gập máy tính lại: "Tịch Đồng!"Cô bị anh gầm cho run một cái, hai tay vẫn ôm lấy chân trái của anh, cô quỳ xuống thảm tủi thân nói: "Thật xin lỗi, tôi sai rồi, chân anh có phải bị dị ứng với bụi không, tôi cũng thổi thật lâu mà vẫn đỏ như vậy..."Cà vạt của Mạnh Dịch còn chưa kịp tháo, ném cô lên giường, hung ác đè xuống: "Lộn xộn cái gì?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui