Tịch Đồng đã có nhiều giấc mơ liên tiếp và giấc mơ cuối cùng là khoảng 5 năm trước.Năm ấy cô học năm hai đại học, nghỉ hè cô cùng với nhóm tình nguyện AIESEC của trường đến Tanzania Châu Phi dạy học sáu tuần.Cô và bạn cùng phòng dạy tiếng Anh tại một trường tiểu học ở ngoại ô Dar Es Salaam, trường tiểu học này là địa điểm giảng dạy nổi tiếng, nhà từ thiện nước ngoài và phóng viên đều thích đến nơi này, một tuần có thể thấy 'đoàn du lịch' Âu Châu đến ba lần.Tịch Đồng bước ra khỏi phòng học, vốn đang là mùa khô mà bầu trời xám xịt lại có mưa, cây ăn quả bị nước mưa rửa sạch xanh biếc óng ánh, sáng loáng như mắt mèo. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cô hái một trái xoài xanh, ngồi dưới mái hiên dùng dao từ từ gọt vỏ, nhìn đám trẻ chơi bóng ngoài sân sau giờ học. Gió nhẹ lướt qua ngọn cây, khuấy động tiếng sóng, mang theo tiếng nói của những người cách đó không xa đến bên tai: "Take care of yourself, little lady."Trái banh làm tung cát bụi trên sân chơi, cô dùng góc váy thật dài che miệng mũi lại, ánh mắt xuyên qua lớp bụi và rơi vào người cách đó năm mét.Đó là một người đàn ông Châu Á trẻ tuổi, tay trái cầm một cây dù đen, nửa ngồi xổm ở dưới tàng cây nâng một cô bé da đen té ngã. Anh đang mặc một bộ âu phục đen được cắt may khéo léo, hơi nghiêng người, cây dù che một nửa đầu của đứa trẻ. Nửa người anh bị ướt do dính mưa, ống quần ngâm ở trong bùn.Tịch Đồng chưa từng nhìn thấy có người con trai nào che dù lại có dáng vẻ phóng khoáng như vậy.Anh như cảm nhận được điều gì đó, liếc nhìn qua, xuyên qua màn mưa bay xéo và lá rơi, cô không nhìn rõ khuôn mặt anh, chỉ nghe thấy giọng nói dịu dàng của anh, bảo đứa trẻ đang khóc quay về phòng học. Đứa bé kia nắm cán dù không thả, anh kéo bím tóc nhỏ của cô bé, đưa cây dù cho cô bé, xoay người rời đi.Đứa trẻ nín khóc mỉm cười, la to cảm ơn rồi chạy lên bậc cấp, đưa cây dù cho cô xem: "Madam, I have an umbrella!" (Tạm dịch: Cô ơi, em có một chiếc ô!)Cô xoa xoa đầu của đứa bé, nhìn người nọ một mình đi về phía cửa trường học, rồi cùng chiếc xe biến mất trong màn mưa. Tịch Đồng có trực giác rằng anh không phải tới làm dáng, anh thật sự thích trẻ con.Cô trở lại ký túc xá, bạn cùng phòng hưng phấn nói: "Xế chiều hôm nay Thái tử tập đoàn ME đến trường học quyên tiền, cậu có gặp được không, nghe nói anh ấy rất đẹp trai."Tịch Đồng biết đó là một tập đoàn Canada rất lớn. Về phần người thừa kế thì cô không chú ý, hình như là một người gốc Hoa.... Là anh sao?Mưa đột nhiên nặng hạt, cây ăn quả đu đưa lung lay, vang xào xạc, trong lồng ngực cô dường như có thứ gì đó đang chuyển động.Giống như con côn trùng nhỏ bị nước mưa kinh trập (vào ngày 5 hoặc 6 tháng ba) đánh thức.Cô che ngực, nơi đó càng ngày càng ngứa, càng ngày càng buốt, mang theo đau đớn, rất khó chịu... Trước mắt hiện ra một số hình ảnh, có lúc mờ mịt, có lúc rõ ràng, cô tự nhủ, anh một chút cũng không tốt, không được nghĩ đến anh, như vậy không tốt, sẽ làm mình bị thương.Lộp độp...Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tiếng mưa rơi dần dần trở nên vội vàng, thế giới tràn đầy tạp âm, Tịch Đồng bỗng nhiên mở mắt ra, sắc trời ảm đạm bị bóng tối hút đi.Phòng mờ tối, giữa hè mưa như thác đổ đập vào kính cửa sổ như một viên đạn.Mấy giờ rồi?Cô giật giật, dưới đầu không phải gối.Mạnh Dịch nằm nghiêng, cánh tay trái đệm dưới cổ cô, tay phải khoác lên ngang hông cô, chỉ cách trong gang tấc, hơi thở ấm áp và bình yên của anh chạm vào gò má cô, giống như cơn gió thổi qua trong mộng.Ướt át, ấm áp, mùi mưa và hoa xoài làm tai cô nhồn nhột.Vài tia sáng mờ nhạt xuyên qua rèm cửa, đối diện với ánh sáng, cô nhìn thấy lông mày ông nhíu lại, giống như những ngọn núi nhấp nhô sau những đám mây.Sao lại cau mày chứ?Tịch Đồng nắm đầu ngón tay của anh rất nhẹ nhàng chậm rãi, nhắm mắt lại.Ngủ một hồi nữa đi.…Hiệu trưởng trường tiểu học ở thôn Hà gia nhận được điện thoại thì thở phào nhẹ nhõm. Hôm trước Tịch Đồng lên trấn trên mua đồ không trở về, thiếu chút nữa ông ấy cho là cô gặp tai nạn trên trấn.Sau buổi cơm trưa, một chiếc Mercedes chạy lên con đường núi gập ghềnh, tài xế mở cốp xe sau, chứa đầy sách, hoa quả khô và đồ ăn nhẹ.Tịch Đồng bước xuống từ ghế sau, giới thiệu với hiệu trưởng: "Đây là người phụ trách của ME, tới đây để kiểm tra tình trạng của ngân sách, thầy có vấn đề gì có thể nói với anh ấy."Tịch Đồng đề cập đến ủy viên đặc biệt, hiệu trưởng nhìn "Người phụ trách" trong miệng cô giống như dân chúng nhìn thấy hồng quân, nhiệt tình bắt tay Mạnh Dịch: "Hai người đến rồi, mời vào trong, mời vào trong."Mạnh Dịch muốn kéo cô vào phòng làm việc, Tịch Đồng tỉnh bơ hất tay anh ra, đi vào lớp sửa bài tiếng Anh. Cô cảm thấy hôm nay Mạnh Dịch đặc biệt dính người, ngay cả khi cô đi vệ sinh cũng hận không thể đi theo, có chút phiền.Bài thi được sửa rất nhanh, sau kỳ thi ngày hôm qua một số học sinh từ các thôn lân cận không trở về mà đợi xe ba bánh đến đón tại hai ký túc xá duy nhất của trường, nghỉ hè bọn nhỏ muốn đến thành phố với ba mẹ.Những người bạn nhỏ đều rất quan tâm thành tích, vây quanh giáo viên hỏi xem kết quả của mình. Các em tụ tập xung quanh, Tịch Đồng đặt bài thi trước mặt cho bọn nhỏ xem. Số điểm đều không cao, nhưng đều đạt tiêu chuẩn, bọn nhỏ đã rất cố gắng, ngay cả giờ ăn trưa cũng đều ở lớp học từ đơn.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Giáo dục là vấn đề đòi hỏi nguồn tài chính đáng kể và phụ thuộc vào gia đình, so với hoàn cảnh, giống như nhà ở vậy, nó phản ánh rõ nhất khoảng cách giàu nghèo, không phải đứa trẻ nào cũng đủ tư cách để nói "Em muốn trở thành họa sĩ".Nhiệm vụ của tình nguyện viên chính là nói cho mỗi người bọn họ cũng có quyền phát biểu lý tưởng của bản thân, mặc dù thực hiện nó vô cùng khó khăn. Muốn công bằng thì khái niệm bình đẳng phải được hình thành từ nguồn tư tưởng.Lên đại học Tịch Đồng đã tham gia tình nguyện mấy lần, sau khi kết thúc cũng rất bất lực, cô thấy mình cũng không giúp được gì. Rất nhiều tình nguyện viên cũng vì để đảm bảo việc học cao học, hoàn thiện sơ yếu lý lịch, viết thư đi du học và trải nghiệm cuộc sống nông thôn, những khuôn mặt bẩn thỉu nhưng nụ cười tươi tắn, mặt mày trong sáng của những đứa trẻ đã trở thành một cảnh tượng đẹp đẽ trong vòng bạn bè WeChat.Nhưng không thể phủ nhận rằng những thay đổi này hữu dụng, lượng dẫn đến những thay đổi về chất, và về mặt khách quan, nó đủ để mang lại sự đổi mới và cơ hội kinh doanh cho những khu vực lạc hậu, đây cũng là nguyên nhân cô nhiều lần tham gia hoạt động giảng dạy.—Tác giả có lời muốn nói:Không nên tùy tiện chơi chó, chó rất dữ (◐‿◑)Bạn cho rằng đây là ngọt nhất rồi? So với lời tỏ tình sau này thì vẫn còn kém lắm.Tôi viết tất cả các nhân vật nam chính đều như trẻ con. Năm năm trước, con gái chỉ là có hảo cảm với Mạnh tổng, mặt cũng không thấy rõ, sau khi phỏng vấn mới thích, còn Mạnh tổng mơ ước người ta từ rất lâu rồi.