DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Chạng vạng, bọn nhỏ ngồi xe ba bánh rời trường, Tịch Đồng vào bếp dùng bữa, dọn dẹp lớp học một lần, lau mồ hôi trở về ký túc xá. Nước nóng đã được đun sôi.Trên mặt đất có một cái thùng gỗ, đun một thùng nước như vậy phải đốt bao nhiêu lần, rất phiền toái, cho nên từ trước đến nay cô vẫn luôn tắm nước lạnh, thấy nước nóng có chút ngạc nhiên mừng rỡ.Mạnh Dịch ngồi trên ghế xem sách tranh tiếng Anh, trong đó có hình một chú thỏ nhỏ xách giỏ cà rốt, dùng móng vuốt lông xù khoa tay múa chân với con chó sói nhỏ.Love you so—much.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng lại gần, hứng thú bừng bừng: "Anh xem sách tranh à?"Mạnh Dịch giải thích với cô: "Sách tranh chỉ nhắm đến đối tượng độc giả có giới hạn độ tuổi thấp hơn, giống như "Văn học thiếu nhi" của Trung Quốc nhắm đến đối tượng khán giả từ 9 đến 99 tuổi."Tịch Đồng bĩu môi một cái: "Văn học thiếu nhi sau năm 2007 không còn hay như trước nữa, tôi tới tuổi này cũng không nhìn nổi... Tôi nói, nước nóng này là ai đun vậy?"Mạnh Dịch khép sách lại, tựa lưng vào ghế, khoanh tay nhìn cô.Tịch Đồng không chắc chắn về biểu hiện mờ nhạt này, cô luôn cảm thấy anh có chút tức giận, tại sao vậy chứ?Cô suy nghĩ một chút, búng ngón tay: "Tôi đi cảm ơn người ta. Anh đừng hiểu lầm, tôi và Tiểu Trương chỉ họp thành đội để chơi game thôi, hôm trước thuận miệng nhắc một câu, không nghĩ tới hôm nay anh ta nóng lòng như vậy."Ngay cả có quan hệ cũng không cần phải nói với anh, nhưng hợp đồng ba tháng vẫn còn trong thời hạn nên phải cho anh mặt mũi. Chắc anh giận cô vì không tận tâm với bên A. Mạnh Dịch nheo mắt.Không đợi được lời khen ngợi nhưng lại chờ được bất ngờ.Tiểu Trương? Cô còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt đúng không?!Anh kéo cô ngồi lên đùi, vừa lột váy cô ra như bóc kẹo, vừa tức giận nói: "Tôi đun nước."Tịch Đồng kinh ngạc: "Anh lại biết dùng cái bếp đó nấu nước! ... Chờ một chút, ngưng ngưng ngưng, đừng chạm vào tôi, ở đây không có chỗ cho anh tắm đâu, trừ phi anh nhảy sông."Mạnh Dịch cong ngón tay gõ nhẹ vào trán cô, cởi quần áo xong, dùng khăn lông nhúng nước lau người cho cô.Trong phòng tràn ngập mùi thơm ngào ngạt khiến cô phải nheo mắt. Chiếc khăn nóng được lau từ cổ đến xương quai xanh, xuống chút nữa, thì không phải là lau nữa rồi.Cô thở hổn hển bắt cổ tay anh: "Tự tôi... Mạnh Dịch! Anh..."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Anh giữ tay cô lại, đặt chiếc khăn lên eo cô, dùng môi chạm vào cổ họng mỏng manh của cô, rồi trượt không ngừng đến trước ngực cô, nơi đó được kích thích bởi nước nóng nên hơi hồng, mát lạnh như kem dâu giúp giải khát. Anh vùi đầu nuốt nước bọt, dùng nước miếng làm ướt hai quả dâu tây nhỏ màu đỏ cho đến khi chúng bóng loáng hấp dẫn, run rẩy kịch liệt ở đầu lưỡi."Đừng ở chỗ này..." Tịch Đồng mềm nhũn đẩy anh, ánh sáng trong mắt đung đưa theo chiếc đèn chùm lung linh trên trần nhà, anh duỗi ra một ngón tay thì rùng mình.Cô bị lý trí và dục vọng tra tấn đến khó chịu, giọng nói yếu ớt giống như mèo: "Anh, tại sao ngày nào anh cũng... A..."Mạnh Dịch cắm vào chỗ mềm mại kia, ngón cái trăn trở xoa làm, thổi hơi nóng vào trong tai cô: "Mỗi ngày cũng không đủ."Anh đặt cô lên chiếu tre, thưởng thức vẻ mặt bối rối không thể khống chế của cô, vuốt ve gậy thịt mấy cái, tay phải không ngừng phục vụ cô, hai ngón tay chống đỡ cánh hoa trơn trượt, cắm đến nỗi cái miệng nhỏ bất lực phun nước, nhìn qua trông đói đến mức có thể ăn hết cả cây phân thân cường tráng."Tôi không muốn!" Tịch Đồng đột nhiên kêu, "Người ta sẽ nghe thấy!"Tiếng hét lớn, đột ngột đến mức Mạnh Dịch còn không kịp che miệng của cô, tức giận cắn chóp mũi: "Đã nghe được.""Vậy làm sao bây giờ... Ô..."Còn có thể làm sao? Mạnh Dịch chận miệng của cô lại, cửa nẻo quen thuộc giúp cô giải quyết, dòng nước phun ra nhanh chóng lướt qua giữa hai chân khép lại của cô, cho đến khi cánh hoa sưng tấy, đỏ bừng, rốt cuộc bắn trên bụng bằng phẳng.Mặc dù đã được thả ra nhưng cũng rất bực bội. Thứ nhất, nơi này quả thực cách âm không tốt, cô cần thể diện, anh cũng không muốn để cho người đàn ông khác nghe được tiếng rên rỉ yêu kiều của người phụ nữ của mình, thứ hai, tắm rửa không tiện, anh thích sạch sẽ. Tịch Đồng bị anh làm cho cả người bừa bãi, khóc không ra nước mắt, dùng hết nước ấm còn lại trong thùng một chút cũng không chừa lại cho anh, tắm xong cô nâng tay trái lên chỉ ra cửa:"Anh đi đi, ra cửa quẹo trái ba cây số, có con đường tắt trở về trấn.""Tôi không trở về trấn." Mạnh Dịch nói, "Tôi muốn ngủ cùng em."Tịch Đồng đen mặt, đổi tay phải chỉ ra cửa: "Quẹo phải năm cây số, rẽ vào ngã ba đầu tiên bên phải có một dòng sông rất sạch, anh tắm xong trở về đừng lãng phí củi của trường. Những người khác cũng ở phía sau xếp hàng đào giếng nước, anh có xe nên đừng chiếm dụng tài nguyên công cộng."Mạnh Dịch quen tắm nước lạnh, xuống sông cũng không thành vấn đề, nhưng thái độ đuổi người đi của cô không đúng. Cầm áo khoác quấn cô lại rồi bế cô ra ngoài cửa như một con thỏ: "Em chỉ đường cho tôi."Tịch Đồng vùng vẫy hai cái nhưng vô dụng, lại không dám lớn tiếng ồn ào náo động, bị anh ném lên ghế phụ lái.Xe của anh đậu ở sân hôm trước còn sáng bóng, bây giờ kính chắn gió dính đầy phân chim và quả long não, bẩn đến đòi mạng, cô cảm thấy đầu óc anh có vấn đề gì đó nên mới đến thôn để thị sát thăm hỏi, ở trong huyện không tốt sao?Vì vậy cô hỏi: "Khi nào thì anh đi?"Nắng chiều rơi vào trong khe núi, ánh sáng dần mờ đi, đường núi gập ghềnh không dễ lái, toàn bộ sự chú ý của anh đều đổ dồn vào tay lái và phanh xe. Cô hỏi nhiều lần như đòi mạng vậy, anh mới bớt thì giờ liếc cô một cái, đáp một nẻo: "Thắt dây an toàn vào."Tịch Đồng vốn không muốn đi theo anh, vào lúc này tính khí đi lên: "Là anh đang lái xe mà, hơn nữa đi mười phút sẽ đến."... Bởi vì là anh, cho nên cô tin tưởng.Mạnh Dịch rung động, thiếu chút nữa đạp phanh thay vì đạp ga, giọng trầm xuống: "Thắt vào.""Thật hung dữ!" Cô bĩu môi.Mạnh Dịch lại nói một lần: "Ngoan, thắt dây an toàn."—Tác giả có lời muốn nói:Chương tiếp theo là một trận dã chiến vô cùng lãng mạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui