Anh vừa định ra ngoài tìm cô thì Tịch Đồng lại "bùm bụp" từ phòng bếp chạy trở lại, trừng mắt chỉ thẳng vào anh: "Cho dù anh có là bạn giường thì tôi cũng phải đốc thúc anh! Điều kiện ở đây tệ như vậy, anh làm sao nghỉ ngơi được?"Đầu Mạnh Dịch đau như búa bổ, thuận mồm nói: "Bạn giường đúng không, em phải theo như hợp đồng. Hiện tại tôi muốn ở đây em phải chăm sóc tôi. Tôi sẽ kêu vệ sĩ đến trải sàn trong lớp để không chiếm dụng tài nguyên sinh hoạt của trường, như vậy được không?"Anh cho là mình rất nhân đạo và đợi cô nói đồng ý, kết quả đợi nửa phút cũng chưa nhận được câu trả lời.Mặt trời chói chang nhô lên cao, nóng rát chiếu rọi trên mặt Tịch Đồng, cô nhìn Mạnh Dịch đang mỉm cười, cảm thấy anh không phải là người.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Được." Cô nói rất nhỏ, hít mũi một cái, "Được."Mạnh Dịch rất hài lòng, hài lòng đến mức nói ra hết suy nghĩ trong lòng: "Tuần sau hợp đồng sẽ kết thúc, đến lúc đó tôi không phải là bạn giường của em nữa, có thể làm chuyện muốn làm, không bị ràng buộc nữa."Tịch Đồng nghe những lời không có chút nhân tính nào của anh, nhìn ánh mắt không thể chờ đợi được của anh, cô đứng ở cửa oa oa một tiếng khóc lên.Mấy vị tình nguyện viên ở cạnh nghe thấy tiếng động và thò đầu ra ngoài cửa sổ, à, chuyện nhà, không sao không sao.Tịch Đồng vừa khóc liền không dừng được, hình tượng sinh động đáng thương nhỏ bé lại không có ai giúp đỡ. Mạnh Dịch luống cuống tay chân lau nước mắt cho cô: "Đừng khóc, tôi biết em mệt rồi, đi ngủ một lát đi, tôi quạt gió cho."Cô vừa khóc vừa giậm chân: "Mạnh Dịch, anh thật vô nhân đạo! Anh bị cái gì ràng buộc? Là tôi bị ràng buộc có được hay không! Anh nói đi, anh muốn làm gì? Anh thành thật mà nói! Có phải anh đã sớm cảm thấy tôi phiền muốn đi tìm người phụ nữ khác?! Vậy trước đây cũng không cần giấy trắng mực đen viết đôi bên chung thủy một lòng, anh ra điều kiện thì tôi có năng lực từ chối sao? Anh mẹ nó ỷ thế hiếp người, chơi đùa người ta! Anh là chó! Chó!!"Mạnh Dịch sợ cô khóc mất nước, liền khuyên cô: "Tôi, em đừng khóc, dưới mắt em có quầng thâm."Tịch Đồng sửng sốt một chút, rồi sau đó kêu khóc đến long trời lở đất như tuyết bay tháng sáu.Tình nguyện viên cách vách cũng nghe không nổi nữa, cao giọng nói: "Cô em, quên đi đừng để trong lòng, mắt em đẹp như đôi mắt trong quảng cáo của Estee Lauder, nào có vành mắt đen, đó là bọng mắt."Cô nắm lấy áo sơ mi của Mạnh Dịch, mất sức lực lớn mới cố gắng ngăn được nước mắt, thở hồng hộc, nửa ngày không nói ra một chữ.Mạnh Dịch một tay kéo cô vào phòng, ôm lên giường, tay trái cầm quạt lá quạt gió hạ nhiệt cho cô: "Em hiểu lầm rồi, tôi không muốn tìm người phụ nữ khác."Tịch Đồng cắn môi, bình tĩnh lại chờ anh nói tiếp.Anh nói: "Tôi chỉ không muốn làm bạn giường của em nữa. Tôi không thích từ này, cũng không thích bản hợp đồng này, mặc dù tôi đã soạn thảo. Nhưng tôi vẫn muốn trưng cầu ý kiến của em một chút, em muốn tiếp tục bản hợp đồng này sao? Nếu như em muốn...""Tôi không muốn." Tịch Đồng yếu ớt mà kiên định thuyết phục bản thân rằng mối quan hệ giữa bạn giường là không lành mạnh.Mạnh Dịch như trút được gánh nặng, thở phào một cái: "Vậy là được rồi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Anh nhàn nhã quạt cho cô, lại thành thạo đút nước cho cô, Tịch Đồng cầm lấy ly, trong đầu bỗng nhiên thoáng qua một ý nghĩ kỳ lạ.Cô hỏi anh cùng một câu hỏi như đúc ngày hôm qua: "Mạnh Dịch, anh cảm thấy... Tôi như thế nào?"Mạnh Dịch rất thông minh, anh học một biết mười: "Xinh đẹp, đôi mắt xinh đẹp nhất.""Tôi đang hỏi nội tại.""Tổng thể rất tốt, chỉ là có chút ngốc."Trong nháy mắt Tịch Đồng cúi mặt xuống, quên hết những gì muốn hỏi.Mạnh Dịch nói đúng sự thật: "Em quá... Hàm súc, dĩ nhiên, chẳng qua là thỉnh thoảng thôi. Nói cách khác mới vừa rồi lúc em mắng người cũng không kín đáo, tôi nghĩ em có thể phát huy đặc điểm này rộng rãi một chút, thật ra thì tôi rất thưởng thức sự thẳng thắn ngay thẳng của em."Tịch Đồng khiếp sợ đến hết chán nản: "Anh, anh lại thích chơi SM, hay là M?!"Đáng lẽ ở trên giường cô nên vừa mắng vừa tát anh mấy roi, nhưng mà sao cô không nhìn ra?Mạnh Dịch: "..."Trí tưởng tượng của Tịch Đồng giống như ngựa hoang chạy loạn, đưa tay sờ vết sẹo sau lưng anh: "Những vết sẹo này không phải là..."Mạnh Dịch vô lực giải bày: "Tôi không phải Masochism... Đừng động!"Anh trầm giọng nắm lấy bàn tay đang làm loạn của cô, cô ngẩng đầu nhìn lên, chân mày anh nhíu thành chữ xuyên, rõ ràng là tức giận.Tịch Đồng ngượng ngùng thu tay về, những vết thương cũ này thấy thế nào cũng không phải do một cây roi nhỏ gây ra, một Đại thiếu gia kim tôn ngọc quý, chắc chắn không phải kiểu tự hành hạ bản thân. Cô không biết đã từng xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện này không tiện hỏi, ai muốn hồi tưởng lại trải nghiệm như phim kinh dị vậy chứ.Vì vậy cô trấn an vỗ vỗ ngực anh: "Được rồi, được rồi, chuyện đã qua rồi anh không cần nhớ những chuyện kia nữa. Anh nhìn anh bây giờ cái gì cũng có, không phải rất tốt sao?"Bàn tay của cô giống như một cơn gió xua đi nỗi u ám trong lòng anh, Mạnh Dịch lấy lại bình tĩnh: "Ai nói tôi cái gì cũng có?"Tịch Đồng thở dài, nói rõ ràng: "Tôi biết anh không có hứng thú với tiền, có khuôn mặt bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường đã đạt được mục tiêu nhỏ 100 triệu, không biết những người phụ nữ xung quanh mình có đẹp hay không, thậm chí đôi khi hối hận sáng lập bảo hiểm ME... Nhưng mà, anh nói như vậy, những người bình thường chúng tôi quả thực không nén được khởi nghĩa vũ trang, muốn chống lại thổ hào chia ruộng đất."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch: "...""Tôi không có bạn gái." Anh nói.Tịch Đồng nói đến hứng thú, đau lòng ôm đầu: "Anh nhìn một chút! Anh nhìn một chút! Có tiền anh còn chưa hài lòng, còn phải đòi bạn gái! Sự khan hiếm tài nguyên là gì? Chính là người dục vọng vô hạn mà tài nguyên có hạn, anh quá tham lam. Nếu tôi có tiền liền dẫn vài người bạn đến Shinjuku Nichome PLATINA tìm Roland, một tuần sẽ đưa cho anh ấy hai vạn phí đề cử, mua một xe tải champagne năm vạn bảy để anh ấy cùng nói chuyện phiếm cho thư giãn, cần bạn trai làm gì?"Lật trời rồi.Mạnh Dịch choáng váng một trận.Anh không muốn vướng vào chuyện tìm mại dâm này, giọng nhấn mạnh: "Tôi không có bạn gái, bây giờ chỉ có bạn giường."Đây không phải là ám chỉ, là công khai, đủ rõ ràng.Tịch Đồng dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn anh: "Chúc anh và bạn gái tương lai sau ba ngày sẽ chia tay."Cho dù Mạnh Dịch tức muốn chết, cũng phải chân thành chúc cô và bạn trai nắm tay bước vào hôn nhân bền lâu, sớm sinh quý tử bạc đầu giai lão.Cho nên anh không nói.Con thỏ nhỏ Tịch Đồng nhìn vẻ uể oải của anh, còn trêu chọc: "Anh nói chuyện đi, đuối lý rồi? Biết sai rồi đúng không?"Mạnh Dịch quả thật không biết nên nói cái gì, thở ra một hơi thật dài, tựa đầu vào vai cô, vẫn là cái chữ vạn năng kia: "Đau."Tay của Tịch Đồng nhất thời cứng đờ, hỏng rồi, cô không đụng phải vết thương chứ?Mạnh Dịch cụp mi xuống, suy yếu nói: "Đau quá, muốn ăn trái cây.""Tôi lột nho cho anh." Cô rất tích cực."Tôi muốn ăn nho có vị nho khô."Tịch Đồng cho anh một chữ: "Cút."...Mạnh Dịch không đợi được nho có vị nho khô, cũng không đợi được dâu tây vị dưa hấu, nhưng anh vẫn rất vui vẻ.Mỗi ngày Tịch Đồng đều cho anh ăn các loại trái cây khác nhau, nho đã bỏ hạt, sơn trà đã bỏ vỏ, anh ồn ào kêu đau cô sẽ đút anh, nho lớn còn xé làm hai nửa vì sợ anh sặc.Một ngày ba bữa cũng thay đổi nhiều kiểu bồi bổ cho anh, hôm nay hầm vịt với nấm trà, ngày mai canh cá quả củ cải, bổ đến Mạnh Dịch vui đến quên cả trời đất. Anh vốn không ăn ếch trâu, Tịch Đồng dùng nồi củi nấu anh liền ăn, cảm thấy tươi ngon đến cực điểm ăn với cơm vô cùng ngon. Anh vốn không muốn ăn thứ gọi là 'củ tam thất' trông giống như gừng, nhưng Tịch Đồng nói rằng loại thuốc Đông y này có tác dụng bổ máu, anh nhai món canh với nước một cách thích thú, vệ sĩ cũng giơ ngón tay cái lên khen ngợi anh.Tịch Đồng không bận nên cô mới có thời gian nấu ăn cho anh. Cô chỉ có ba ngày có giờ học, đưa bọn trẻ đi nghe nhạc và đọc sách một chút, cũng không cho Mạnh Dịch quá rảnh rỗi. Cô kêu anh dạy những bé trai đá banh. Không thể không nói anh không hề có cảm giác khó chịu, tất cả học sinh đều thích anh— Lúc anh không để lộ răng hay móng vuốt thân sĩ đến không thể bắt bẻ, có thể trò chuyện với các tình nguyện viên khác.Hai người ở đây trong một tuần, vết thương của anh đã đóng vảy, cuối cùng cũng đến lúc phải rời đi. Tịch Đồng muốn trở về quê bốn ngày, sau đó sẽ trở về Ngân Thành, vào đêm ngày 14 sau khi thu dọn đồ đạc, hỏi Mạnh Dịch: "Chiều mai anh có thể đưa tôi đến nhà ga trong thị trấn được không? Tôi ngồi xe đến Vinh Thành."Ngủ cũng ngủ bao nhiêu lần, nói chuyện với anh vẫn còn xa lạ như vậy.Mạnh Dịch rất không vui: "Ngày mai vẫn nằm trong phạm vi hợp đồng, chúng ta có nghĩa vụ giúp đỡ lẫn nhau, dĩ nhiên tôi sẽ giúp em."Tịch Đồng ngẩn ra, hỏi: "Ngày mai là ngày cuối cùng?"Nhắc đến chuyện này, Mạnh Dịch thần thái sáng láng, chắc chắn nói: "Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng."Mấy ngày nay anh bị Tịch Đồng nuôi đến lười, quần áo đưa tới tay cơm đến há mồm, vẫn là không có tiến triển gì, chỉ có thể chọn Plan B.Tịch Đồng 'à' một tiếng, cúi đầu đọc sách, qua mấy phút vẫn chưa lật trang.Mạnh Dịch phát hiện, anh dùng quạt lá vỗ vào đầu cô, trêu chọc cô: "Có phải là em không muốn chấm dứt hợp đồng không? Biểu hiện của tôi quá tốt khiến em có cảm giác miễn cưỡng?"Cái vỗ này của anh, Tịch Đồng đột nhiên bùng nổ, giật lấy chiếc quạt gầm lên với anh như một con sư tử nhỏ: "Đừng vỗ vào đầu tôi!"Mạnh Dịch bị cô mắng một tiếng, dựa vào tường: "Vậy em đang suy nghĩ cái gì?""Tôi... Tôi đang nghĩ trưa mai ăn gì." Tịch Đồng trả lời với giọng điệu bình tĩnh ung dung.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô cũng sắp rơi nước mắt, trong đầu nghĩ nha đầu này làm sao có thể nhịn như vậy, miệng cô là bầu đầu cưa sao? Chết cũng không nói?"Gì cũng được." Anh đeo tai nghe nghe nhạc, giả vờ như không thấy bộ dáng mất tự nhiên của cô.Tịch Đồng không bật đèn, căn phòng chìm vào bóng tối.Đêm rất yên tĩnh, nghe kỹ lại vô cùng náo nhiệt. Châu chấu ca hát vui vẻ, chim én vỗ cánh trong tổ dưới mái hiên, ếch kêu ộp ộp trên thảm cỏ ven ao, và ánh trăng bạc mang hương thơm của hoa dành dành tràn qua rèm cửa sổ, đổ xuống một vũng nước trong veo.Thật ồn ào, thật là sáng.Tịch Đồng che đôi mắt ướt át.Cô nằm trên giường gấp, trằn trọc trở mình, chiếu rơm vừa nhớp nháp vừa nóng, rất lâu cô không thể ngủ được. Sống chết chịu đựng đến điểm giới hạn, một cơn gió nhẹ thổi qua sau lưng, cô chợt ngủ thiếp đi.Mạnh Dịch quạt cho cô, chờ cô thở đều rồi cúi xuống hôn lên trán cô một cái.