Sáng hôm sau anh dậy muộn, vào bếp tìm thì đúng như dự đoán, quả nhiên Tịch Đồng đang nấu ăn trước bếp.Bình thường, học sinh trong trường ăn bữa trưa dinh dưỡng từ trấn trên gửi đến, bếp được các thầy cô và nhân viên sử dụng nhưng nồi quá to khá bất tiện, còn phải có củi đốt, các thầy cô đều mang cơm từ nhà đến, mang nhiều thêm một phần chia sẻ cho các tình nguyện viên. Tịch Đồng mở một cái bếp nhỏ vì Mạnh Dịch, mới đầu không quen tay, đốt lửa quạt gió làm cho mặt dính đầy bụi, sau đó cô tìm được bí quyết, cảm thấy nấu trong nồi đất ngoài trời rất thơm.Mạnh Dịch nhẹ nhàng đi tới cửa, cô đang ngồi trên ghế xếp nhỏ, cầm ống nước rửa một chậu nước màu đen, tóc được buộc gọn gàng, mái tóc buông xõa đung đưa trêu chọc đôi gò má hồng hào, giống như trái táo chín muồi, khiến anh nhìn thấy chỉ muốn cúi xuống cắn một miếng.Chậu đồ kia rất khó rửa nên Tịch Đồng rửa ba bốn lần, vắt rồi lại xả cho đến khi nước trong, để ráo nước, bắc lên bếp, chọn hai quả ớt xanh đỏ rồi cắt thành khối vuông.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Đây là cái gì?"Tịch Đồng bị anh dọa cho sợ hết hồn, suýt chút nữa dùng dao cắt đứt đầu ngón tay của mình, "Sao anh lại tới đây!... Đây là địa y."Mạnh Dịch bóp địa y trong chậu, trơn trượt, đen sì, có chút... Buồn nôn. Anh lấy điện thoại tra, phát hiện ra đó là một sinh vật cộng sinh giống như tảo và nấm mọc trên đá và vỏ cây."Mua?""Tôi cạo ở ngoài sân."Mấy ngày nay trời mưa, nó mọc nhiều trên đá dưới gốc cây. Cô thấy không ăn lãng phí nên cạo đi. Bản thân địa y vốn không có mùi vị, khi xào cần bỏ nhiều muối, nước tương và ớt ăn mới ngon. Mấy ngày nay Mạnh Dịch ăn rất thanh đạm, cô nghĩ nên kích thích vị giác của anh một chút.Mạnh Dịch lại nhìn góc tường, có một chậu cá chạch sống.Tịch Đồng lấy mướp ra cắt, thấy anh không có việc gì làm thì sai sử anh: "Chờ nồi nóng thì đổ dầu vào."Mạnh Dịch múc mấy gáo dầu, Tịch Đồng chặc lưỡi: "Nếu mẹ tôi nhìn thấy anh lãng phí như vậy thì chắc sẽ đánh chết anh mất. Thêm chút muối, dùng chày đá giã nhỏ gừng và tỏi."Anh ngoan ngoãn làm theo, sau đó kinh hồn bạt vía nhìn cô bỏ mấy con cá chạch sống hoạt bát vào chảo dầu nóng, 'lốp bốp', trong thời gian ngắn chúng nổ tung thành từng mảnh, xoắn lại, khô vàng bốc khói.Tịch Đồng liếc anh một cái, vẻ mặt anh không đành lòng muốn nói lại thôi, cô cười một tiếng: "Tôi chỉ muốn hỏi anh có thơm hay không.""... Thơm." Anh thừa nhận.Cô múc bớt dầu thừa, lưu loát đổ rượu Thiệu Hưng lên mép nồi, phát ra tiếng xèo xèo, mùi thơm tràn ra, lại cho nước tương và lá quế vào, lúc này cho nước sôi vào đậy nắp lại. Canh trên bếp bên cạnh cũng đã nấu xong, Mạnh Dịch nghiêng người nhìn xem, là chim bồ câu và mấy loại nấm.Tịch Đồng múc hai chén canh, gấp chân chim bồ câu và thịt ức cho anh."Lúc hợp đồng bắt đầu, anh đã cho tôi một chiếc khăn lụa. Tôi không có gì để đưa cho anh nên sẽ đãi anh một bữa ăn chia tay. Chắc chắn sẽ ngon hơn bữa ăn trên máy bay."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch thiếu chút nữa là sặc, trong đầu nghĩ không bằng cô đãi anh làm một trận chia tay bạn giường.Tịch Đồng uống một hơi cạn sạch, cho là mình rất có phong cách tự do phóng khoáng của một anh hùng võ lâm, sau khi uống xong, chạm vào chén của anh 'leng keng' một tiếng: "Anh cũng uống đi."Mạnh Dịch cảm thấy cô biểu diễn nâng chén tiêu sầu càng sầu chuẩn sách giáo khoa, uống để an ủi cô, nấm rừng có vị rất ngon.Tịch Đồng lau miệng, xoay người đặt chén canh xuống, mượn hơi nước trên bếp che mắt, nhanh chóng lau mắt rồi bắt một nồi khác xào rau, Mạnh Dịch tiếp tục nhìn.Mười hai giờ, ba món ăn một món canh đã được bưng lên bàn, đậu tương và mướp ngọt thanh giải nhiệt, địa y xào cay mặn ngon miệng, cá chạch kho tàu mềm mà không nát, đậu hủ già hút đầy nước canh nồng đậm. Từ xa có thể ngửi thấy mùi thơm của bữa cơm, mấy vệ sĩ ở trong sân rục rịch, bị Mạnh Dịch dùng ánh mắt xua đuổi từng người một. Tịch Đồng dùng nước lạnh rửa mấy con cá chạch trong nước trắng đút chó vườn, Mạnh Dịch không cho, thanh trừ sạch sẽ cái mâm trước mặt lũ chó, xương cũng không nhả mà không nhai rồi nuốt luôn.Hai người ngồi ở dưới cây hòe già, không nói chuyện chỉ lo lùa cơm, ăn rất chậm, cuối cùng cũng ăn xong hết các món.Tịch Đồng phá vỡ sự im lặng trước: "Anh đưa tôi đến ga thì đi làm việc của anh đi. Đồ đạc cá nhân của tôi ở nhà anh đã gói ghém rồi, chỉ cần bảo tài xế chuyển đến căn hộ của tôi là được."Mạnh Dịch làm bộ gật đầu một cái.Ngược lại anh muốn nhìn xem cô muốn phủi sạch với anh đến mức nào.Ba giờ chiều khởi hành, Tịch Đồng ôm vali, ngồi đằng sau chỉ đường cho tài xế: "Phía trước rẽ phải chính là trạm xe... Đậu nơi đó là được."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tài xế liếc về phía Mạnh Dịch ngồi kế bên ghế phụ một cái, thận trọng nói lời thoại: "Tiên sinh, tôi vừa mới kiểm tra định vị, có một đường cao tốc vừa được thông xe, có thể đi từ huyện Bình đến Vinh Thành. Nếu lộ trình trong huyện của anh kết thúc sớm, bảy giờ lên đường cao tốc, trước mười hai giờ tối nay là có thể đến. Anh có thể nghỉ ngơi tại khách sạn ở Vinh Thành, tham dự cuộc họp vào sáng hôm sau, như vậy đỡ mệt hơn."Thật sự là vất vả cho đầu óc của anh, một đoạn lời kịch thật ra chỉ có một chủ đề: Mạnh tổng cũng phải đến Vinh Thành, Tịch tiểu thư cô không quá giang xe?Mạnh Dịch mở bản đồ trên điện thoại: "Đúng vậy, ngày hôm qua còn không phát hiện, vốn là định buổi tối đi nơi đó. Tịch Đồng, tôi có việc phải làm ở Vinh Thành, nhưng bên huyện Bình còn có chút chuyện, nếu em không muốn lãng phí tấm vé đã mua, tôi sẽ dừng xe để em ở đây đợi xe buýt."Lời này nói đặc biệt vòng vo, Tịch Đồng suy nghĩ một chút mới phản ứng lại: "Tôi không vội, anh đi làm việc trước đi."Mạnh Dịch quay đầu nhìn cô.Tịch Đồng sờ sờ tóc, "Cảm ơn anh đã cho quá giang xe..."Anh nhàn nhạt nói: "Không có gì."Xe chạy nửa tiếng, rời khỏi trấn Thương Thủy đến huyện Bình. Sau khi Mạnh Dịch xuống xe không rời đi, anh lại nhìn cô chằm chằm, khiến cô có chút sợ hãi, không biết rốt cuộc anh có ý gì.Cô vắt hết óc cũng không nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa, "Anh không cần vội, cẩn thận đừng để người khác đụng phải vết thương, tôi ở trên xe chờ anh trở lại."Lúc này mới giống lời nên nói.Mạnh Dịch nhếch môi, xách cặp táp đi xa.