DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng ôm đầu gối, tự nhủ rằng chẳng qua là cô chỉ muốn tận hưởng một chiếc SUV riêng thoải mái và không muốn đi xe buýt đông đúc và ồn ào.Mới không phải là bởi vì muốn ở cùng anh thêm một lúc.Mạnh Dịch đến chính quyền huyện họp, chính quyền địa phương đang xúc tiến đầu tư, muốn mời anh ở lại dùng bữa, khó khăn lắm anh mới từ chối được, lúc đi ra tin tức trên radio cũng đã phát xong rồi.Xe đang đợi ở đó, Tịch Đồng trò chuyện sục sôi ngất trời với tài xế, không biết đang nói chuyện gì, bất thình lình mở cửa thì hai người vội vàng ngậm miệng.Ồ, đang nói xấu anh đấy mà."Ăn rồi?" Mạnh Dịch hỏi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tài xế gật đầu: "Tôi mua một ít bánh mì, nhưng Tịch tiểu thư nói không đói nên chưa ăn."Buổi trưa cô không nói câu nào, buồn bực cúi đầu ăn, tâm trạng uể oải suy nghĩ.Cần gì phải vậy.Mạnh Dịch bóc một viên kẹo bạc hà bỏ vào trong miệng, "Tiết kiệm thời gian, cố gắng đến khách sạn trước nửa đêm."Sự thật chứng minh bọn họ đã đoán sai. Đường cao tốc mới được thông xe, không ngờ có rất nhiều xe. Lúc chín giờ, phía trước hai km có xe tông vào đuôi xe khác, trên đường lấp kín chật như nêm cối, rất nhiều đàn ông thừa dịp bóng đêm ở trên đường cao tốc để đi tiểu.Cũng may Tịch Đồng không uống nhiều nước, cô đưa cho Mạnh Dịch mấy viên chocolate matcha, nhưng anh thích xen vào chuyện của người khác, nói buổi tối ăn đồ ngọt như thế không tốt, không cho phép cô ăn quá nhiều. Cô thể làm gì khác hơn là tức giận nhắm mắt dưỡng thần, nhắm mắt lại liền ngủ mất.Không biết qua bao lâu, có người kéo lông mi của cô, cô mơ mơ màng màng ừ một tiếng, xoa xoa con mắt, "Đến rồi?"Ngoài cửa sổ là đèn đuốc sáng ngời, thành phố tuyến ba về đêm dường như còn sầm uất hơn ban ngày. Tòa khách sạn đứng sừng sững ở ngã tư đường, dòng xe chạy trên đường thưa thớt, người đi đường thưa thớt.Người gác cửa ân cần chào đón, Mạnh Dịch đưa tay từ chối, sau khi anh mở cửa ra, khom người hỏi cô: "Ngủ ở chỗ này hay là trở về nhà em ngủ?"Tịch Đồng chống người dậy từ chiếc ghế da rộng rãi, hỏi: "Mấy giờ rồi?""Một giờ năm phút."Thời hạn hợp đồng đã qua.Cô vô tội nhìn anh, ánh mắt long lanh, lười biếng nằm trên ghế.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch biết cô không muốn động đậy: "Đưa chứng minh thư cho tôi."Tịch Đồng vừa nghĩ vừa tìm chứng minh thư, cô mệt muốn lập tức ngủ, không kịp về nhà nên phải ở nơi này tạm một đêm.Vì vậy, cô trông buồn ngủ đến mức không thể mở mí mắt, đi bộ ngã trái ngã phải. Mạnh Dịch không thể làm gì khác hơn là dắt cô vào nhận phòng. Khi đến quầy lễ tân, anh ôm cô vào lòng, quang minh chính đại đưa thẻ tín dụng qua: "Hai phòng, cảm ơn."Quản lý lễ tân: "..."Bây giờ tổng tài cũng chính nhân quân tử như vậy sao?? Bài đăng Mary Sue giả trên weibo quả thực là giả!Nhân viên lễ tân muốn bắt chước Lôi Phong làm việc tốt, ngay lúc chuẩn bị mở hai dãy phòng liền kề, chỉ thấy cô gái đang được tổng tài ôm đột nhiên tỉnh dậy, rút thẻ tín dụng ra, lấy Alipay ra khí phách để cô ấy quét mã: "Một gian phòng suite và một phòng giường đôi phổ thông, cao tầng, yên tĩnh, tôi sẽ trả tiền."Rồi nói với Mạnh Dịch: "Tôi trả tiền xe."Lễ tân: "..."Đây là thủ đoạn võ thuật nào vậy? Quả nhiên là cô ấy không theo kịp xu hướng của thời đại!Tịch Đồng trả tiền, không đành lòng nhìn số dư, nhỏ máu đồng thời cảm thấy mình rất trâu. Phòng giường đôi ở tầng 15 còn phòng suite ở tầng 16, cô kéo vali ra khỏi thang máy trước, đi tắm vội rồi nằm trên giường, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất không còn một mống, luôn cảm thấy còn có chuyện gì chưa có làm.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nằm thao thức đến ba giờ còn chưa ngủ, ánh sáng thần kỳ trong đầu chợt hiện, đúng, hợp đồng! Bên A và bên B phải có mặt khi hợp đồng kết thúc.Cô ôm lý do chính đáng này, cây ngay không sợ chết đứng đi thang máy lên tầng.Còn lo lắng Mạnh Dịch lẻ loi đứng ngoài cửa gửi tin nhắn WeChat cho anh: [Tôi có chuyện muốn nói với anh.][Nếu ngủ rồi thì quên đi.][Có phải anh vẫn chưa ngủ không.][Chuyện rất quan trọng.][Thật.][Nếu anh không trả lời tôi thì tôi sẽ đi ngủ ngay.][Tôi về phòng đây.][Ngủ ngon.]Sau đó nhìn một chuỗi 'thu hồi tin nhắn', cảm thấy mình không phải là ngạo mạn, mà là ngu đần.Mạnh Dịch chắc hẳn đã đi ngủ rồi, sáng mai anh còn có cuộc họp.Nhưng nếu bỏ lỡ tối nay, cô có thể sẽ không thể nói chuyện đơn độc với anh nữa, sáng mai cô sẽ phải về nhà, cùng anh mỗi người một ngả.Nhưng quấy rầy người khác ngủ rất không lễ phép nha...Tịch Đồng loay hoay ở cửa năm phút, nhìn chằm chằm vào ánh sáng mờ ảo cuối hành lang, vừa định về phòng thì cửa đột nhiên mở ra.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch khoác áo ngủ tơ lụa dựa vào khung cửa, khoanh tay nói: "Có chuyện gì?"Một giây đó Tịch Đồng lại quên muốn nói gì, đối mặt với anh gần nửa phút, mới khẩn trương mở miệng: "Anh có đem theo hợp đồng không?"Anh để cô đi vào, từ trong túi tìm ra một túi đựng tài liệu rồi lấy ra hai tờ giấy đưa cho cô.Rốt cuộc Tịch Đồng cũng nhớ đến bản dự thảo: "Lúc hợp đồng bắt đầu cả hai đều có mặt, như vậy lúc kết thúc cũng hẳn nên ở đây. Chúng ta cùng nhau xóa bản điện tử đi. Bản điện tử ở chỗ anh, tôi không có."Thái độ Mạnh Dịch rất tốt mở máy tính ra, tìm văn kiện cô muốn, kéo vào thùng rác, vỡ tan tành hoàn toàn.Thời điểm kết thúc Tịch Đồng rủ mắt xuống, không có nhìn màn hình.Mạnh Dịch tốt bụng nhắc nhở: "Còn có bản bằng giấy, em cho rằng hợp đồng còn có hiệu lực cho đến khi bản giấy bị xé bỏ?"Trong lòng cô rất loạn, ừ một tiếng, cầm tờ giấy trong tay run rẩy.Mạnh Dịch cảm thấy dù có lắc đến sáng cũng không thể xé được.Đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên Tịch Đồng ngẩng đầu, hai tay dùng lực mạnh đẩy anh một cái.Động tác của cô quá mạnh quá nhanh, Mạnh Dịch không có chút phòng bị nào, cơ thể đột nhiên ngả về phía sau, phản xạ có điều kiện bảo vệ vai phải được quấn băng gạc, ngồi ở trên giường cau mày: "Em đang làm gì vậy?"Tịch Đồng theo sát leo lên, dứt khoát kiên quyết kéo dây áo ngủ của anh ra.Đầu óc Mạnh Dịch trống rỗng hai giây, anh dùng tay trái ấn vào vai cô: "Không phải kết thúc rồi sao?"Cô dựa vào đùi anh, vươn bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ra, trúc trắc sờ xuống, lỗ tai đỏ bừng, vẫn rất cứng rắn: "Phòng là do tôi đặt, ban đầu là tôi ngủ với anh, làm người không thể đầu voi đuôi chuột, phải có trước có sau mới vẹn toàn."Mạnh Dịch bị cô nắm lấy, hít hà một hơi, hầu kết hoạt động, ánh mắt dần dần trở nên hung ác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui