DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng tiếp tục bình tĩnh nói: "Cho nên, cho nên anh để tôi ngủ thêm một lần, sau đó, sau đó tôi sẽ xé hợp đồng ngay, sau này chúng ta nước giếng, nước giếng không phạm nước sông."Mạnh Dịch: "... Em thật là lợi hại.""Quá khen." Cô hất cằm lên.Bằng mắt thường có thể thấy cây đồ trong tay trở nên lớn hơn, nó biến lớn, cô sắp không cầm được nữa. Gò má cô nóng bỏng, lột sạch sẽ quần áo của anh trước, sau đó đẩy anh về phía giữa giường.Mạnh Dịch rất muốn xoay người đè cô xuống phía dưới, nhưng đây là lần đầu tiên cô chủ động như vậy, anh không thể làm cô mất hứng, vì vậy thả lỏng một tay vòng qua eo cô, dựa vào gối chờ cô đi lên. Tịch Đồng kỳ kèo nửa ngày vẫn chưa ngồi xuống."Cần giúp một tay không?" Anh quan tâm đề nghị."Tôi sẽ làm!" Cô hùng hổ nói to: "Ai chưa từng xem phim chứ?"Mạnh Dịch đang định nói, nhưng Tịch Đồng lập tức che miệng anh lại: "Anh đừng nói, đừng nói chuyện, anh đừng nhìn tôi, tắt đèn đi."Mạnh Dịch nghe lời ngậm miệng, tắt đèn. Mắt không thể thấy nên giác quan càng nhạy bén, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô đặt lên cơ bụng, đầu ngón tay sờ tới sờ lui, sờ đến mức anh căng trướng cứng rắn khó nhịn. Anh kéo ngăn kéo ra, lấy hộp bao cao su của chính khách sạn đưa cho cô, nhờ cô giúp anh mang.Anh có thể đeo thứ đồ kia ngay cả trong bóng tối, chỉ mất chưa đầy vài giây. Tuy nhiên, Tịch Đồng đã xé bao bì nhựa nhưng suy nghĩ cả nửa ngày, một tay nắm bộ phận lớn, một tay cầm bao tuột nó ra mấy lần nhưng có thế nào cũng không đeo vào được, chỉ nghe anh thở ngày càng gấp gáp.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.... Vừa thấy liền sẽ, vừa lên liền phế."Hay là bật đèn lên đi." Tịch Đồng chột dạ nói.Mạnh Dịch kiên nhẫn mở đèn đọc sách ở góc giường lên, cô đã cởi váy, mái tóc dài mượt mà buông xuống, hai điểm đỏ bừng như ẩn như hiện giữa mái tóc đen đen nhánh. Cô cúi xuống, mày mỏng cau lại như đang oán trách tại sao anh lại hợp tác như vậy. Bông tuyết trước ngực cô khẽ đung đưa theo động tác của cô, khe rãnh kia khiến anh khó thở.Anh ngại vết thương nên không chạm vào cô suốt một tuần, lúc này cô không manh áo che thân ngồi trên đùi anh, anh nhẫn nại đến cực kỳ vất vả, nhưng cô lại hoàn toàn không tự giác, rầu rĩ đeo cái bao đáng chết kia vào người anh."Đừng động." Anh cắn răng."Anh đừng nói chuyện!" Cô xấu hổ đỏ ửng hai gò má, nghịch nghịch vài cái rồi bỏ cuộc, ném bao cao su vào thùng rác.Sau đó quỳ thẳng, đỡ lấy vật kia nâng mông lên. Mạnh Dịch nhìn cô anh dũng không sợ trực tiếp ngồi xuống, gian nan trượt quanh eo cô, muốn nói lại thôi.Bàn tay nhỏ bé của cô lại giơ lên, có chút hoảng sợ che mắt anh: "Anh đừng nhìn, đừng nhìn mà."Nếu Mạnh Dịch không nhìn thì lúc này cô sẽ đau chết, anh cảm thấy mình cần phải nhắc nhở, kéo bàn tay đang động loạn của cô ra: "Thiếu bước rồi."Ý của anh là anh giúp cô làm màn dạo đầu, nhưng cô đã hiểu sai.Tịch Đồng nhớ lại các bước trong phim, đột nhiên ấn thứ đồ cứng rắn đang đứng thẳng của anh xuống, Mạnh Dịch đau đến trán co rúm lại, thiếu chút nữa bị cô làm mềm nhũn, kêu rên dựa vào phía sau, điều chỉnh góc độ đến đổ một lớp mồ hôi.Cô dạng chân ra xa hơn, cưỡi trên gậy thịt cường tráng, hai cánh hoa mềm mại cọ vào những đường gân xanh nổi lên, nhưng vẫn không thể ướt được. Mạnh Nghị biết cô đang quá căng thẳng nên anh nắm lấy tay cô đặt lên vai trái của mình, giữ cô lại, hơi nghiêng eo cô về phía trước, để cho hạch ẩn núp trong cánh hoa nhỏ liếm thân gậy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sự kích thích đột ngột khiến cô khẽ kêu lên thành tiếng, đường hành lang tiết ra chút ướt át. Cô học được rồi, từ từ dùng nụ hoa ứ máu hôn lên niềm kiêu hãnh của anh, ma sát trước sau, miệng huyệt rất nhanh rỉ ra dịch hoa trong suốt, bôi trơn toàn bộ dương vật. Đến khi cô cho là đã ổn, lại quỳ xuống lần nữa chộp lấy gậy thịt để ở cửa vào, nhưng làm sao cũng không vào được.Tịch Đồng vô thức liếc anh một cái, khóe môi anh hơi nhếch lên, vẻ mặt bình tĩnh giống như đang xem kịch. Cô không thích ánh mắt như vậy nên cắn môi cúi thấp người xuống, cố đẩy quy đầu vào trong nhưng kết quả lại bị mắc kẹt giữa chừng.Mạnh Dịch thấy cô lại dừng lại, đỡ lấy sau lưng cô, thật ra bên trong đã đủ ướt, chỉ là cô sợ nên không dám xuống ngồi.Anh khàn giọng: "Thả lỏng, đẩy ra chút."Nếu không phải tay phải không thể dùng sức anh đã sớm ôm cô vọt vào dịu dàng rong ruổi. Tịch Đồng ý thức được kỹ thuật của mình cực kỳ kém, lần này cũng không có bảo anh im miệng, ngoan ngoãn làm theo lời anh nói. Hai ngón tay vạch hoa môi trơn tuột ra, đè xuống ngậm anh thật chậm, nuốt từng chút, cuối cùng ăn quy đầu to lớn vào.Nhưng chỉ vừa mới chui vào một cái đầu, cô đã cảm thấy quá trướng không ăn được, vẻ mặt đưa đám đánh anh: "Anh nhỏ lại một tí đi, sao hôm nay anh lớn như vậy chứ..."Mạnh Dịch được cô khen lập tức lại lớn thêm mấy phần.Anh bấu vào chiếc cổ mảnh khảnh của cô, thở hổn hển: "Nói bậy, vẫn luôn lớn như vậy, là hôm nay em quá chặt."Mạnh Dịch đẩy nhẹ vào trong một chút, bảo cô đưa trái phải ngồi xuống. Động tác của cô quá chậm, anh nhịn đến mức răng hàm đều sắp cắn nát, không đợi cô ngồi xuống phía dưới thì anh đã đẩy hông một cái, gậy thịt nóng bỏng hoàn toàn bị nuốt chửng.Trong nháy mắt cả hai người đều rên rỉ ra tiếng.Tịch Đồng cúi đầu, vật kia gần như chiếm hết chân tâm, thịt non phấn hồng chống đỡ đến cực hạn, càng khiến nó to lớn kinh người. Cả người cô cũng đỏ bừng, tựa mặt vào khuôn ngực trần trụi của anh, yếu ớt hừ hừ."Đừng giả vờ đáng thương," Mạnh Dịch vuốt ve làn da nhạy cảm sau tai cô, "Không phải em thích nó nhất sao?"Hoa huyệt từng chút từng chút mút liếm gặm vào, lúc anh đang nói chuyện thì kẹp càng chặt hơn. Cơ thể của cô quen thuộc với anh, quấn lấy vật thể xâm nhập, nước đầm đìa mà quấy nhiễu, nhìn qua anh thích đến muốn chết.Mạnh Dịch thích sự thành thật của cô, đẩy thẳng lưng vùi mình sâu hơn, nhưng cô lại kìm nén gương mặt đỏ bừng, nắm lấy cánh tay anh, nhỏ giọng nói: "Anh đừng động..."Anh vừa đẩy hông vừa thở gấp: "Em kêu lớn tiếng một chút, tôi không nghe thấy."Tịch Đồng dùng móng vuốt cào anh một cái: "Anh đừng động! ... Tôi phải ngủ với anh, tôi động."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch cảm thấy cô có hiểu lầm rất lớn về khái niệm người nào ngủ với người nào, nhưng cũng không tiện đả kích sự tích cực của cô nên liền dừng lại, dù bận vẫn nhàn chờ cô "Phục vụ" .Cô thử di chuyển lên xuống, nhưng sau mấy chục lần eo của cô đã đau nhức, đôi chân cũng mệt, trở nên càng ngày càng chậm chạp hơn, ngày càng nông hơn, thậm chí cô còn phải bịt miệng anh lại để ngăn cản anh nói chuyện, như thể kỹ thuật của cô có thể đạt tiêu chuẩn vậy.Tối nay Mạnh Dịch xem như là mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là bịt tai trộm chuông, cái gì gọi là lừa mình dối người. Sao cô có thể làm một việc thú vị cả người vui thích như bóp kem đánh răng được vậy? Nếu là bạn giường hữu khí vô lực đứt quãng như vậy, lấy tiền anh cũng không cần, may mà cô không phải. Anh xem cô là bạn gái tương lai của anh nên mới để cô luyện tập, nhưng như này cũng không khỏi quá tra tấn.Anh mới vừa nghĩ như vậy, Tịch Đồng đã thở hồng hộc hỏi anh: "Thoải mái không?"Mạnh Dịch phải phí hết công sức mới nuốt được lời thật lòng xuống: "... "... Thoải mái."Phải khích lệ, không thể trực tiếp phê bình.Cô thở phào nhẹ nhõm, vén mái tóc rối bù ra sau, để lộ hai lúm đồng tiền nhỏ bên môi, rất ngọt, ngọt ngào đến nỗi trái tim anh run rẩy theo. Cô rất tự tin di chuyển thêm mấy cái, có chút bối rối trong đôi mắt mờ mịt: "Vậy tại sao anh không kêu lên?"... Còn phải làm bộ kêu la sao?Độ khó quá cao, Mạnh Dịch thật sự không làm được, chỉ nói: "Tôi thật sự rất thoải mái, hơn nữa tôi cảm thấy em còn có không gian tiến bộ, rất có tiềm lực."Cô cái hiểu cái không gật đầu, đổi hướng khác, dùng tay đỡ lấy vai anh, học theo trong phim cọ xát trước sau, nhìn vào đôi mắt dần nhuốm màu dục vọng của anh, rất nhanh liền nghe thấy một tiếng thở dốc trầm thấp."Anh... Nếu anh không thoải mái thì đừng... Đừng giả vờ... Ưm..." Hơi thở của cô không đều đặn, đường hành lang co rút lại có tiết tấu, quấn chặt lấy anh không để lại kẽ hở.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Lần này Mạnh Dịch thực sự cảm thấy thoải mái, cô tìm đúng lợi thế thích hợp, tư thế này vốn vào rất sâu, cô vặn eo thành vòng tròn, cọ sát khiến xương cụt của anh tê dại không chịu nổi, kìm lòng không đậu đỡ eo cô hùa theo. Mấy chỗ nhạy cảm bên trong vách tường đều bị anh đâm một lần, rất nhanh cô run lẩy bẩy mềm nhũn, nhưng vẫn cắn anh như cũ, cái miệng nhỏ thèm ăn ở phía dưới ăn đến mức nước miếng chảy ròng, nuốt mút cắn, ăn đến vui vẻ.Động tác của anh càng ngày càng kịch liệt, Tịch Đồng không cam lòng yếu thế, hôm nay cô phải ngủ với anh, để lại ấn tượng khó quên cho anh. Hoàn toàn buông ra, vểnh mông nhỏ lên xuống thật nhanh, ngậm lấy toàn bộ, sử dụng tất cả các kỹ thuật mà cô đã thấy trước đây trên người anh một lần. Cuối cùng Mạnh Dịch ngồi dậy, hung tợn nhìn chằm chằm cô, đâm vào hết sức, bên dưới cùng cô phân cao thấp, thề phải đẩy cô vào chỗ chết.Hai người cũng không khống chế được dục vọng nguyên thủy nhất, thở gấp nhìn nhau, định dùng cơ thể để lại dấu ấn sâu sắc nhất trên cơ thể đối phương. Mạnh Dịch ngưng mắt nhìn vẻ mặt kiên định của cô, lúc này cô biết bản thân thích gì, cũng biết phải làm gì, cho nên liều mạng khiến anh sung sướng, cũng để cho bản thân tận hứng, không lưu tiếc nuối.... Cô cho là đây là lần cuối cùng.Trong lòng Mạnh Dịch cười khẽ, luồn năm ngón tay vào tóc cô nâng ót cô lên, môi dán lên. Mắt Tịch Đồng run lên, nghiêng đầu tránh khỏi nụ hôn của anh, dùng sức đẩy anh ra xa, di chuyển nhanh hơn như để trút giận.Tiếng vỗ thanh thúy cùng tiếng nước chảy vang vọng trong phòng ngủ rộng lớn, cô cưỡi ngang hông anh, mái tóc dài nhảy múa điên cuồng, một tay xoa xoa phần ngực đầy đặn nảy nở, tay kia dán sát vào ngực anh, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ và nhanh chóng của anh, cơ thể mềm dẻo trắng như tuyết lung lay, con ngươi sáng trong suốt, lại hung hãn lại kiều mị, cực kỳ giống một con báo nhỏ xinh đẹp.Tiếng động tình rên rỉ thay nhau vang lên, không có bất kỳ che giấu nào. Nửa đường Mạnh Dịch bắn một lần, lần thứ hai càng lâu hơn, đâm cô tiết ra liên tục, phát lực hung ác đâm vào địa phương yếu ớt nhất của cô. Cô thút thít ôm lấy anh, cơ thể vẫn còn lung lay không thôi, hoa hạch bị dắt kéo kích thích, bụng ê ẩm sưng, đột nhiên phun ra một dòng thủy triều trong suốt, rồi sau đó xụi lơ nằm trên vai anh.Mạnh Dịch vẫn còn đang đẩy đưa không biết mệt mỏi, cô quá nhiều nước, cắm thế nào cũng không hư, đâm thế nào cũng cứ chặt như vậy. Anh bắn lần thứ ba lần thứ tư, trong hoa kính đều là dịch thể của anh, thật sự không thể chứa được nữa, chúng chảy dọc theo thân gậy xuống, cơn co giật lan khắp cơ thể.Một lần cuối cùng, anh than thở ngã lên gối, nhớ tới hồi lâu không nghe được giọng của cô, anh vỗ vỗ mặt cô, không phản ứng, hoá ra đã sớm ngủ rồi, giữa ấn đường có một nếp gấp.Anh dùng ngón cái vuốt phẳng nếp nhăn kia, nhìn cô ngủ không yên, đang muốn thối lui ra, lại ngửi thấy mùi hương của chính mình khắp cơ thể cô, sự thương tiếc hoàn toàn bị thay thế bởi sự chiếm hữu. Anh ôm cô vào trong ngực, cứ như vậy nhắm mắt lại.—Tác giả có lời muốn nói:Tha thứ cho kỹ thuật của nữ chính đi, cô là bị Mạnh tổng nuông chìu.Chuyển chính thức đếm ngược: 1٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui