DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Nhà Mạnh Dịch là một căn nhà biệt lập ba tầng ở trung tâm thành phố, có sân vườn, là nơi yên tĩnh giữa chốn ồn ào náo nhiệt, cách công ty không xa, mua ngay khi mới khai trương.Bình thường anh không thường về nhà, nên mọi chuyện đều mời quản gia xử lý. Thấy Tịch Đồng mua một đống thịt và rau liền cho quản gia nghỉ ba mươi phút, lúc bọn họ về đến nhà trong nhà không có người.Vừa vào cửa, một chú chó lông vàng hai tuổi trong miệng ngậm đồ chơi chạy tới, móng vuốt bắt lấy chân Tịch Đồng, vẫy đuôi như điên, xoa nước miếng vào hết tay cô.Mạnh Dịch lấy một bộ ấm sứ màu tím pha trà cho Diệp Bích. Hai người ngồi trên ghế sô pha trò chuyện, Tịch Đồng xung phong nhận việc đến phòng bếp nấu cơm, vừa đóng cửa, cô thở một hơi dài nhẹ nhõm.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Động tác của cô rất nhanh, nhét đồ ăn vào tủ lạnh, làm bốn món xào nhỏ và một món canh. Nấu canh xong rưới vài giọt dầu mè, cô tìm mấy ngăn kéo, mở ngăn cuối cùng ra. Không có dầu hay nước sốt, trong tủ chỉ có hai hộp bao cao su siêu mỏng chưa mở.Tịch Đồng: "..."Có ý gì? ? ?Một giờ sau, cô bưng thức ăn đi ra, Mạnh Dịch vào bếp bưng canh.Làm Tịch Đồng bị dọa sợ không nhẹ: "Đại lão, đừng, anh chịu giúp tôi, tôi bưng mười mâm thức ăn cũng được.""Đi ăn cơm." Giọng điệu của anh không tốt lắm.Trên bàn ăn, Tịch Đồng ủ rũ ăn cơm, cô ăn xong đang định thu dọn chén đũa đi thì Diệp Bích ngăn lại, nói: "Gấp cái gì, nói chuyện một lát đi, buổi chiều Tiểu Mạnh không bận."Mạnh Dịch cảm thấy món thịt bò xào tiêu xanh của cô không tệ, ăn gần nửa đĩa, "Buổi chiều em muốn tôi cùng đi xem phim hay đi dạo phố?"Tịch Đồng: "A, không cần không cần. Chỗ của anh yên tĩnh, tôi chuẩn bị ở lại viết bản thảo. Mẹ, không phải mẹ hỏi tại sao con lại mang theo máy tính sao?"Diệp Bích nhìn ý tiễn khách mãnh liệt của cô, trong lòng thở dài, con gái lớn không giữ được.Bà dạy tại một trường cấp hai trọng điểm nhiều năm, không thiếu cha mẹ học sinh có tài sản hùng hậu. Trong những lần tới thăm nhà, bà đã gặp không ít gia đình giàu có nhưng đây vẫn là lần đầu tiên vào nhà ở khu vực này. Chàng trai trẻ tuấn tú lịch sự, ăn nói khéo léo nhưng lại có vẻ hơi xa cách, cho dù anh có cố gắng tạo ấn tượng giỏi ăn nói với bà cũng khá là gượng gạo.Anh nói anh là thân thích của ME Mạnh Đỉnh, từ nhỏ sống ở nước ngoài, tên trên giấy thông hành là Ryan, mới được điều từ trụ sở chính tới làm việc tại Trung quốc không lâu, rất thích hoàn cảnh Trung quốc, rất vui vì được gặp Tịch Đồng ba tháng trước."Hóa ra là ME! Khó trách Đồng Đồng cứ khen ngợi công ty của các cháu mãi. Một học sinh của dì được đến trung học cơ sở ở Ngân Thành học là nhờ ngân sách tài trợ của ME."Trong mắt Mạnh Dịch thoáng qua ý cươi.Tịch Đồng phồng quai hàm lùa cơm, nhỏ giọng bổ sung: "Chỉ là mỗi một tháng không lấy được số chi phí sinh hoạt tiêu chuẩn mà thôi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nói với Diệp Bích: "Cháu biết chuyện này. Tập đoàn nhiều năm lơ là quản lý, để cho một số đối tác tham ô vật tư, nếu đã ra quyết định chuyển đến Trung Quốc, nhất định sẽ chỉnh đốn lại ngân sách."Ngược lại Tịch Đồng rất bất ngờ trước sự trịnh trọng của anh.Mà Diệp Bích có ấn tượng tốt với anh, lúc bà hỏi sao anh thích Tịch Đồng, câu trả lời của anh càng khiến bà có thiện cảm hơn.Mạnh Dịch nói: "Đồng Đồng rất tốt bụng, giống như dì và ba của cô ấy vậy."Khóe mắt anh có chút ấm áp, là sự ấm áp mà Tịch Đồng chưa từng thấy.Diệp Bích tưởng rằng con gái đã kể cho anh nghe chuyện gia đình. Khi nhắc đến Tịch Việt, mắt bà có chút ươn ướt: "Cha con bé là cảnh sát, ông ấy qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi con bé mới tám tuổi. Những năm này dì nuôi nấng con bé không tệ, chắc hẳn cha con bé sẽ rất hạnh phúc nếu nhìn thấy cháu, ông ấy chắc chắn cũng sẽ thích cháu."Mạnh Dịch không cười nổi, ăn hết món canh.Diệp Bích rất giỏi quan sát sắc mặt của người khác, thấy Tịch Đồng không nói một lời, sáng tỏ: "Đồng Đồng, cho dù con có ầm ĩ mâu thuẫn với Tiểu Mạnh cũng đừng có chiến tranh lạnh, phải nói rõ suy nghĩ của cả hai mới được. Đợi lát nữa mẹ về trường, con ở đây viết bản thảo đi. Tuần sau Tiểu Mạnh có thời gian thì đưa cậu ấy đến nhà chúng ta ngồi một chút."Tịch Đồng gật đầu như giã tỏi.Sau khi tiễn mẹ đi, trái tim của Tịch Đồng như mới quay về vị trí cũ. Cô bỏ chén đĩa vào máy rửa chén, vừa thư giãn thì bắt đầu ngâm nga một giai điệu. Bất thình lình cô nhìn lên thì nhìn thấy Mạnh Dịch khoanh tay dựa vào cửa, làm cô giật cả mình.Mạnh Dịch cũng không lên tiếng, chờ cô dọn dẹp xong, lau sạch bàn bếp, chưa kịp nói chuyện, cô đã nóng lòng hỏi: "Anh xem mối quan hệ bạn trai và bạn gái của chúng ta chấm dứt vào thứ năm được không? Hay là thứ tư? Cho mẹ tôi thêm ít thời gian để chuẩn bị tâm lý."Quan hệ, chấm dứt, chuẩn bị tâm lý.Mạnh Dịch cho là anh nhìn lầm rồi, cô không tốt bụng chút nào, cô đến đây chỉ để đâm dao vào anh mà thôi.Nhưng liệu Mạnh Dịch có cho cô nhìn thấy ngực anh có thêm một lỗ thủng không?Anh nói “Sao cũng được”, rồi lấy từ phía sau ra hai tờ giấy in, một tờ là điều khoản hợp đồng, một tờ là điều kiện chấm dứt hợp đồng, giấy trắng mực đen tát vào mặt cô.Tịch Đồng nghiêm túc xem, tổng kết: "Hai năm biến thành nửa năm, cho nên còn có ba tháng. Trong ba tháng này, nếu bên A có đưa ra những yêu cầu táo tợn hơn thì tôi cũng phải tiếp nhận vô điều kiện.""Em nói muốn sớm chấm dứt hợp đồng, tôi rút ngắn một năm rưỡi."Tịch Đồng tức giận nói: "Tôi cũng đã nói không muốn tiếp tục.""Suy nghĩ của em không đại biểu cho năng lực của em."Tịch Đồng liền câm nín.Mạnh Dịch còn nói: "Tôi sẽ không kêu em giết người phóng hỏa, tôi không đành lòng. Hơn nữa, tôi là một công dân tuân thủ pháp luật."Tịch Đồng giật mình một cái. Cô nhớ lại cách người công dân tuân thủ pháp luật trước mặt đối xử với người đàn ông đã bỏ thuốc cô, cô thấy trên bản tin hắn ta đã nhập viện tâm thần.Tiếng nước chảy từ máy rửa chén vang vọng trong căn bếp rộng rãi. Tịch Đồng nhìn vườn hoa tươi tốt xanh um ngoài cửa sổ, đột nhiên thua trận.Anh nói cái gì chính là cái đó đi.Dẫu sao hôm nay anh đã giúp cô, có vẻ anh không tệ như cô nghĩ.Chú chó lông vàng sà xuống vẫy đuôi, vòng quanh chân cô, cô ngồi xổm xuống xoa đầu chú chó: "Đồng ý."Mạnh Dịch nhìn thấy cô và chú chó thân thiết như vậy, lại tăng thêm một điều khoản: "Như vậy, trong vòng ba tháng bắt đầu từ hôm nay, em ở lại đây." Tịch Đồng nóng nảy: "Anh đừng quá phận, bạn giường không phải như vậy!"Nhắc tới từ bạn giường, cơn giận của Mạnh Dịch lại xông lên. Anh từ trên cao hạ mắt nhìn xuống cô, nặn ra một câu từ trong kẽ răng: "Tịch Đồng, em biết bạn giường là cái gì không?"Cô lập tức nhận ra mình nhanh miệng, cho dù là bạn giường cũng không thể nói trước mặt anh chứ! Đây là một lời nói có tính chất đặc biệt, Mạnh Dịch kiêu ngạo như vậy, chỉ có người khác làm bạn giường phục vụ cho anh, chứ anh không giải quyết nhu cầu của người khác.Huống chi... Cô cũng không coi anh như một công cụ hình người.Nhưng Tịch Đồng có thể thừa nhận trước mặt anh sao, cô tiếp tục mạnh miệng: "Tại sao tôi không biết? Chính là mối quan hệ giống những người phụ nữ trong quá khứ của anh.""Người phụ nữ trong quá khứ của tôi?" Mạnh Dịch lành lạnh nói.Cô đứng dậy, có lý chẳng sợ: "Chính là một nữ minh tinh, một nữ luật sư, một thiên kim tiểu thư, vân vân... Anh chưa từng phủ nhận bất kỳ ai trong số họ. Mạnh tiên sinh, tôi chưa bao giờ thấy một người đàn ông hai mươi tám tuổi nào thật sự độc thân, hơn nữa anh lại không có bệnh, kinh nghiệm rất phong phú."Mạnh Dịch: "..."Mẹ kiếp.Anh không phủ nhận, nhưng anh có nói một chữ nào về những tin tức nhảm nhí đó không? Anh thậm chí còn không buồn nhìn. Tại sao cô không trở thành phóng viên giải trí đi?Anh biết người nổi tiếng và nữ luật sư là ai, họ cọ nhiệt độ, nhưng thiên kim tiểu thư lại là từ nơi nào chui ra? Họ không cần cọ nhiệt.Mạnh Dịch suy nghĩ chốc lát, rốt cuộc cũng hiểu rõ, chân mày đầy ý cười: "Văn Trừng là thiên kim tiểu thư?"Trong mắt Tịch Đồng, nụ cười này giống như dáng vẻ nhớ nhung người yêu, mẹ anh dịu dàng lưu luyến, mẹ anh nhớ nhung da diết.Lúc cô nghe đến cái tên này, trong lòng lộp bộp hai cái. Lần thứ nhất là bởi vì bị đoán trúng, lần thứ hai là bởi vì chính mình.Mũi cô đột nhiên có chút chua, chẳng qua là một chút xíu mà thôi, không tính là cái gì, giọng nói cũng chỉ run rẩy có chút xíu:"Bất kể là ai. Bọn họ đều không đến nhà anh, cũng không cần phải gọi đến là đến, cũng không đảm đương việc nấu cơm, làm vườn, nuôi chó. Không phải là anh cảm thấy thân phận cùng địa vị xã hội của tôi kém hơn bọn họ sao? Cho nên mới bóc lột tôi như vậy. Ngay từ đầu tôi không cố ý ngủ với anh, sau đó anh trói tôi bằng một hợp đồng, còn lấy chìa khóa nhà tôi, chẳng khác nào một... Công cụ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui