Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

“Vừa rồi vật phẩm của các vị khách quý Mật Các đã xem qua , chỉ là thật đáng tiếc, cũng không có vật phẩm nào bọn họ muốn, các vị còn có trân bảo muốn đem ra trao đổi hay không ?”

Lời nói của hắn vừa rơi xuống, hiện trường một mảnh tĩnh lặng.

Nhiều vật phẩm như vậy, thế nhưng không có một cái có thể khiến cho bọn họ động tâm .

Này, ánh mắt của Mật Các cũng quá......

Nhưng mọi người cũng không dám nói cái gì.

Mật Các, vẫn luôn là rất thần bí tồn tại.

Nếu như nói U Minh Giới là nơi luôn luôn thần bí tồn tại, thì Mật Các, chính là cái địa phương trong truyền thuyết.

Bọn họ không dám khiêu khích, đặc biệt là vào hôm nay ở dưới tình huống như vậy.

Mọi người nhìn nhau một vòng, cuối cùng ánh mắt đều rơi xuống trên một căn phòng an tĩnh duy nhất.


Căn phòng kia được che chắn rất kín , nhưng chỗ đó hôm nay đích thật là không có tham dự vào lần cạnh tranh này.

Đó là phòng của người nào?

Vậy mà đến , hơn nữa vị trí còn rất tốt, nhưng vì sao lại không nói đây?

Trong lòng của mọi người đều có nghi vấn, nhưng không có người chủ động đứng ra hỏi.

Theo tầm mắt của mọi người, Trần Minh cũng nhìn qua.

Đây là phòng của Đông Phương Ngữ Hinh, hắn tự nhiên biết.

Chỉ là, hắn không biết vì sao, lão đại cái gì cũng chưa nói, cái gì cũng không làm, thế nhưng lại trở thành tiêu điểm .

Đây là phòng là an tĩnh nhất a --

“Ai, thế nào lại đều nhìn chúng ta vậy ?”

Đông Phương Ngữ Hinh có chút không biết nói gì, nàng cũng không muốn lúc này xuất đầu lộ diện a.

“Ha ha, là Hinh Nhi của ta có sức quyến rũ lớn a ... ........”

Hinh Nhi của hắn......

Lời này, khiến Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan đều có chút buồn nôn.

Uất Trì Tà Dịch, ngươi chừng nào thì cũng học được miệng lưỡi trơn tru như vậy a.

Tuy rằng lời đường mật ai cũng đều muốn nghe, nhưng......

Không thể nói quá như vậy a.


“Ta cũng chưa có lộ diện đâu?”

Liếc trắng Tà Dịch một cái, bọn họ có công năng nhìn thấu sao?

“Ha ha, đúng vậy, Hinh Nhi, cũng không có ý tứ gì, chỉ là ta xem hôm nay là không được a......”

Tiểu Nhạc Nhạc vẫn như cũ không có tin tức, hẳn là hắn không thấy được bản đồ kia đi.

“Ân, quên đi, để cho bọn họ tùy tiện nhìn đi, không có ý tứ a......”

Đông Phương Ngữ Hinh không công mắt, còn không bằng ở nhà ngủ đâu?

“Kỳ thật, cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch...... Nếu như ta dự cảm không sai, hẳn là sẽ có người tới tìm chúng ta ......”

Uất Trì Tà Dịch rất khẳng định nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh ngẫm lại cũng thấy đúng.

Tuy rằng bọn họ không xác định, nhưng có chút hi vọng, nên bọn họ cũng sẽ không cứ như vậy buông tha cho.

Hắc Cẩn Trí không lấy được tin tức, hắn có nên tới hay không? .

Tới các nàng cũng sẽ không nói .


Bản đồ Hắc gia của hắn đã đánh mất, mà người của Mật Các một khi đã xác định được bản đồ kia ở trong tay ai, phỏng chừng liền trực tiếp tìm đến --

Tìm kiếm hợp tác.

Về phần Hắc gia, liền tránh qua một bên đi.

Cho dù bản đồ vẫn luôn là của nhà ngươi , nhưng ngươi đã đánh mất, thì ai sẽ cam tâm tình nguyện chia cho ngươi một phần chứ“Chúng ta đây cần phải đồng ý sao?”

Nếu như chỉ có người của Mật Các, có lẽ, bọn họ có thể hợp tác .

“Ha ha, này, còn phải nhìn tình huống đi...... Tà Dịch, chàng cũng đã nhìn thấy võ công của bọn họ, nếu như chúng ta tùy tiện cùng bọn họ hợp tác, đến lúc đó cho dù là tìm được bản đồ, nhưng nếu như bọn họ lại nổi lên cái tâm tư gì đó không nên có......”

Đông Phương Ngữ Hinh không dám nói là có thể đánh được với bọn họ, cho nên nàng mới sẽ không mạo hiểm .

Này đó nhưng là gia tộc lánh đời , cho dù thanh danh luôn rất tốt --

Nhưng ở lợi ích rất lớn trước mặt, người có thể thật sự bảo trụ, cũng không nhiều ......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận