Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Phía trước có một mảnh nhỏ hoa nhỏ nở rộ, ngay tại của viện của nàng.

Lúc này hoa vừa mới mở ra, trong trời đêm mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra.

Đây là hoa gì? Đông Phương Ngữ Hinh có chút kỳ quái, nàng tựa hồ là lần đầu tiên nhìn thấy loài hoa này.

Bất quá, mùi thơm của hoa này thế nhưng là cực kì dễ ngửi .

tiếng khóc kia, tựa hồ chính là phía sau bụi hoa nhỏ này.

Loáng thoáng , làm cho người ta càng là tò mò. Này đêm hôm khuya khoắt, sẽ không thật là có quỷ đang khóc thút thít đi?

Bất quá Đông Phương Ngữ Hinh là người có gan lớn, cho dù là có quỷ thật, nàng cũng không sợ.

Chậm rãi xuyên qua bụi hoa, thanh âm kia, tựa hồ là từ ao sen bên cạnh truyền đến .


“Ngươi khóc cái gì?” Đến gần , quả nhiên nhìn thấy một cái nha đầu đang khóc thút thít.

“Nô tì, nô tì chính là nhớ tới chủ tử trước kia......”

Nha đầu ô ô khóc, Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu nhìn nàng, nha đầu kia tựa hồ có vài phần quen thuộc.

“ chủ tử trước kia của ngươi?”

Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, trên đời này, nha đầu có tâm như thế này nhưng là không nhiều lắm .

“Ân...... Nhân vương phi nương nương, ngươi không nghĩ đi nhìn tiên phu nhân một sao?”

Tiên phu nhân? Đông Phương Ngữ Hinh đầu tiên là có chút không hiểu, nha đầu kia lại ô ô khóc nói:

“Tuy rằng tiên phu nhân mất sớm, nhưng...... nhưng nàng tốt xấu gì cũng là mẫu thân của nương nương, lúc nương nương không có địa vị, không còn cách nào khác giúp tiên phu nhân cũng liền thôi, nhưng lúc này nương nương đã là vương phi, nhưng tiên phu nhân......”

mẫu thân của nàng?

Thời điểm nàng xuyên không tới đây, đã biết thân thể này không còn mẫu thân, nàng biết nữ nhân kia mất sớm, đừng nói là nàng này nửa đường tới đây, chính là chủ nhân thân thể này cũng không tất nhớ được bao nhiêu.

Bên ngoài đồn đãi là bệnh chết , có lời đồn nói là bà cùng người yêu đương vụng trộm bị phát hiện.

Bất quá Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác khă năng thứ ha tính không nhỏ, bởi vì Đông Phương Trình cũng không thích nàng, thậm chí chán ghét nàng!

Lúc này, bỗng nhiên nghe được một cái nha đầu nói như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy chính mình có vài phần quá đáng......


Mặc kệ tiên phu nhân như thế nào, nhưng bà chung quy vẫn là mẹ đẻ của thân thể này hiện giờ cũng chính là mẹ đẻ của nàng, nàng không nên mặc kệ nàng như vậy.

“mẫu thân ở đâu?”

“tiên phu nhân được hạ táng ở phía sau núi, nhưng bài vị của tiên phu nhân không được đưa vào từ đường, tuy vậy trong phòng nô tỳ có để......”

Nha đầu ô ô khóc, xem ra, thật sự là người trung thành và tận tâm.

Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh xưa nay cẩn thận, phủ tướng quân lớn như vậy, bỗng nhiên nhiều ra một cái nha đầu trung thành như vậy, thật là có vài phần quái dị .

“Mang ta đi thôi......”

Này làm tiểu thiếp chính là thật thảm, đã chết cũng không được đưa vào bài vị vào từ đường, táng ở phía sau núi, phỏng chừng cũng chính là một mộ phần cô độc.......

“Hừ, ta còn cho rằng nàng rất thông minh đâu? Nguyên lai, cũng bất quá chỉ là như thế...”

Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh theo nha đầu đi qua, Đông Phương Ngữ Phượng âm ngoan cười:


“Hừ, đêm nay sẽ để cho ngươi lại thoải mái thêm một lần, hảo hảo hưởng thụ đi? Đến ngày mai, Đông Phương Ngữ Hinh, chính là ngày tận thế của ngươi......”

Nhân vương phải không?

lão nam nhân này cũng thật kỳ quái. Ngươi có thể dễ dàng tha thứ cho thê tử của ngươi mang theo cái con riêng, từng đã cùng nam nhân khác hoan hảo qua......

nhưng ...... Ta cũng không tin, ngươi còn có thể dễ dàng tha thứ nữ nhân của chính mình, trước mặt ngươi hồng hạnh xuất tường, quyến rũ nam nhân khác.

Chỉ cần Nhân vương trong khi tức giận, hưu Đông Phương Ngữ Hinh, kia muốn giết chết nàng, còn không đơn giản!

Bất quá, phỏng chừng Nhân vương sẽ tức giận trực tiếp giết nàng .

“Phượng Nhi, ngươi có võ công, lặng lẽ đem chuyện bên ngoàixử lý tốt...... Về phần nương, còn muốn đi tới chỗ tướng quân một chút, chớ để hắn hoài nghi ......”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận