Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Giữa bọn họ, căn bản không có khả năng a.

“Chàng nói cũng đúng, cho nên, tướng công, chàng càng không cần lo lắng, Tiểu Nhạc Nhạc không là vấn đề......”

Tiểu Nhạc Nhạc không là vấn đề......

Tiểu Nhạc Nhạc nghe nói như thế, rất buồn bực......

Vốn dĩ sau này nó hỏi Đông Phương Ngữ Hinh chuyện này, nhưng không khéo nghe được bọn họ nói chuyện.

Hắn biết Đông Phương Ngữ Hinh đối với mình rất tốt, nhưng......

Bọn họ nói cũng rất có đạo lý, nếu như mình luôn luôn là cái dạng này, Tiểu Hoan Hoan cũng lớn lên, vậy nó và Tiểu Hoan Hoan.

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không phản đối Tiểu Hoan Hoan cùng chính mình ở cùng nhau, nhưng cũng không phản đối Tiểu Hoan Hoan cùng nam nhân khác cùng nhau......

Ở trong lòng nàng, Tiểu Hoan Hoan thích mới quan trọng nhất.

Nhưng nàng càng tin tưởng chính mình, trong lòng Tiểu Nhạc Nhạc có chút ấm áp.

Nhưng chính mình, tại sao lại là tiểu hài tử đâu?

Hơn nữa, tuổi thọ của người và hồ ly khác nhau, nó không dám tưởng tượng đến một ngày Tiểu Hoan Hoan không còn......

Đến lúc đó, chỉ còn lại một mình nó sao?


Tiểu Hoan Hoan......

Ánh mắt nó đã ươn ướt, nó sẽ không để Tiểu Hoan Hoan chết ......

Nó là Cửu Vĩ Hồ, Cửu Vĩ Hồ cao quý, nhất định có biện pháp để Tiểu Hoan Hoan cũng luôn luôn bất tử.

Bọn họ luôn luôn muốn ở cùng nhau, khi nó lớn liền cưới Tiểu Hoan Hoan, bọn họ muốn một đời một kiếp cùng nhau.

Tiểu Nhạc Nhạc rầu rĩ không vui trở lại phòng của mình, bởi vì Uất Trì Tà Dịch kiên trì, nó cùng Tiểu Hoan Hoan đã sớm không ở cùng một phòng .

Tiểu Nhạc Nhạc nằm đến trên giường, nó rất muốn trông thấy lão hồ ly, hỏi ông một ít sự tình --

Lão hồ ly, xuất ra, đi ra cho ta......

Tiểu Nhạc Nhạc yên lặng nói xong, trong đầu nó, bỗng nhiên có chút ấn tượng mơ hồ.

“Hồ vương......”

Là một thiếu niên mặc y phục màu bạc, bỗng nhiên quỳ rạp xuống trước mặt nó, Tiểu Nhạc Nhạc mơ mơ màng màng nhìn hắn, hỏi:

“Ngươi là......”

“Hồ vương, ta là hộ vệ bên người ngài...... Ta gọi Bạch Ngân......”


Bạch Ngân (bạc trắng)......

Tiểu Nhạc Nhạc có phần muốn mắng người, đây là ai lấy tên a, không trình độ như vậy, còn Hoàng Kim (vàng) đâu?

Bạch Ngân, tên này thật sự là đủ tục khí.

“Hoàng Kim đâu?”

Nó không công mắt, nhàm chán hỏi!

“Hoàng Kim hiện tại không ở đây, nếu như Hồ vương muốn gặp hắn, Bạch Ngân sẽ đem hắn gọi tới ......”

Sắc mặt bạch Ngân nghiêm túc nói, Tiểu Nhạc Nhạc liền phát hoảng, không nghĩ tới thật sự có Hoàng Kim.

“Ách...... Bạch Ngân, các ngươi đều là bảo vệ ta sao?”

Tiểu Nhạc Nhạc không thể tưởng tượng được chính mình thế nhưng có bảo tiêu bên người, lúc đầu làm sao nó liền không chú ý tới đây?

“Chúng ta chỉ là thần thức đi theo Hồ vương, chân thân cũng không đến, nhưng mà, thời điểm sinh mệnh của Hồ vương có nguy hiểm, chúng ta cũng sẽ ra tay ......”

Bạch Ngân cung kính nói xong, giọng điệu kia rất trịnh trọng, tuyệt không như là đang nói đùa.

“A...... Sinh mệnh nguy hiểm? Vậy lần trước ở U Minh giới các ngươi thế nào......”

Hắn lại không hiểu, lần trước cũng rất nguy hiểm.

“Về điểm này gì đó, không gây thương tổn Hồ vương ngài ...... Hơn nữa, chúng ta chỉ có thể xuất hiện một lần, tự nhiên không dám dễ dàng xuất hiện ......”

Bạch Ngân tự tin nói xong, hắn đối vương của bọn họ, nhưng rất tin tưởng đấy?

“A, cái kia Bạch Ngân, ta muốn gặp lão hồ ly, chính là đại trưởng lão đó, có thể chứ?”

Trong mắt Tiểu Nhạc Nhạc có chút vội vàng, nó phi thường muốn gặp lão hồ ly kia, nó có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ông ấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận