Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

”Mà bây giờ, Đông Phương Ngữ Hinh không có tin vui, ngộ nhỡ đến lúc không có người thừa kế, vậy. . . . .”

Đại trưởng lão lo lắng nói.

“Ý của ngươi là. . . . . .”

Đảo chủ cơ bản đã hiểu rõ ý tứ của đại trưởng lão .

Trên đảo này, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu vô cùng bình thường.

Tà Dịch chỉ có một thê tử, không có nữ nhân khác, tuy rằng bọn họ chưa nói, vốn chỉ là e ngại vì Đông Phương Ngữ Hinh từng cứu Thiên Thương Đảo vài lần.

Nhưng trong lòng mọi người , vẫn là hi vọng Thiên Thương Đảo nhiều con nhiều phúc như cũ .

Hơn nữa, bây giờ tuổi của Tà Dịch cũng không nhỏ , không có nhi tử chung quy là một vấn đề.


“Lúc đầu, thuộc hạ thấy thiếu đảo chủ đối với nữ nhân khác không có hứng thú, đương nhiên cũng không quá ép buộc thiếu đảo chủ làm gì. . . . . . Nhưng bây giờ xem ra, Úy Trì Hiểu Hiểu này trái lại có điểm đặc biệt. . . . . .”

Úy Trì Hiểu Hiểu. . . . . .

Đối với nàng, đảo chủ cũng có vài phần hiểu biết.

Dù sao, lúc ban đầu lựa chọn thê tử cho Tà Dịch , ông cũng đã từng có chú ý nữ tử xuất sắc .

“Hinh Nhi chắc là sẽ không đồng ý . . . . . .”

Sắc mặt đảo chủ tối sầm lại, Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

Nàng không có khả năng đồng ý Tà Dịch thú thiếp .

“Đảo chủ, tại sao loại chuyện này có thể tùy ý Đông Phương Ngữ Hinh định đoạt chứ? Thiếu đảo chủ đồng ý là được. . . . . .” :

Nam nhân quản gia, đây là truyền thống, đến thiếu đảo chủ điều này cũng không có khả năng biến thành khác đi.

“Nhưng. . . . . Tà Dịch cũng chưa chắc đã đồng ý. . . . .”

Đảo chủ có phần động tâm, nam nhân có thể vì tình, nhưng vì tình quá mức , chung quy là có chút không thỏa đáng lắm .

“Ha ha, đảo chủ, thiếu đảo chủ nói không chừng cũng chỉ là e ngại mặt mũi, ngài cho hắn làm chủ, hắn cũng không nói cái gì đâu . . . . .”

Theo lý thuyết Úy Trì Hiểu Hiểu này là chất nữ của nhị trưởng lão , cũng không có quan hệ gì với đại trưởng lão .

Nhưng Uất Trì Tà Dịch sủng ái đối với Đông Phương Ngữ Hinh , bọn họ nhìn cũng thực lo lắng.


“Chuyện này. . . . . . để cho ta suy nghĩ một chút. . . . .”

Tuy rằng đảo chủ động tâm, nhưng chung quy là cảm giác hơi có lỗi với Đông Phương Ngữ Hinh.

Hai lần này, nếu không phải Đông Phương Ngữ Hinh không để ý an nguy của bản thân giúp đỡ bọn họ, nói không chừng Thiên Thương Đảo đã không còn.

“Đảo chủ, hiếm khi thiếu đảo chủ có hứng thú đối với nữ nhân khác , nếu như bỏ lỡ, ta lo lắng. . . . . .”

Đại trưởng lão tiếp tục nói:

“Hơn nữa, bây giờ võ công của Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . Nếu như nàng thật sự mất đi võ công, tuy rằng nói có thể tu luyện lại , nhưng muốn tới trình độ hiện nay, ai biết cần bao nhiêu thời gian chứ? Thiếu đảo chủ xuất sắc như thế , cũng không thể đi đến đâu cũng mang theo một phế vật. . . . . . Nếu như vậy, Thiên Thương Đảo chúng ta đây cũng đã thành trò cười trong mắt của mọi người . . . . .”

Lời này, làm trái tim đảo chủ đau đớn sâu sắc .

Tuy rằng tình cảm của Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh không tệ, nhưng. . . . . .

Ngẩng đầu nhìn bộ dạng Uất Trì Tà Dịch vẻ mặt rối rắm ở phía xa , có lẽ. . . . . .


Trong lòng hắn đã đang do dự, không đành lòng, không tha, hoặc là. . . . . .

Nam nhân, có đôi khi cũng thật không dễ dàng .

Đảo chủ âm thầm thở dài ——

“Đi thôi, đại trưởng lão, ngươi đi về trước đi. . . . . .”

Đảo chủ hơi mỏi mệt, đại trưởng lão biết lời nói vừa rồi ông ấy đã nghe lọt tai rồi, cho nên cũng không nhiều lời, vội vã cáo từ.

Ông cũng không tính cái chuyện chia rẽ Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch kia, chỉ là. . . . . .

Ông là đại trưởng lão, trưởng lão đứng đầu của Thiên Thương Đảo , tất cả đương nhiên đều lấy Thiên Thương Đảo làm trọng.

Hơn nữa, nam nhân vốn là có thể thú thiếp . . . . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận