"Tiểu thư, Trữ Tử Anh bị đánh ngất đi rồi.
Nô tỳ có tiếp tục đánh cô ta nữa không?"Hai nữ nhân mặc quần áo sặc sỡ ngồi trên cao, khinh bỉ nhìn thứ đang co ro trên mặt đất trong viện Vận Doanh của phủ Hộ quốc tướng quân.
Bị cắt xẻo tồi tệ nhưng vẫn có thể nhận ra đó là hình dạng của một con người.
Hai người cầm tách trà lên và chậm rãi nhấp một ngụm trà.Một nữ tử trong số họ đi về phía trước, gạt mái tóc lộn xộn trên khuôn mặt của nhân dạng đó sang một bên.
Nàng ta làm bộ làm tịch nói, "Anh muội, dậy đi Anh muội!"Bị cơn đau trên mặt làm cho tỉnh lại, Trữ Tử Anh nâng khuôn mặt bẩn thỉu dính đầy bùn đất lên, có thể nhìn thấy vài vết cắt sâu vừa mới bị móng tay của Trữ Tử Nghiên cào xước."Anh muội, đừng ghét tỷ tỷ.
Muội đã vụng trộm với nam nhân khác trước khi thành hôn.
Thật đáng xấu hổ.
Vũ Hàng ca sao có thể cưới một nữ nhân bẩn thỉu như muội..."" Trữ Tử Nghiên!" Trữ Tử Anh khó khăn gào lên khàn khàn: "Chính ngươi là người đã vụng trộm với nam nhân và khiến lang quân đoạt tuyệt hôn ước với ta!"Trữ Tử Nghiên cầm khăn tay đặt dưới mũi như thể để chặn lại thứ gì đó dơ bẩn, khinh bỉ nói, "Vũ Hàng ca và ta lưỡng tình tương duyệt.
Chính ngươi là người không biết xấu hổ quấn lấy chàng ấy! Lúc đầu, ta động lòng trắc ẩn, cũng không sao nếu để ngươi trở thành tiểu thiếp của Vũ Hàng ca.
Vì phủ Thượng Thư đủ sức chứa một tiểu thiếp bưng trà rót nước cho ta, nhưng ngươi đã không may mắn.
Khi ngươi lén lút hẹn hò với nam nhân, ngươi đã chạm mặt với Vũ Hàng ca và ta, vì vậy ta phải ra tay trước… ”Nhìn Trữ Tử Nghiên vênh váo trước mặt, Trữ Tử Anh chỉ cảm thấy tức giận bùng lên.
Ả nữ nhân này đã bí mật vụng trộm với vị hôn phu của nàng và thậm chí còn có thai khi chưa thành hôn, lại dám vu khống rằng nàng lén lút quan hệ với nam nhân khác trước ngày đại hôn để cướp đi mối hôn sự của nàng! Trên đời làm sao lại có một nữ nhân độc ác như ả ta, người mà trước đây nàng xem như tỷ muội?Với ánh mắt đầy thù hận, Trữ Tử Anh đã bị đám người hầu đánh cho gần bất tỉnh.
Nàng chỉ có thể bất động nằm trên mặt đất.
Đột nhiên, nàng lao vào Trữ Tử Nghiên, hung hăng cắn vào tay nàng ta, mạnh đến mức khiến miệng nàng đẫm máu và răng vỡ ra.
Nàng cảm thấy răng mình cắt mở lớp da trên bàn tay của nàng ta (TTN) và ăn sâu vào thịt, nơi dòng huyết tươi rỉ ra.
Không biết đây là máu chảy ra từ miệng nàng hay từ tay Trữ Tử Nghiên!Lăng phu nhân, chính thê của Hộ quốc tướng quân, ngồi bên cạnh Trữ Tử Nghiên xem trò vui, ngay lập tức lao tới đánh đập và mắng mỏ Trữ Tử Anh.
Nhưng cho dù lưng và thân thể có bị đánh đau đớn đến mức nào, Trữ Tử Anh vẫn không nhả khỏi tay của Trữ Tử Nghiên.
Nàng ấy nhìn thẳng vào Trữ Tử Nghiên và ngoạm với lực càng lúc càng lớn."Tiện nhân!"Một giọng nam mạnh mẽ đột nhiên vang lên giữa tiếng huyên náo, nó phát ra từ Hạ Vũ Hàng!Khoảnh khắc sau đó, Trữ Tử Anh cảm thấy bụng mình như bị thứ gì đó hung hăng đánh vào.
Hoàn toàn không có sự đề phòng, nàng bị đánh trúng bay thẳng ra ngoài, đập vào một tảng đá lớn bên hồ! Một ngụm máu phun ra, nhuộm đỏ mặt đất trước mặt nàng!"Ngươi dám làm tổn thương Nghiên Nhi! Ném ả tiện nhân không biết xấu hổ này xuống hồ." Hạ Vũ Hàng lạnh lùng nói."Sao ngươi dám cắn ta! Dìm chết ả tiện nhân này vào hồ cho ta!" Trữ Tử Nghiên điên cuồng hét lên ...Trữ Tử Anh muốn ngẩng đầu nhìn người nam nhân hôm qua còn nói lời điềm mật với nàng nhưng bây giờ lại có thể nhẫn tâm giết chết nàng.
Ngay sau đó, một đám hạ nhân đã túm tóc kéo nàng vào đầm sen gần đó."Tiểu thư!" Tiếng hét phát ra từ Hương Nhi, nha hoàn thiếp thân của nàng.
Nàng cố sức nhìn lại, nhưng lại không thể nhìn thấy những gì trong tầm mắt.Nàng bị ngạt thở dữ dội và cơ thể tê liệt đến mức không thể cảm thấy bất kỳ đau đớn nào hơn nữa.
Với chút sức lực cuối cùng, nàng gắng sức ghim ánh mắt vào khuôn mặt của Lăng phu nhân, Trữ Tử Nghiên và Hạ Vũ Hàng.
Nàng lặng lẽ mỉm cười hướng về phía thiên không.
Qua sự dập dìu của mặt nước, nụ cười méo mó và thương tâm của nàng có thể được trông thấy, âm lãnh và thị huyết ...“Người tới, đặt đá lên bọn chúng để làm bọn chúng chìm xuống.
Sau ngày mai, chúng ta sẽ nói với bên ngoài rằng bọn chúng đã nhảy xuống nước tự tử” Lăng phu nhân đứng dậy và thờ ơ ra lệnh khi mặt nước không còn gợn sóng, cả chủ nhân và nha hoàn đều đã chết."Tuân lệnh, thưa Phu nhân!" Một số nha hoàn nắm lấy mỗi bên của hòn đá và trói chặt Trữ Tử Anh và Hương Nhi vào, đẩy mạnh xuống hồ sen với một cú bắn toé lớn.
Dần dần, nó biến thành những gợn sóng nhẹ.
Không ai biết rằng chủ nhân của viện Vận Doanh đã chết thầm lặng trong đầm sen này."Nghiên Nhi, con bị ả tiện nhân chết tiệt đó cắn rất nặng.
Để Đại phu xem qua vết thương, đừng bỏ lỡ đại hôn vào ngày mai vì điều này." Lăng phu nhân quay đầu và thương cảm nói với Trữ Tử Nghiên sau khi đã giải quyết xong mọi việc trước mắt."Nương, đừng bận tâm về vết thương nhỏ này của nữ nhi.
Liệu cái chết của Minh phu nhân có làm trì hoãn lễ thành hôn của nữ nhi và Vũ Hàng ca không?" Trữ Tử Nghiên chỉ về phía đông nam của hậu viện, nơi Minh phu nhân – trắc thất của Hộ quốc tướng quân sống.
Mới vừa rồi, hạ nhân đã bẩm báo lại rằng Minh phu nhân đã chết!Minh phu nhân là trắc thất của Hộ quốc tướng quân và có cùng địa vị với bà, chính thất của Hộ quốc tướng quân.
Nếu tin tức bị truyền ra ngoài, Trữ Tử Nghiên, với tư cách là nhi tử trong phủ, không thể thành hôn cho đến ba tháng sau.
Mặc dù bà có thể đợi nhưng cái thai trong bụng nhi nữ không thể đợi!"Ả tiện nhân đó sớm ko chết, muộn không chết, lại chết vào lúc này.
Đừng lo lắng, Nghiên Nhi.
Ta sẽ trì hoãn thời gian tử của ả ta cho đến ngày mốt" Lăng phu nhân khịt mũi khinh miệt.
Ả tiện nhân đó đáng ra nên chết từ lâu, nhưng thật không ngờ ả lại có sức sống bền bỉ đến vậy.
Cái chết của ả bị trì trệ nửa tháng, lại xảy ra đúng vào ngày đại hôn của ái nữ nàng!Trong khi nói chuyện, đám người họ bước ra khỏi cửa của viện Vận Doanh.
Nha hoàn cuối cùng rời đi đã đóng cửa lại, và viện vận Doanh một lần nữa đã trở lại trạng thái yên bình và tĩnh lặng.
Không ai có thể nghĩ rằng sân viện trống trải và đóng chặt này đã mất chủ nhân của nó ...Nhưng thể xác chìm xuống đó bỗng nhiên tỉnh dậy trong làn nước.
Cơ thể bồng bềnh khiến nàng theo bản năng nắm chặt một thứ gì đó trước mặt.Tỉnh dậy!Vừa mở mắt ra nhìn thấy khung cảnh xa lạ xung quanh, Trữ Tử Anh tràn đầy nghi hoặc.Chắc chắn nàng đã bị dìm chết trong ao sen.
Nhưng, đây là đâu?.