'Ba'
Lại thêm một cái tát nữa hướng Tiêu Khuynh Thành giáng xuống, ta không nương tát liên tục tròn mười cái, khiến khuôn mặt xinh đẹp đã ửng hồng, hai bên má sưng phù như bị ong đốt trúng, khóe môi rỉ máu.
Tại nơi diễn ra đại hôn từ vui tươi cười nói, trở thành một mảng vắng lặng lạ thường. Mọi người đều im lặng.
Linh Hoa theo phái trung nghĩa, thấy chủ tử mình như vậy có phần kinh hỉ mà thất thần, lát sau lấy lại ý thức, Linh Hoa liền nước mắt tuôn rơi, ô ô chạy tới chổ Tiêu Khuynh Thành mà che chắn, một tay đẩy ta ngã ra xa, đáng tiếc Linh Hoa vốn nhu nhược, nàng đẩy ta ra cũng chỉ cách với nữ chủ một chút.
Bấy giờ, Hoa Ti công chúa cũng bước tới, bản thân nàng đứng phía sau ta, khuôn mặt trong khăn hỉ lộ rõ chán ghét nhìn Tiêu Khuynh Thành, nhưng là, biểu cảm đó chằng ai nhìn thấy.
Hoa Ti công chúa lên tiếng, "Ngươi, đứng lên đi."
Ta ngơ ngác xoay người lại, nhìn Hoa Ti công chúa, bén hỏi lại, "Người, nói tiểu nữ."
Hoa Ti công chúa không đáp, nàng im lặng nhìn ta, một lúc sau mới gật đầu khẽ một cái.
Ta chậm rãi đứng dậy, Hoa Ti công chúa lại nói với ta, " Lui ra phía sau.", Ta cũng chỉ có thể nghe theo.
Hoa Ti công chúa chậm rãi nói, "Vu mama, Lâm mama, Mỹ Linh, Bạch Thiển."
Từng lượt, bốn người y phục nha hoàn tiến tới, cung kính quỳ xuống, mở miệng nói, "Công chúa."
"Các ngươi, tới chỉ cô ta thứ gọi là quy tắc!", Hoa Ti công chúa không nhanh không chậm hô nhẹ.
Lần lượt, Vu mama bước tới đẩy Linh Hoa ra một bên, rồi dùng tay nắm chặt cổ tay trái của Tiêu Khuynh Thành, Lâm mama cũng đi tới, nắm tiếp cổ tay còn lại, Mỹ Linh là nha hoàn thân cận của công chúa, nên hiểu rõ ý tứ của Hoa Ti, mà chậm rãi đi tới chỗ Tiêu Khuynh Thành, lấy trên đầu xuống ngọc bích trâm hướng Tiêu Khuynh Thành hù dọa, "Ngươi dám làm càn rõ, không hiểu quy cũ, ta chính là thay Tiêu gia dạy ngươi một chút!"
Tiêu Khuynh Thành mở to đôi mắt, nàng ta vốn không biết chuyện gì đang diễn ra! Khi thấy Mỹ Kinh hung hăng dọa nạt, trên tay lại còn cầm vật sắc nhọn, nàng ta theo bản năng tự vệ mà đá một cước khiến Mỹ Linh kêu la. Bản thân nàng ta lại vùng vẩy để thoát ra khỏi hai bàn tay già nua nhăn nheo của hai vị lão mama, đáng tiếc, hai vị mama này từng học qua võ công, nên Tiêu Khuynh Thành càng vùng vẩy họ càng nắm chặt cổ tay nàng ta, khiến cổ tay trắng nõn liền bị đỏ ủng lên.
Bạch Thiển thấy tình hình không ổn, liên nhanh chóng tới đỡ Mỹ Linh đứng dậy, Mỹ Linh cùng Bạch Thiển hung hăng nhưng không chứa sát khí bước tới, cả hai ngồi xổm xuống, khuôn miệng cười tươi như hoa, "Thiển nhi, ngươi nói, ta nên dạy cô ta loại quy cũ gì đây?", Mỹ Linh nâng mắt nhìn Bạch Thiển nói.
Bạch Thiển vui vẻ, "Với loại mèo hoang dữ tợn như thế này, ta nghĩ một lần mà cho nàng ta biến mất trên nhân thế đi a~"
"Thiển nhi, như vậy không được, công chúa sẽ trách tội chúng ta nha"
"Mỹ Linh a, vậy ngươi thử nói xem, ta nên làm gì với nàng ta."
"Thiển nhi, chúng ta thử hỏi vị cô nương khi nãy mỏi tay vì phải tát nàng ta xem."
"Ý kiến hay nha, để ta hỏi thử!", Ngưng một lúc, Bạch Thiển quay sang nhìn ta, "Cô nương, cô nói xem bọn ta nên làm gì đây?"
Sao lại hỏi ta chứ, nữ chủ hết thảy ta chỉ thật tâm trả lời bọn ho, đừng trách ta, "Hai ngươi không có cảm thấy làn da nàng rất đẹp sao?"
Trong đầu ta bỗng dưng lại nhớ tới một câu chuyện dị, mà thản nhiên lên tiếng, "Lấy da nàng, làm lồng đèn đi, nghe nói khi lấy da người làm lồng đèn, lồng đèn sẽ không bị tắt, lại rất sáng, cũng không sợ bị cháy.", bản thân vừa nói ra những thứ khiến người kinh hãi rồi! "Hoặc là, lấy da nàng làm áo, nghe đồn rằng loại áo da người này mặc vào sẽ tôn vinh được giá trị bản thân."
Bạch Thiển, Mỹ Linh, hai vị mama, Hoa Ti công chúa, Tiêu bà bà, Hoàng Chu Kỳ hết thảy ngạc nhiên vì câu trả lời gợn tóc gáy kia.
Sau đó Bạch Thiển quay sang Mỹ Linh cười, "Ý kiến của vị cô nương đó hay thật nha, ta muốn làm thử một chút!"
Mỹ Linh lấy trong người ra một đoản đao, "Đao này sắc bén, khi róc da sẽ không dể lại quá nhiều khuyết điểm."
Sau đó, cả hai người Mỹ Linh, Bạch Thiển lại cười tươi, đồng thanh nói, "Ta muốn làm lồng đèn da người quá đi thôi!"