Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Ánh mắt Vân Lãnh Ca giống như không có lo lắng, liền lẳng lặng đứng ở nơi đó không nói gì, mặc cho mọi người trong phòng đánh giá xem xét nàng.

Vận nhi một mực đứng sau lưng Vân Lãnh Ca, đối với sự hoài nghi của Lão thái thái và tướng gia, trong lòng nàng nóng như lửa đốt, tuy tiểu thư có khác so với trước kia, nhưng tiểu thư vẫn là tiểu thư, làm sao có thể là nữ quỷ nhập vào người, mấu chốt là mình không phải tiểu thư, cho dù gấp cũng không mở miệng được.

Ngay cả Ngâm Thư thường ngày trong ánh mắt đều bình tĩnh lúc này cũng cảm thấy lo lắng, nhưng mà cho dù trong lòng nàng tin tưởng tiểu thư không phải là chủ nhân chỉ ngồi yên cho người ta đánh, cho nên cũng không lo lắng như Vận nhi.

Trong nháy mắt tâm tư của lão thái thái và Vân Bá Nghị có trăm ngàn thay đổi, trong lúc thay đổi mấy cái tâm tư này, đều không có chút biện pháp nào, dù sao nói đến quỷ thần cũng không có bằng chứng, bởi vì không có chứng cứ nên liền xử lý dòng chính nữ trong phủ, thật không thể nào nói nổi, tuy hai người không có tình cảm với Vân Lãnh Ca, nhưng về sau nói không chừng còn có thể trọng dụng, cứ buông tha như vậy, thật có chút đáng tiếc.

Ánh mắt hai người rời khỏi, nhất thời trong phòng không có ai nói chuyện, ma ma nha hoàn cũng cảm thấy không khí nặng nề, cúi thấp đầu, không dám thở mạnh, e sợ sẽ kéo lửa đến trên thân mình.

Nhị Di nương âm thầm lo lắng, nếu không trừng trị Vân Lãnh Ca, hôm nay các nàng uống phí công sức rồi, nhưng nàng biết lúc này mình không nên mở miệng, nếu không với tính đa nghi của lão thái thái và lão gia, chắc chắn sẽ hoài nghi mình.

Nàng tiếp tục làm bộ sợ hãi nhìn mọi người trong phòng, khi nhìn đến Vân Xuân Ca, lơ đãng liếc mắt ra hiệu.

Vân Xuân Ca tiếp nhận tin của Nhị Di nương, hiểu ý, nàng lắp bắp mở miệng nói, “Tổ mẫu, hẳn là không phải Nhị muội muội, cho dù Nhị muội muội bị ma quỷ nhập vào người, bỏ qua ta và nương không nói, nghe nói Tổ mẫu cũng mơ thấy má lún đồng tiền, nhưng Nhị muội nàng vạn lần sẽ không làm hại Tổ mẫu đâu.” Ánh mắt cầu khẩn, nhìn về phía Vân Lãnh Ca, tất cả trong mắt đều là vẻ yêu thương của tỷ tỷ đối với muội muội.

Trong mắt lão thái thái lóe lên vẻ nghiêm nghị, nếu Vân Lãnh Ca bị “quỷ nước” nhập thân làm hạu đến tổ mẫu nàng, như vậy nàng tuyệt đối không thể giữ lại được, nếu không chẳng biết tướng phủ sẽ còn phải chịu bao nhiêu tại họa nữa.

Vân Bá Nghị vẫn bán tín bán nghi, dù sao hắn cũng là nam tử, năm tử đối với các loại quỷ thần mà nói vốn không cho là thật, còn nữa hiện tại quỷ nước Vân Lãnh Ca mang đến cho lợi ích khiến hắn không muốn vứt bỏ nàng, hắn liếc nhìn lão phu nhân, thấy ánh sáng lạnh lùng nghiêm nghị chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt lão phu nhân, trong lòng trầm xuống, xem ra tổ mẫu đã quyết định xử trí Vân Lãnh Ca, Vân Bá Nghị cau chặt mày, ở trong lòng cân nhắc xem phải làm thế nào mình mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn.

Nhị Di nương cũng chú ý đến vẻ mặt của mọi người, khóe miệng khẽ cong lên, chỉ trong nháy mắt liền thu lại, rồi lại biến thành vẻ hoảng sợ không thôi kia, phụ nhận hoảng sợ quá mức, nàng biết xưa này đại nữ nhi của mình thông minh hơn so với tiểu nữ nhi, quả nhiên không làm nàng thất vọng, thành công khiến cho lão phu nhận hạ quyết tâm với Vân Lãnh Ca.

Trong lòng Vân Lãnh Ca vỗ tay tán thưởng cho cái “từ ái” này của đại tỷ, lời nói địch thực có một ý nghĩa khác, không một mực chắc chắn là mình, lại biểu đạt tình cảm bảo vệ muội muội của mình, nhưng giọng điệu lại để lộ ra nếu mình không phải bị “quỷ nước ám” làm sao có thể làm hại tổ mẫu của mình, lại còn nói ra mình không hợp với nàng và Nhị Di nương, cho nên mình mới muốn hại Nhị Di nương các nàng,lqd nói chặt chẽ, dù sáng hay tối những lời này đều kết tội danh cho mình.

Trong lòng cười lạnh, đúng là Vân Xuân Ca, cùng với Vân Hạ Ca ngực to não nhỏ kia thật không cùng một đẳng cấp, xem ra các nàng không thể chờ được muốn ra tay với mình rồi.

“Lãnh Ca, ngươi nói thế nào?” Cuối cùng lão thái thái cũng mở miệng, nhưng trong giọng nói lại thật ngoan độc, rõ ràng cho thấy nàng tin tưởng lời nói của Vân Xuân Ca và Nhị Di nương.

“Tổ mẫu hi vọng ta nói thế nào? Muốn ta giải thích những chuyện vô căn cứ này sao?” Sắc mặt Vân Lãnh Ca không đổi, từ từ mở miệng, chỉ là trong lòng rất lạnh, đâu là tổ mẫu của Vân Lãnh Ca sao.

Lão thái thái hơi ngẩn ra, ánh mắt khẽ nhúc nhích, nhưng rất nhanh liền khôi phục lạnh lẽo, sau đó giọng nói lạnh nhạt mở miệng nói: “Sự thật ở trước mặt, ta niệm tình ngươi là dòng nữ chính của Tướng phủ, ta chỉ cho người đưa ngươi đến thôn trang thôi, về sau tốt nhất là ngươi sống ở thôn trang, không cần trở lại kinh thành nữa.” Lão thái thái cho rằng Vân Lãnh Ca bị “quỷ nước ám”, hạ quyết tâm muốn đưa nàng rời khỏi kinh thành.

Quả nhiên trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, trong lời nói của Nhị Di nương và Vân Xuân Ca có rất nhiều lỗ hổng, bọn hắn không phát hiện ra, chỉ là lão thái thái sợ cái gọi là “Quỷ nước” gây tai họa đến mình, chính mình sợ chết thì thôi đi, một khhi sự tình dính dáng đến người nàng, những cái thông minh lanh lợi đều không tồn tại nữa, trong lòng Vân Lãnh Ca có chút khinh thường.

Lão thái thái vừa nói xong, trong lòng Vân Xuân Ca và Nhị Di nương liền mừng rỡ, vì tránh cho mình thất bại trong gang tấc, bị người nhìn thấu, Nhị Di nương đành phải chôn sâu đầu mình vào trong chăn, miễn cho bị người khác nhìn thấy vui mừng trên mặt mình, Vân Xuân Ca cố gắng trấn định, sắc mặt như thường, thế nhưng trong con ngươi có thể thấy rõ vui mừng, chỉ có lão thái thái và Vân Bá Nghị không có tâm tư để ý đến nàng, cho nên không nhận thấy được. Trong lòng Vân Bá Nghị có chút phức tạp, nữ nhi này mình chưa bao giờ thích, nhưng vì một cái tội danh mà đưa nàng đến thôn trang, như vậy thỏa đáng sao? Hắn không cho rằng trên đời này có quỷ có thần gì.

Thấy mọi người trong phòng đang chờ nàng mở miệng, khóe miệng nàng nhếch lên cao, tao nhã phun ra một chữ “Hả...?”

Vân Bá Nghị và lão thái thái nhíu mày, có chút không hiểu suy nghĩ của Vân Lãnh Ca, nàng có ý tứ gì đây? Là đồng ý hay là không đồng ý? Lão phu nhân không hờn giận, đang định mở miệng răn dạy, giọng nói Vân Bá Nghị liền vang lên, trong lời nói mang theo ý tứ thương lượng, “Mẫu thân, dù sao Lãnh Ca cũng là dòng chính nữ của Tướng phủ, làm vậy thật có chút không thích hợp.” Dứt lời, vẻ mặt của mọi người khác nhau, không phải Tướng gia không thích cái dòng chính nữ Nhị tiểu thư này sao? Vì sao bây giờ lại muốn vì nàng nói chuyện.

Lão thái thái có chút kỳ quái, nhìn về phía Vân Bá Nghị, trong mắt mang theo dò hỏi, Vân Bá Nghị hơi cúp mi, “Lãnh Ca là dòng chính nữ Hữu Tướng phủ, ngoại tôn nữ Tả Tướng phủ, thân phận tôn quý như vậy, sao lại có thể là một tiểu quỷ làm hại người? Mẫu thân, người cảm thấy đúng không?” Tuy là hỏi, nhưng cũng có một chút cương quyết.

Lão phu nhân trầm mặc,lqd Vân Lãnh Ca là ngoại tôn nữ Tả Tướng phủ, nếu lấy cớ này đưa nàng đến thôn trang, chắc chắn Tả Tướng sẽ không bỏ qua, tuy đều là Thừa Tướng, nhưng Tả tướng có nhiều quyền lợi hơn so với Hữu tướng, Hoàng thượng sớm đã bất mãn với Hữu tướng phủ, không thể để xảy ra chuyện gì, nếu không Hữu tướng phủ sẽ nguy to.

Trong phòng lại lâm vào một trận trầm mặc, trong lòng lão phu nhân suy tư tìm biện pháp tốt nhất để giải quyết chuyện này, trong phòng không có người lên tiếng, trong lòng Nhị Di nương muốn nhanh chóng xử trí Vân Lãnh Ca, nhưng thời khác này lại không thể nói gì.

Một trận tiếng bước chân vang lên, suy nghĩ của mọi người đều bị cắt ngang, định thần nhìn về phía người đến. Màn cửa rất nhanh bị vén lên, Tam di nương mang theo khuôn mặt tươi cười, dịu dàng đi vào.

Trước tiên Tam di nương đi vào hành lễ với mọi người, giọng nói không chỉ quyến rũ lại nhu hòa, “Lão phu nhân, lão gia, tì thiếp thấy đèn đuốc bên trong phủ sáng trưng, tì thiếp thật sự cảm thấy lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì?” Hỏi đúng lúc, tuy lão phu nhân không vui đối với nàng không mời mà đến, nhưng nghe giọng nói nhu hòa của Tam di nương, nàng cũng không tiện mở miệng trách cứ.

Vân Bá Nghị thấy khuôn mặt nhỏ nhắn điềm đạm của Tam di nương, trong mắt rất nhanh liền hiện lên một chút ôn hòa, trong phút chốc lại biến mất không thấy, không nóng không lạnh đem sự tình nói lại một lần nữa, đại ý chính là sau khi Vân Lãnh Ca rơi xuống nước đã thay đổi rất nhiều, có thể là bị “Quỷ nước” nhập vào người.

“Lão gia, lão phu nhân, có thể nghĩ sai rồi hay không, Nhị tiểu thư không phải người như vậy, đây mới là tính cách thật của nàng, trước khi bởi vì bất dắc dĩ mới phải che dấu tính cách chân thật của mình như vậy, chuyện này tì thiếp có thể làm chứng.” Vân Bá Nghị vừa nói xong, Tam di nương lo lắng mở miệng giải thích, không khó để nghe ra một chút ý tứ bảo vệ.

Lão phu nhân và Vân Bá Nghị lqd cảm thấy sự tình càng thêm khó phân biệt, hai người không ngừng đánh giá sự xuất hiện của Tam di nương này, trong lòng nghi ngờ nàng có quan hệ gì với Vân Lãnh Ca, khi nào thì quan hệ của hai người lại thân như vậy.

Vân Lãnh Ca rất bình tĩnh quan sát, đến đây, nàng thật muốn vỗ tay, kịch hôm nay thật là đặc sắc, vốn là Nhị di nương và Vân Xuân Ca tình cảm dạt dào vu cáo hãm hại nàng bị quỷ nước nhập vào người, lão phu nhân lại tin tưởng hai người diễn trò, muốn trục xuất nàng đến thôn trang, kết quả bị Vân Bá Nghị nhắc nhở, tạm thời không thể đắc tội với ngoại công của mình, cho nên suy nghĩ muốn tìm biện pháp hòa hoãn, thời điểm mấu chốt Tam di nương lại xuất hiện, giải thích dùm mình, Tam di nương tới thật là “Đúng lúc”, nói cũng nói rất khóe léo.

Sớm không đến, là vì Tam di nương sợ tùy tiện cầu tình nhất định sẽ liên lụy đến nàng, hiện tại biết mình không bị trừng phạt nghiêm trọng, nàng mới lao tới làm chứng, như vậy coi như mình không muốn, cũng không thể không nhận nhân tình này của nàng.

Mà lời của Tam di nương nói, cho dù không phải là thật, nhưng ở trong mắt mọi người đều sẽ cho rằng nàng liên thủ với Tam di nương, về sau các nàng đều là người đứng chung một thuyền.

Vân Lãnh Ca che giấu ý lạnh thấu xương trong mắt, đúng là một Tam di nương, quả nhiên là tính toán tốt, lại tính kế trên đầu nàng, muốn kéo mình xuống nước đồng thời đối phó với Nhị di nương sau đó đỡ nàng lên thượng vị.

Khi mọi người trong phòng còn đang kinh ngạc, Vân Lãnh Ca luôn trầm mặc từ từ mở miệng, “Muốn giải quyết việc này rất đơn giản, Ngâm Thư lấy bao bố của ta tới đây.” Giọng nói thản nhiên, không mang theo một chút cảm xúc nào.

Ngâm Thư từ phía sau đem bao bố đưa lqd cho Vân Lãnh Ca, thấy ánh mắt nghi hoặc khó hiểu trong mắt mọi người, trong mặt nàng hiện lên một tia châm biếm, “Tổ mẫu, phụ thân, mấy ngày nay ta vừa vặn học được giấc mở lúm đồng tiền, có phải là do quỷ nước gây ra hay không, để cho ta ghim hai châm là biết.” Nàng sớm đã chuẩn bị, lúc ra cửa liền phân phó Ngâm Thư mang ngân châm đến, nàng không phải bị “Quỷ” nhập sao? Để nàng ghim hai châm đuổi quỷ.

Lúc tiểu thư phân phó mang bao bố đến Ngâm Thư liền đoán được dụng ý của tiểu thư, mím môi một cái, ý cười ngừng ở bên miệng, bình tĩnh lùi lại sau lưng Vân Lãnh Ca.

“Ngươi có thể nắm chắc? Không nắm chắc thì không cần thử.” Ánh mắt lão phu nhân rõ ràng là không tin.

“Không dám nói thành công mười phần, nhưng tám phần thì được.” Vân Lãnh Ca thản nhiên nói, ánh mắt nhìn kỹ y phủ vẫn cúi đầu an tĩnh đứng bên cạnh lão phu nhân không nói lời nào, “Kim châm điểm huyệt, cũng có thể trị được bệnh động kinh, mộng yểm, y phủ ngươi thấy ta nói có đúng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui