Đích Nữ Tàn Phi

Tiết Phong Lan vừa dứt lời, Xuân Cầm liền mở chiếc hộp gỗ đàn hương ra, bên trong là một nhánh Tuyết liên đã phơi khô, hoàn toàn không khác hoa sen thường là bao, cánh hoa hơi to, bầu vào bên trong nhụy, toàn thân một màu vàng khô, nhìn vào khiến người khác không khỏi dời mắt. Tuyết liên tuy đã khô nhưng vẫn giá trị vẫn còn đó, Tuyết liên là một trong những loại dược liệu quý hiếm, không chỉ có thể bảo dưỡng dung nhan mà còn trị bách bệnh, thế gian khó mà bắt gặp, hôm nay được tận mắt nhìn thấy, mọi người trong phòng không khỏi thầm cảm thán.

Quả nhiên là Thiên sơn Tuyết liên ngàn năm hiếm có, nhìn thôi cũng khiến người khác cảm thấy thỏa mãn!

Tiết Phong Linh là người đầu tiên lấy lại tinh thần, nhìn đóa Tuyết liên trong hộp gỗ, lại nhìn gương mặt đang mỉm cười ngọt ngào của Tiết Phong Lan, không tránh khỏi nhíu mày. Lúc sáng nàng không có ở trong phủ, tất nhiên không biết được chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghĩ rằng phụ thân mời Diệp thái y đến xem bệnh cho Tiết Phong Lan, không ngờ phụ thân lại ngất xỉu, mà quan trọng là người của Thái hậu đến!

Nàng chỉ nghe lời nói một phía từ Tiết lão thái thái, tất nhiên không có mấy phần tin tưởng nên đã cho Tuyết Mai đi thăm dò, tuy lời nói của tổ mẫu không đúng hoàn toàn nhưng Tiết Phong Lan không muốn đưa Thiên sơn Tuyết liên cho Tiết lão thái thái là sự thật, hơn nữa Như Sương, Như Ngọc hai người cũng đã mở miệng lên tiếng bảo bọn họ phải trả lại những thứ mà đã mượn Tiết Phong Lan.

Nàng không biết lời nói của Như Sương có bao nhiêu phần thật, thế nhưng giả truyền ý chỉ là tội chết, Tiết Phong Linh tuy không muốn tin nhưng trong lòng vẫn lo lắng, ít nhiều vẫn tin vài phần, hơn nữa chuyện này không tránh khỏi liên lụy đến bản thân nàng... vì vậy nàng nghĩ ra kế sách, lấy mẫu thân làm ngòi dẫn, khiến Tiết Phong Lan mở miệng không cần những thứ đồ đã đưa cho bọn họ. Nàng biết Tiết Phong Lan từ trước đến nay luôn tin tưởng mẫu thân, mẫu thân nói gì nghe nấy, chưa từng cãi lại, điển hình là một nữ nhi ngoan hiền, tấm bông nhỏ của mẹ.

Hiện tại, Tiết Phong Lan lại chủ động mang Thiên sơn Tuyết liên đến cho phụ thân tẩm bổ, điều này khiến nàng không giải thích nổi. Nàng hiểu rõ tính tình của Tiết Phong Lan, là tỷ muội song sinh, thần giao cách cảm là chuyện thường tình, nếu là Tiết Phong Lan trước kia, phát hiện bản thân bị mất đi đôi chân sẽ không khỏi khóc nháo, điều này khiến phụ mẫu vốn buồn bực lại càng buồn bực hơn, tất nhiên không tránh khỏi chán ghét nàng ta. Thế nhưng, kể từ hôm qua, Tiết Phong Lan không những không khóc nháo mà còn bình tĩnh đối mặt, bình tĩnh như tất cả chưa từng xảy ra khiến Tiết Phong Linh nàng không khỏi sợ hãi.

Vốn dĩ nàng nghĩ Tiết Phong Lan sẽ dùng Thiên sơn Tuyết liên cho đôi chân của bản thân, không ngờ nàng ta lại tự nguyên mang đến cho phụ thân. Thiên sơn Tuyết liên quý giá thế nào mọi người đều hiểu rõ, không phải bản thân nàng không muốn chiếm lấy nó nhưng nhìn vẻ mặt lúc sáng của Tiết lão thái thái, nàng liền hiểu rõ cho dù tranh giành thì cũng chẳng được gì, không bằng lợi dụng nó khiến mâu thuẫn giữa Tiết Phong Lan với Tiết lão thái thái ngày càng sâu sắc hơn, “trai cò tranh đấu, ngư ông đắc lợi” bất quá mọi chuyện ngày càng vượt tầm kiểm soát, điều này khiến nàng đau đầu không thôi!

Tiết lão thái thái cũng không khỏi nhíu mày, trong lòng vốn dĩ chán ghét đứa cháu gái này, nhìn thấy hành động hiện tại của nàng thì càng thêm chán ghét. Đây chẳng phải là muốn đối đầu với nàng sao? Lúc sáng nàng đến lấy Thiên sơn Tuyết liên cho Quý Nhi tẩm bổ Tiết Phong Lan bộ dạng khư khư giữ lấy, rõ ràng là không muốn đưa, hiện tại lại bày ra bộ dạng nữ nhi hiếu thảo, tự tay đem Thiên sơn Tuyết liên mang đến, chẳng biết trong lòng nàng ta âm mưu gì!

Từ nhỏ Tiết lão thái thái vốn đã không thương yêu gì cháu gái thứ ba này, không những không được hiểu chuyện như Linh Nhi mà giống hệt mẫu thân nàng ta, luôn luôn chống đối lại người làm tổ mẫu là nàng. Hiện tại đã lớn, đủ lông đủ cánh dám chống đối trực diện với nàng, giỏi cho một Lý Nguyệt Chi dạy ra một nữ nhi tốt như vậy, nha đầu Tiết Phong Lan này chỉ sợ “trò giỏi hơn thầy”!

Thượng thư đại nhân kinh ngạc, đợi một lúc mới tiêu hóa được lời Tiết Phong Lan nói, trong lòng không khỏi thầm vui mừng. Sức khỏe của hắn sao hắn lại không biết, trước kia bệnh nhẹ hắn không mấy bận tâm, không ngờ ngày qua tháng lại khi phát hiện thì bệnh của hắn đã trở nên nghiêm trọng, tìm mấy đại phu vẫn không có gì tiến triển, hôm nay bị kinh động đến ngất xỉu, may mắn là có Diệp thái y ở đó, nếu không...

Nhìn đóa Tuyết liên trước mặt, trong lòng Thượng thư đại nhân cảm động không thôi. Thiên sơn Tuyết liên hắn cũng đã nghe qua, biết có lợi đối với bệnh tình của hắn, nhưng vì giá trị liên thành, ngàn vàng khó mà mua được nên hắn cũng đành bỏ qua, không nghĩ đến hiện tại tam nữ nhi của hắn lại tự tay mang đến Thiên sơn Tuyết liên mà Thái hậu vừa mới ban thưởng cho nàng.

Nhìn gương mặt cười ngọt ngào của nữ nhi, hoàn toàn không có bộ dạng bất mãn khi mang Tuyết liên đến khiến người làm phụ thân như hắn cảm thấy xấu hổ không thôi. Nữ nhi của hắn bắt hạnh, bị tàn phế hai chân mà vẫn quan tâm đến bệnh tình của hắn, nàng có thể dùng Tuyết liên cho đôi chân của bản thân nhưng nàng lại không vậy...

Tuy đau lòng nữ nhi nhưng trong lòng Thượng thư đại nhân không khỏi có cảm giác thỏa mãn, bất kì nam nhân nào cũng muốn được quan tâm, hơn nữa hành động ngày hôm nay của Tiết Phong Lan đã để lại ấn tượng sâu sắc với Thượng thư đại nhân, trong lòng không khỏi yêu thương nàng vài phần. Cho dù nàng tàn phế thì vẫn là nữ nhi của hắn, có một nữ nhi hiếu thảo như vậy, vì hắn mà quên bản thân, Thượng thư đại nhân sao không hài lòng cho được. Huống hồ, nàng lại được Thái hậu yêu thương, nhạc phụ là Thừa tướng đương triều, quyền cao chức rộng, đôi chân của nàng chắc chắn vẫn có thể chữa trị được!

Tâm tình phức tạp không nói lên lời, Thượng thư phu nhân vừa vui vừa buồn, vui là vì bệnh tình của trượng phu đã có cách, sau này không cần phải làm bạn với thuốc mỗi ngày. Phải biết rằng từ khi nàng phát hiện bệnh tình của trượng phu trở nặng, nàng ngày vất vả sắc thuốc, chỉ mong trượng phu mau khỏi bệnh, bất quá nàng chưa từng than phiền một câu. Buồn là vì đau lòng thay nữ nhi, Lan Nhi của nàng bị tàn phế hai chân, Thiên sơn Tuyết liên chắc hẳn sẽ có hữu ích, nhưng nữ nhi vì lo lắng cho bệnh tình của phụ thân, tự nguyện đem Tuyết liên mang đến cho phụ thân bồi bổ, nữ nhi có hiếu như vậy, đi đâu mới tìm được cơ chứ?!

Phương Lam bên cạnh sớm đã không nhịn được, cứ nhìn chằm chằm Thiên sơn Tuyết liên trong hộp gỗ, hận không lập tức đem về Lâm Hương Viện của bản thân, giấu đi không để bất kì người biết đến!

Thiên sơn Tuyết liên công dụng lớn nhất chính là bảo dưỡng dung nhan, Phương Lam tuy rằng tự tin bản thân xinh đẹp, thế nhưng nàng đã sinh một đứa con, cho dù xinh đẹp thế đẹp thế nào cũng không tránh khỏi năm tháng... huống hồ Thượng thư đại nhân cũng không thường xuyên qua đêm ở Lâm Hương Viện, trong lòng hắn chỉ có Lý Nguyệt Chi nhưng Phương Lam nàng không cam tâm, kể từ lần đầu gặp hắn nàng sớm đã đem lòng yêu hắn, nếu không nàng đã không nhẫn nhịn làm một thiếp thất của hắn!

Tiết Phong Lan thu hết biểu cảm của mọi người vào mắt, trong lòng không khỏi thầm khinh thường, cho họ chút lợi lộc, họ liền mừng đến quên cả trời đất, thậm chí không biết xấu hổ mà thể hiện ra mặt, không biết nên nói họ đầu óc đơn giản hay bản thân nàng tâm cơ quá sâu? Bất kể là gì thì qua ngày hôm nay, Tiết Phong Lan nàng có thể tự tin nói rằng bản thân đã lấy được lòng tin của phụ mẫu, một nữ nhi tốt như nàng đi đâu mà tìm được chứ? Về phần Tiết lão thái thái, hẳn là trong lòng đang hận không thề giết chết nàng, lấy đâu ra tình thương, tuy nhiên Tiết Phong Lan không mấy quan tâm, Tiết lão thái thái là đồng minh của Tiết Phong Linh, nàng cũng không muốn lôi kéo. Trong Thượng thư phủ người có thể chống lại Tiết lão thái thái không có đến mấy người, thế nhưng phụ thân nàng - Thượng thư đại nhân là nhi tử thân sinh của Tiết lão thái thái, muốn vì nàng mà quan hệ mẫu tử gay gắt, Tiết Phong Lan không phải không làm được. 

Liếc mắt nhìn một lượt quanh phòng, trong phòng không ít người, ngoài những gương mặt quen thuộc như Thượng thư đại nhân, Thượng thư phu nhân Lý thị, di nương Phương Lam, Tiết lão thái thái, Tiết Phong Linh, còn có những người không có quyền lên tiếng trong Thượng thư phủ như là Nhị phu nhân Lâm thị, Vũ di nương của nhị phòng, Tam lão gia cùng Tam phu nhân Dung thị của tam phòng.

Có thể nói, nơi này ngoại trừ nàng và Tiết Phong Linh thì hoàn toàn không thấy đến một bóng dáng của hài tử nào, trong lòng ít nhiều đã có đáp án, bọn họ là sợ Thượng thư đại nhân ngã bệnh nghiêm trọng nên lo lắng nhi tử, nữ nhi của bản thân đến đây sẽ bị lây bệnh nên không dám để bọn nhỏ đến. Bất quá Tiết Phong Lan nàng không quan tâm nhiều, đã sống một đời tất nhiên nàng thông minh lên không ít, chuyện của họ không liên quan đến nàng, kể từ ngày trùng sinh, nàng sớm đã không đặt tình thân vào mắt, phụ mẫu thân sinh nàng còn không quan trọng, huống hồ là dòng họ xa như họ?!

Thế nhưng, nhìn gương mặt tràn ngập biểu cảm của họ, trong lòng Tiết Phong Lan cảm thấy thú vị, kinh ngạc, chán ghét, đau lòng, hờ hững,... đủ loại tư vị, nàng đều thấy rõ ràng, đúng là mỗi người một vẻ, phức tạp không nói lên lời!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui