Nhưng đường đi khá xóc nảy, cho dù Triệu Xu Ngọc ngồi rất nghiêm chỉnh cũng không tránh được việc sẽ đụng tới Hoắc Dực Khôn ở bên cạnh.
Việc này làm cho nàng cảm thấy rất ngượng ngùng, lại nghĩ tới cảnh tượng mới vừa rồi sau khi nàng rời giường quần áo còn chưa mặc tốt, đã bị Hoắc quản gia nhìn thấy thân thể nửa che nữa lộ của mình.
Mà buổi chiều ngày hôm qua, Hoắc quản gia đi tới phòng của nàng để lấy đồ vật mà đại ca đánh rơi, còn nhìn thấy bộ ngực của nàng.
Triệu Xu Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy e lệ, nhưng ở trong lòng của nàng Hoắc quản gia cũng không tính là người ngoài, nàng cũng không am hiểu việc nam nữ luân thường, nhưng tóm lại vẫn có sự thẹn thùng theo bản năng của thiếu nữ.
Khuôn mặt nhỏ hồng hồng, đôi mắt thỉnh thoảng nhìn lén qua Hoắc Dực Khôn ở bên cạnh.
Nắng ấm đầu mùa nhẹ nhàng phủ lên thân thể của thiếu nữ không biết đang suy nghĩ tới điều gì mà khóe mắt lại toát lên một chút e lẹ, xinh đẹp không gì sánh được.
Mặc dù Hoắc Dực Khôn đang xem sổ sách, nhưng khoé mắt lại không rời thân ảnh của Triệu Xu Ngọc ở bên cạnh.
Thân mình nho nhỏ kia trong chốc lát khi xe ngựa xóc nảy sẽ vô pháp khống chế mà dựa lại đây, rồi lại chạy nhanh ngồi thẳng lại, dán mình bên cửa sổ.
Lúc này, Hoắc Dực Khôn đã buông sách xuống.
Trong phủ có hai chiếc xe ngựa to lớn, sáng nay đã đưa đại công tử đi Hứa Châu, một chiếc xe khác có chút hư hỏng, mới đưa đi tu sửa, hôm nay đành ủy khuất tứ tiểu thư ngồi chiếc xe ngựa nhỏ này.
Triệu Xu Ngọc vừa thấy Hoắc quản gia chủ động nói chuyện cùng nàng, lập tức chuyển đầu nhỏ qua, hướng tới chỗ hắn, má lúm đồng tiền xinh như hoa nói:Không ủy khuất, không ủy khuất.
Có thể được đi ra ngoài đã không dễ, quản xe ngựa to hay nhỏ làm gì, ở trong lòng Triệu Xu Ngọc tất cả đều như nhau mà thôi.
Hoắc Dực Khôn nhìn tiểu nhân nhi ở bên cạnh, ánh mắt càng ngày càng u ám, lúc này hắn từ phía sau xe ngựa lấy ra một bao đồ vật, đưa cho Triệu Xu Ngọc.
Tứ tiểu thư vẫn chưa ăn gì, đây là bánh hạnh nhân, trước khi xuất phát ta đã nhờ Tiểu Lục Tử đi mua.
Triệu Xu Ngọc vừa nghe là bánh hạnh nhân đã cười đến không khép được miệng.
Hoắc ca ca có lòng, Ngọc Nhi đa tạ.
Lại nghe một tiếng “Hoắc ca ca”, Hoắc Dực Khôn chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, cự vật dưới háng càng ngày càng nóng.
Điểm này của Triệu Xu Ngọc cực kỳ giống một con mèo nhỏ, ai đối xử tốt với nàng, nàng liền nũng nịu với họ.
Thiếu nữ mềm mại này được hắn nhìn từ nhỏ cho tới lớn a.
Hắn là nghĩa tử của Triệu lão gia, hiện tại cũng là đại quản gia của Triệu phủ.
Đại công tử Triệu Hành Viễn thường xuyên không ở trong phủ, Nhị công tử cùng Tam công tử lại luôn bận việc, việc lớn việc nhỏ ở trong phủ đều do một tay hắn xử lý.
Ngày thường công việc của Triệu phủ cũng không ít, phía trên là việc kinh doanh của điền trang, phía dưới là các công việc tạp vụ trong phủ.
Nên cơ hội để Hoắc Dực Khôn nhìn thấy Triệu Xu Ngọc cũng không nhiều.
Nhưng không nhiều lắm không đại biểu cho việc hắn không có để bụng với tứ tiểu thư, tiểu nữ hài này một mình ở trong phủ không thể giống như các ca ca có thể tùy ý đi ra ngoài phủ, nàng nghẹn đến mức nóng nảy, ngẫu nhiên cũng tới năn nỉ hắn.
Nhưng hắn quản lý Triệu phủ to như vậy, tự nhiên không thể tùy ý để cho tứ tiểu thư ra cửa.
Triệu Xu Ngọc đi xin hắn vài lần không được về sau cũng không còn tới tìm hắn.
Trong lòng hắn ẩn ẩn có chút mất mát, mỗi khi hồi tưởng đến cảnh tượng tứ tiểu thư một ngụm lại một ngụm gọi Hoắc ca ca đều chọc người yêu thương.
Tứ tiểu thư không tới tìm hắn nhưng càng ngày càng quấn lấy đại công tử.
Chỉ cần đại công tử hồi phủ, tứ tiểu thư nhất định sẽ là người chạy tới nhanh nhất.
Về sau trong một lần ngẫu nhiên, hắn đã phát hiện ra bí mật của đại công tử cùng tứ tiểu thư.
Đêm đó điền trang có việc gấp cần bẩm báo, ban đêm hắn cầm đèn lồng vội vàng đi tìm đại công tử để trao đổi việc này, nhưng không ngờ Triệu Hành Viễn lại không có ở trong viện.
Hắn cảm thấy không đúng, đại công tử rõ ràng không có đi ra phủ, buổi tối lại không biết đi tới nơi nào để nghỉ ngơi.
Hắn không có đi hỏi, chỉ bắt đầu lưu tâm.
Kết quả, liên tiếp ba đêm, đại công tử đều không có trở về viện của mình để nghỉ ngơi, mà tá túc ở trong phòng của tứ tiểu thư.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.