Chuyện tư mật của nữ nhi gia cùng nam nữ đại phòng, những việc này bất kì nữ tử nào cũng phải nắm rõ.
Nhưng trong phủ lại không có người dạy Triệu Xu Ngọc.
Nhớ lại năm đó Triệu Xu Ngọc mới bảy tuổi, Triệu Hành Viễn ra ngoài làm việc liên tục mấy tháng trời mới trở về phủ.
Triệu Xu Ngọc thấy thế liền quấn lấy Triệu Hành Viễn làm nũng muốn ôm, lại bị ma ma trong viện răn dạy một trận.Nam nữ bảy tuổi đã có khác biệt, cho dù là đại ca ruột thịt, cũng không thể không tuân theo quy củ.Triệu Hành Viễn thấy thế, cũng không nói gì.Đến tháng thứ hai thì hắn đã tìm lý do đuổi vị ma ma này đi.Tiếp theo Triệu Hành Viễn đã bố trí không ít các ma ma bà tử khác vào trong phủ.
Hạ nhân trong phủ đều đổi thành nha đầu và gã sai vặt chưa thành hôn.
Hơn nữa hắn còn nghiêm cẩn giáo huấn thêm.
Từ đó không ai dám xen mồm vào việc giáo dưỡng tứ tiểu thư nữa.
Đại công tử phân phó làm cái gì liền làm cái đó, không được phép vượt quá giới hạn.Cho nên những việc về nam nữ hay lễ giáo gì đó, Triệu Xu Ngọc hoàn toàn ngây thơ mờ mịt, dốt đặc cán mai.
Chỉ có một lần, ở trong phòng của nhị ca Triệu Mộ Thanh không biết từ đâu nhảy ra một quyển sách nhỏ.
Bên trong là đủ loại tư thế ôm ấp khác nhau của nam và nữ.
Triệu Xu Ngọc xem đến khó hiểu, còn nhanh trí cầm cuốn sách chạy đi hỏi Triệu Mộ Thanh.
Lúc ấy khuôn mặt của Triệu Mộ Thanh đã đỏ bừng, lắp bắp nói đây là đồ của Triệu Tây Phàm, cũng không biết vì sao lại ở trong phòng của hắn.
Tiếp theo liền hỏi việc học gần đây của nàng như thế nào.
Việc học của Triệu Xu Ngọc chỉ ở mức độ tạm được, tất nhiên là không cùng cấp bậc với loại tài cao bát đẩu, người có danh hiệu tài tử như Triệu Mộ Thanh.
Nàng chỉ nói có mấy câu đã dời đề tài, sợ tới mức lập tức tăng tốc chạy khỏi viện của Triệu Mộ Thanh, đến nỗi chuyện về cuốn sách kia cũng không kịp hỏi rõ.Cho nên hiện tại Triệu Xu Ngọc bị đại ca Triệu Hành Viễn xoa ngực, hôn môi, cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.Đại ca còn nói bọn họ đều là huynh muội Triệu gia không cha không mẹ, tự nhiên sẽ càng thêm thân thiết.Chỉ là ở trong phủ làm chủ tử thì phải có uy nghiêm.
Nên những việc thân mật này không thể biểu lộ ở trước mặt hạ nhân.~~~~Lúc này Triệu Hành Viễn đã yêu thích đến không muốn buông tay đối với kiều nhi trong lòng ngực.
Cách lớp quần áo vỗ về chơi đùa vú nhỏ của nàng sao có thể thỏa mãn được hắn.
Hắn kéo lớp áo ngoài của tiểu muội ra, lại nới lỏng đai lưng, kéo vạt áo xuống, làm lộ ra cái yếm màu xanh ở bên trong.Cái yếm không phải là màu đỏ tươi cũng không có kiểu dáng mê người.
Nhưng Triệu Hành Viễn lại nhìn đến đỏ cả hai mắt.Nếu Ngọc Nhi đã cảm thấy không thoải mái, vậy đại ca sẽ giúp ngươi xoa xoa.
Rất nhanh Ngọc Nhi sẽ không còn khó chịu.Hắn kéo cái yếm xuống, một đôi vú nhỏ xinh no đủ lập tức nhảy ra ngoài.Mặc dù đôi vú không lớn nhưng lại thập phần no đủ, núm vú thì nho nhỏ.
Theo hô hấp của Triệu Xu Ngọc mà phập phồng run rẩy.
Ở trong mắt Triệu Hành Viễn lại giống như một lời mời gọi.Hành Viễn ca ca, Ngọc Nhi có chút lạnh.Triệu Xu Ngọc bị lộ ngực, nàng chớp đôi mắt nũng nịu mở miệng.Nhất định phải cởi quần áo để xoa nắn sao?Rốt cuộc Triệu Xu Ngoc vẫn có chút bản năng của nữ nhi mà sinh ra ngượng ngùng.
Cánh tay tinh tế hơi hơi khép lại vừa vặn che khuất núm vú màu phấn hồng.Không cởi quần áo thì làm sao đại ca nhìn thấy, lỡ đại ca không khống chế được lực đạo làm đau Tiểu Ngọc Nhi thì phải làm sao?Triệu Hành Viễn nghiêm túc trả lời, hắn kéo tay của Triệu Xu Ngọc ra.
Bàn tay của hắn nhanh chóng phủ lên hai vú nhỏ kia.
Nhẹ nhàng xoa nắn lại véo một chút lên đầu vú phấn nộn kia.Cơn tê ngứa nhè nhẹ thoáng qua làm Triệu Xu Ngọc nhịn không được cười ra tiếng.Ca ca làm cho Ngọc Nhi ngứa quá a…Dù bị ngón tay của đại ca nhéo đầu vú có chút đau đớn, nhưng lại có một loại cảm giác ngứa đến kỳ lạ.
Triệu Xu Ngọc có chút khó nhịn mà vặn vẹo thân mình, vừa muốn né tránh khỏi tay Triệu Hành Viễn, rồi lại muốn được tiếp tục bị hắn âu yếm xoa nắn.Không bao lâu, đôi vú nhỏ no đủ của Triệu Xu Ngọc đã bị Triệu Hành Viễn xoa bóp đến trướng lớn thêm vài phần, núm vú cũng dựng thẳng lên.
Cặp vú như hai quả hồng, nằm ở lòng bàn tay của Triệu Hành Viễn, bị hắn xoa nắn lăn lộn qua lại.(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.