Đích Nữ Trọng Sinh Cả Nhà Mau Mau Ôm Đùi Vàng


Mỗi lần nhớ tới một chuyện cũ với Tạ Cửu An, nàng lại cắn thêm một cái,
Từ vai cắn đến ngực, rồi đến eo.

Vòng tròn dấu răng hồng hồng in hằn trên làn da rám nắng.

Lồng ngực Tạ Cửu An phập phồng, cơ bắp căng cứng, như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó.

Dần dần, Lục Nhiễm thấy có điều bất ổn.

Sao hắn không phản kháng? Hay là nàng cắn nhẹ quá?
Lục Nhiễm ngẩng đầu, bắt gặp ngay ánh mắt chế giễu của hắn: “Quả nhiên là khát tình.


“Không phải! Ngươi… ngươi hiểu lầm rồi! Ta đang cắn ngươi!”
“Vậy sao?”
Tạ Cửu An chỉ vào vết thương rớm máu trên cổ, lại chỉ vào dấu răng hằn sâu trên ngực, so sánh thế này thật quá tàn nhẫn.


Lục Nhiễm đỏ mặt.

Đáng ghét, đúng là nàng đã cắn quá nhẹ!
Lúc cắn Tạ Cửu An, nàng còn tưởng là tên khốn kiếp kia!
Thôi vậy, đợi sau này tính sổ!
Lục Nhiễm vội vàng bước xuống giường, lùi về phía sau,
“Tạm biệt!”
Nhưng vừa đi được hai bước, Lục Nhiễm bỗng quay phắt lại, nắm lấy tay Tạ Cửu An ấn xuống dưới.

“Tay ngươi vẫn cử động được mà, tự xử đi!”
Lục Nhiễm nhếch môi cười: “Không cần cảm ơn!”
Nói xong, Lục Nhiễm xoay người rời đi.

Không cần quay đầu lại, Lục Nhiễm cũng biết sắc mặt Tạ Cửu An lúc này khó coi đến nhường nào!
Vừa bước ra khỏi phòng, đám nha hoàn trong viện đều trố mắt nhìn Lục Nhiễm.

Lục Nhiễm chẳng thèm để ý, hít sâu một hơi, đè nén cảm giác khó chịu, sải bước ra ngoài.


Sân viện phủ tướng quân chất đầy rương hòm của hồi môn.

Lục Nhiễm nhớ mang máng, vị Nhị tiểu thư này và muội muội cùng xuất giá,
Nàng gả cho Thụy vương, còn muội muội gả cho Tạ Cửu An.

Một người là bậc vương tôn quý tộc, người còn lại tuy là thiếu niên tướng quân, nhưng lại bị tàn phế trên chiến trường.

Hôn sự nào tốt hơn, khỏi cần phải nói.

Nghĩ vậy, nàng liền đá nhẹ vào một cái rương, không ngờ nó lại vỡ tan, đá cuội bên trong rơi loảng xoảng.

Lục Nhiễm đá chẳng mạnh, xem ra thân thể này rất khỏe!
Xem ra nàng đoán đúng! Đây nào phải là lên nhầm kiệu hoa, rõ ràng là một màn đánh tráo tỉ mỉ!
Ánh mắt nàng lóe lên tia lạnh lẽo, nàng sải bước ra khỏi phủ, động tác dứt khoát trèo lên ngựa.

Vị tiểu thư kia, đã mượn thân thể của cô, ta nhất định sẽ báo thù cho cô!
….

Bóng dáng áo đỏ ấy, chẳng biết đã khiến bao người kinh ngạc!
Khác với sự lạnh lẽo của phủ tướng quân, Thụy vương phủ lại tràn ngập sắc đỏ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận