Lần này Diệp thành thiết lập quyền hạn, người trong thôn không có phản ứng quá lớn, họ đã thành thói quen nghe lệnh hành động.
Từ lúc tai hoạ mới bắt đầu, người trong thôn mê tín mù quáng nghe theo tin đồn Tào nhị tiên truyền bá, nhờ vậy cả gia đình được bảo toàn tính mệnh vào thời khắc tai nạn nghiêm trọng nhất, sau dần dần tiến lên từng bước, họ hiểu rõ chỉ có tiếp tục duy trì, cuộc sống họ mới có thể an ổn.Khương Thần rất có năng lực, trải nghiệm của anh quả thật truyền kỳ, đã là tận thế nên không cần giấu giếm làm gì, mà Vick cũng học xong kỹ năng rượu vào thì ba hoa thổi phồng, kể không ít chuyện về Khương Thần, mọi người hiểu biết nhiều hơn về bọn anh, hơn nữa giá trị vũ lực của Khương Thần tuyệt đối đứng đầu, thậm chí vượt xa người thường, trong thôn chẳng ai đấu lại anh.
Thực lực Khương Thần tạo cho người cảm giác an toàn, năng lực lãnh đạo làm mọi người tin phục.Về phần trao quyền hạn lớn cho Khương Thần như vậy cũng là một sự suy tính khác, Cẩm Khê là nhân vật đặc biệt của thôn, từ khi tấm mặt nạ Tào Nhị Tiên bị vạch trần, Cẩm Khê xuất hiện trước mặt mọi người, năng lực cậu quá quan trọng, không phải nói ngoa chứ người trong thôn đều nguyện ý che chắn trước mặt cậu, chết thay cho cậu, vì cậu là người không thể thay thế.
Trước kia còn cho rằng tai hoạ đã qua, nhưng năm rồi lại phát sinh mấy lần động đất, chỗ họ không phải là tâm động đất mà vẫn rung động dữ dội.
Mỗi lần tai nạn phủ xuống đồng thời lại nâng địa vị Cẩm Khê lên một bậc, nhưng thể chất Cẩm Khê hơi yếu, bản tính không thích xuất đầu lộ diện, để cậu làm thành chủ không thích hợp lắm, huống chi mọi người cũng không muốn đẩy Cẩm Khê lên chức thành chủ để làm bia ngắm.Quan hệ giữa Khương Thần và Cẩm Khê, người trong thôn có thể nhìn ra ít nhiều, ông chú Sáu cũng đi tìm chứng cứ tại chỗ ông nội Diệp, lúc xác nhận thông tin này, ông chú Sáu thầm nghĩ quả nhiên, còn thở phào nhẹ nhõm.
Dù nói cả thôn hoà thuận đoàn kết, mọi người thân thiết hoà đồng thì vẫn có chút tâm tư, ông chú Sáu biết nếu để Khương Thần làm thành chủ, dù quyền hạn thành chủ không lớn, nhưng loạn thế xuất anh hùng, theo sự lãnh đạo của Khương Thần, quyền lực tự nhiên sẽ từng chút từng chút tập trung về tay anh, vậy tương lai rất khó nói, Khương Thần đang ở độ tuổi kết hôn, nếu anh cưới vợ, sự tình liên đới càng nhiều, giống như thời xưa luôn tồn tại vấn đề ngoại thích(1), thời gian dài, tình hình trong thôn sẽ biến động lớn, phương hướng khó mà lường, đồng thời sau khi kết hôn, vô luận anh dọn ra riêng hay tiếp tục sống chung với người nhà thì tình cảm luôn có thay đổi, giống như thím Hai cũng lo lắng sau khi Cẩm Khê, Khương Thần kết hôn, trong nhà xuất hiện thêm phụ nữ, chị em dâu chung sống không hoà hợp.
Đều là đạo lý đó, một vài biến hóa nhỏ sản sinh ra hiệu ứng lớn.Huống chi chờ lớp thế hệ trẻ kế tiếp chào đời, kết cấu trong thôn sẽ khác biệt.
Nên ông chú Sáu xác nhận được thông tin thì rất vui mừng, mà loại quan hệ này của Cẩm Khê và Khương Thần cũng có lợi cho Diệp thành phát triển, sức mạnh cả hai hợp lại, không cần lo một ngày nào đó Diệp thành thoát khỏi tầm khống chế, về phần ngày Khương Thần lui chức thành chủ càng không cần lo, thời gian dài như vậy cũng đủ để Diệp thành có một hệ thống quyền lực riêng.
Ít nhất không cần lo Khương Thần truyền vị trí thành chủ cho con trai mình.Không quản thế hệ trước nghĩ sao, Cẩm Khê nghe tin Khương Thần làm thành chủ cùng quyền lực và nghĩa vụ của anh, liền cảm thấy quyền hạn quá lớn rồi, dường như cả Diệp thành đều là của Khương Thần.
Còn đang băn khoăn liệu thế có tốt không, nào ngờ Khương Thần đã thích ứng thân phận rất nhanh.Khương Thần vui vẻ khi bản thân có quyền lực lớn, không vì gì khác, nếu mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay anh, anh có thể bảo vệ Cẩm Khê tốt hơn.Khương Thần nhanh chóng bắt tay sử dụng quyền lực của mình, chỉnh hợp bốn đại đội săn bắt, đổi sang tên thành vệ đội(2), từ nay đội săn sẽ tách biệt với thành vệ đội, bốn đại đội do bốn người làm đội trưởng, theo thứ tự là đại đội trưởng Triệu, Diệp Khoa, Diệp Trình, Tề Bố Hoà.Trong này, đại đội trưởng Triệu và Tề Bố Hoà từ bên ngoài đến, đội trưởng Triệu trước nay luôn cùng tiến cùng lui với thôn làng, hơn nữa rất ít khi tham dự vào quyết sách của thôn, bản thân cũng có binh lính của mình, để anh ta dẫn dắt một đội ai cũng yên tâm.
Tề Bố Hoà là về sau em gái gả cho Diệp Cẩm Huy, xem như là nhà thông gia của thôn, huống chi trong nhà có hai cô con gái nhỏ, tương lai e là cũng gả vào thôn làng, quan hệ với thôn vô cùng thân cận, Tề Bố Hoà còn là dân săn thú lão luyện, thân thủ có thể lọt vào mười hạng đầu của thôn, huống chi người này cực kỳ chững chạc, mang theo chút giảo hoạt, Khương Thần quan sát thấy mỗi lần Tề Bố Hoà dẫn người ra ngoài săn thú luôn thu hoạch được rất nhiều con mồi cỡ lớn, mà người trong đội hầu như không ai bị thương.
Quan sát một đoạn thời gian, cảm thấy hắn có thể đảm nhiệm chức đội trưởng.Để đại đội trưởng Triệu và Tề Bố Hoà đảm nhiệm chức đại đội trưởng cũng có tác dụng trấn an lòng người, nếu cả bốn đội trưởng đều do người bản thôn đảm nhiệm sẽ không tốt.
Mặt khác, trong lớp thế hệ này của Diệp gia, Diệp Khoa và Diệp Trình tương đối nổi trội, bạo gan dũng cảm, rất có uy tín trong đám cùng lứa, họ đại biểu cho một chi của Diệp gia, Cẩm Khê và Khương Thần đại biểu cho chi bên cậu, nếu lại chọn bên chi này sẽ phá vỡ cân bằng, đương nhiên mỗi đại đội còn tuyển thêm một trợ thủ, Diệp Cẩm Huy là trợ thủ của đội trưởng Triệu, Trại Âm trợ thủ Diệp Khoa, Diệp Cẩm Minh trợ thủ Diệp Trình, Diệp Vân trợ thủ Tề Bố Hoà.
Chỉ đạo Trương luôn lên sâu khấu cùng đội trưởng Triệu phải giúp quản lý nội chính nên không gia nhập bốn đội.Lãnh đạo bốn đại đội đều là người trẻ tuổi, còn Trương Trung, Trịnh Nguyên muốn xây dựng hệ thống y tế trong thôn nên không gia nhập bốn đội, chứ với thực lực hai người thể nào cũng dễ dàng ẵm chức phó đội.Hơn nữa về sau trong thôn sẽ thành lập đội săn bắt riêng, tách biệt với thành vệ đội, tuy phải nộp chút thuế nhưng sẽ càng tự do hơn.
Nên bọn họ cũng không gia nhập.
Đương nhiên đội săn mới cần phải có quy củ, còn đang tiến tới hoàn thiện nên hiện nay chưa thể thành lập.Khương Thần bận rộn, Cẩm Khê cũng không nhàn rỗi, chức trưởng lão của cậu cũng không phải ngồi không, mỗi ngày cần tham dự kế hoạch kiến thiết thành thị, giờ vẫn chưa quá mức chính quy, nhưng các trưởng lão không phải trực tiếp ra lệnh, mà thiên về hướng dẫn và kiến nghị.
Trừ phi là chuyện trọng đại mới do nhóm trưởng lão quyết định.
Trước mắt chưa có trường hợp nào.Sau khi hệ thống quyền lực Diệp thành chứng thực, có một tiền đề quan trọng phải thảo luận là xây dựng một thành thị phụ gần biển, nơi đặt cứ điểm phơi muối mùa hè, hơn nữa cũng cần biết tình trạng bờ biển lúc vào đông.
Đề nghị này được toàn bộ thành viên thông qua, bất quá cần chú ý nếu thành lập cứ điểm, các căn cứ chung quanh sẽ phát hiện, đến khi đó có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Nên vũ lực rất trọng yếu.
Diệp thành cần tăng nhân khẩu, nên tiến hành thu người vào khu ngoại thành.Tiếp đó sắp xếp nhân viên quản lý khu ngoại thành, xây dựng thành thị,… rất nhiều công chuyện rườm rà.Mãi đến tháng Ba, hoạch định tiến đến hồi kết, trước đó người phái đi dò la mang tin tức về, quả nhiên căn cứ Kinh Tây đã mở rộng, sau khi thâu tóm vài căn cứ nhỏ lẻ thì không có động tác nào khác, nhưng Khương Thần vô cùng cảnh giác, chỗ họ cách căn cứ Kinh Tây khá xa, dù thế, trung gian cũng chỉ có ba căn cứ nhỏ và một căn cứ Thường Nguyên, từ căn cứ Thường Nguyên đi theo hướng Đông Bắc là đến căn cứ họ, đương nhiên xung quanh họ cũng có vài căn cứ nền tảng nhỏ yếu, thường lấy thôn làng làm đơn vị, thế lực không lớn, cũng có thể tính vào phạm vi thế lực của họ, nên cần phải cẩn trọng, ai biết lòng tham của căn cứ Kinh Tây có bao lớn.Khí hậu tháng Ba vẫn còn lạnh lẽo, nhưng trong thôn đã bắt đầu khởi công, về sau nội thành coi như nơi ăn chốn ở, ngoại thành dùng để trồng trọt lương thực, đất ruộng khu ngoại thành không nhỏ, năm ngoái vừa gieo trồng một đợt, chờ thu hồi đợt lương thực này về thì dù không ra ngoài săn thú, lương thực cũng đủ ăn, thậm chí có thể nuôi thêm một ngàn người, trước mắt công cuộc mở rộng Diệp thành không là vấn đề.
Huống chi người Diệp thành cũng không chỉ sống dựa vào đất, rừng rậm là một kho tàng lớn, ngoài dã thú còn có trái cây rau dại, đều là thức ăn, hơn nữa thôn họ có nuôi súc vật.
Phải nói Diệp thành đang ùn ùn phát triển.Kế tiếp, Diệp thành không thiếu lương thực liền dồn hết tinh lực vào công cuộc kiến thiết thành thị, đầu tiên dựng một lò gạch, đương nhiên không chỉ nung gạch, còn có thể nung chén bát nồi niêu, tạo hình tuy thô nhưng xài được là ngon.Lò gạch đi vào sản xuất, trước kia họ đã có lò gạch, gạch nung ra là gạch đỏ, nhưng nay lại cho ra gạch xanh, hoá ra gạch nung xong, không khí lạnh đi vào làm nhiệt độ hạ rất nhanh, kết quả biến thành gạch xanh.
Về xi măng, nhà máy xi măng do thôn họ tự xây, chất lượng sản phẩm không tốt bằng trước kia nhưng cũng đủ, dù sao cũng chẳng phải xây cao ốc chọc trời, không cần tốt đến thế.Vì trời lạnh, sợ dàn móng không cứng cáp nên việc dựng nhà phải chờ tới khi ấm lên, tháng Sáu, Cẩm Khê lại phải lên đường.Lần này đi bờ biển sớm hơn để quan sát tình hình, lựa chọn nơi thành lập cứ điểm, sau đó thôn làng sẽ phái người tới đây.
Khương Thần lo lắng nên đi theo, giờ Diệp thành rất ổn định, không cần anh tọa trấn, về sau người ngoài nhiều hơn thì chưa chắc.Bởi vì tuyết chưa tan, chuyến đi này họ ngồi xe trượt tuyết, không có ngừng nghỉ giữa đường nên rất mau, chỉ mất thời gian năm ngày.
Đến nơi lấy muối lúc trước, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Cẩm Khê kinh ngạc đến mức không dám tin tưởng, người nào người nấy đều sững sờ tại chỗ.Chỉ thấy nơi nơi tuyết trắng bao la, rồi họ thấy một dãy núi băng nhấp nhô nối dài sừng sững trước mặt.
Không sai, chính là núi băng, do thời tiết giá lạnh, nước biển bị đông thành băng, sau sóng biển vỗ sâu vào bờ hoặc nước biển do sóng thần đánh sâu vào lưu lại đều đông cứng thành băng, từng tầng từng tầng một, cuối cùng hình thành tảng băng khổng lồ, trông như ngọn núi lớn.Cẩm Khê, Khương Thần leo lên ngọn núi khá cao gần đó, liền thấy mặt biển lân cận đều đóng băng cả, nhìn nơi biển khơi xa xôi giống như núi cao lên xuống chập chùng trải dài miên man, trong tầm mắt đều ngập tràn tuyết trắng, cảm thán thiên nhiên quả thật thần kỳ.Cứ điểm thiết lập tại mặt sau một ngọn núi, đất trên núi là thổ nhưỡng, thảm thực vật vô cùng tươi tốt, xunh quanh có vài gò núi lớn nhỏ không đồng đều, ngăn cách bởi một khe suối, nếu sóng thần đặc biệt lớn, những gò núi này và khe suối có thể giúp chống đỡ phần nào, ở tại ngọn núi thổ nhưỡng này sẽ không quá nguy hiểm, hơn nữa núi xunh quanh không có ngọn nào quá cao, gặp động đất cũng không bị ảnh hưởng.Ngoài ra chọn nơi đây còn vì một nguyên nhân quan trọng, chính là trên núi có khe suối, lúc điều tra địa hình, họ phát hiện nơi này có rất nhiều vết tích hình thành một đường băng, lên núi rồi mới phát hiện một con suối cách đỉnh núi không xa, tuy bị đóng băng, nhưng phá vỡ tầng băng trên mặt là có nước, dòng suối không lớn, song đào một cái giếng cũng đủ để họ sử dụng, giải quyết được vấn đề lớn nhất cho họ..