Cẩn thận nhìn hộp gấm trong tay, Lục Nhãn Tà Thần vận lực lên song thủ, toàn thân phân bố hộ thể chân khí phòng ngừa bất trắc, bắt đầu thử mở hộp gấm. Song thủ cầm hộp gấm đã bắt đầu nổi lên lục quang, toàn bộ cái hộp nhỏ trở nên run rẩy. Bốn phía, tất cả mọi người đều chú ý đến giây phút này, ngay cả Long Vũ và Thiết Chiến cũng nhìn đăm đăm vào cái hộp trong tay hắn.
Trong sự yên tĩnh bất thường của toàn trường, Lục Nhãn Tà Thần hét lớn một tiếng, chỉ thấy song thủ hắn đột nhiên hợp lại, một lực lượng cường đại vô cùng hội tụ vào hộp gấm, nhất thời một trận thanh âm ken két vang lên, hộp gấm đóng chặt bắt đầu hé mở. Thời khắc này người ở bốn phía đều cảm thấy thân thể chấn động, không tự chủ được tiến đến gần. Vẻ mặt Lục Nhãn Tà Thần cũng nhìn đăm đăm vào vật trong hộp, bộ dáng quái dị vô cùng.
Nhìn dáng vẻ của hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động trong lòng, hiểu được trong đó nhất định là vật phi phàm, nếu không hắn sẽ không xuất hiện vẻ mặt như thế. Nghĩ thế, mấy người lúc trước muốn cướp đoạt hộp gấm lúc trước đều bất chấp tất cả, xông đến đoạt lấy vật trong tay y. Bọn họ phát động, Cửu Toàn thư sinh, Long Vũ, Thiết Chiến cũng đồng thời phát động, Thiết Chiến ra tay cướp hộp gấm, Long Vũ lại ra tay giết Lục Nhãn Tà Thần, về phần Cửu Toàn thư sinh thì mục đích cũng chính là hộp gấm.
Nhận thấy nguy hiểm đã đến, Lục Nhãn Tà Thần hét lớn một tiếng, buông hộp gấm trong tay ra, cả người xoay tròn nửa vòng, hai tay liên tiếp tung ra hơn mười chưởng với lực đạo mạnh mẽ, đón nhận hết công kích của sáu người. Kình khí mạnh mẽ của song phương va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, lập tức có hai người chết, trọng thương hai người, hai người thụ thương nhẹ. Lục Nhãn Tà Thần thì bị thối lui sáu bước mới dừng lại, hộp gấm đã thoát khỏi phạm vi khống chế của hắn.
Nhìn Cửu Toàn thư sinh và Thiết Chiến đồng thời tranh đoạt hộp gấm, ánh mắt Lục Nhãn Tà Thần mơ hồ lộ ra nét tang thương, không hề tiến lên đoạt lại, chỉ huy chưởng đón công kích của Long Vũ. Long Vũ hừ lạnh một tiếng nói:
"Hôm nay sẽ chấm dứt hết thảy, chịu chết đi."
Quyền xuất như sấm sét, trong phút chốc gập lại ào đến. Ánh mắt Lục Nhãn Tà Thần hiện rõ vẻ kinh hãi, nhìn quyền đầu của đối phương xuyên qua phòng ngự của mình xuất hiện trước ngực.
Cảm giác được một chiêu này không thể chống nổi, Lục Nhãn Tà Thần đột nhiên bất chấp tất cả, hữu thủ xuất ra hai chỉ đâm thẳng vào hai mắt Long Vũ, tả thủ cong lại phóng ra chỉ phong sắc bén nhắm thẳng vào bảy tử huyệt trên người Long Vũ, hiển nhiên muốn đồng quy vu tận với đối phương.
Ánh mắt Long Vũ lạnh lẽo, phẫn nộ quát lên: "Chết đến nơi còn làm càn, ngươi cho rằng ta dễ dàng đối phó như thế sao? Xem chiêu." Hữu thủ thu lại, thân thể dời ra phía sau sáu thước tránh được công kích liều mạng của đối phương, sau đó tiếp tục tấn công.
Bên này, Thiết Chiến thấy Cửu Toàn thư sinh đánh đến, hừ lạnh một tiếng: "Cút về cho ta." Song chưởng lóe lên chưởng ảnh đỏ như máu bao phủ trước mắt Cửu Toàn thư sinh.
Cửu Toàn thư sinh hiện ra vẻ kinh hãi, nhưng vẫn nói với vẻ bất phục: "Muốn ta trở về ư? Ngươi còn chưa có bản lĩnh đó, Toàn Phong Vũ." Song chưởng quay nhanh, cả người lăng không hình thành một đạo long quyển phong vọt về phía Thiết Chiến.
Thiết Chiến trầm mặt xuống, toàn thân lóe ra huyết ảnh, song quyền như sấm sét đấm ra, giao phong cùng Cửu Toàn thư sinh, song phương không ai nhường ai. Khí lưu quay tròn và quyền phong cương mãnh lần lượt va chạm, hai người đều lấy cương đối cương, ma xát mãnh liệt nhất thời phát ra tiếng nổ mạnh, chỉ thấy vô số lưu quang bắn ra tung tóe chung quanh là bụi đất mù mịt tỏa khắp phương viên mười trượng. xem tại TruyenFull.vn
Một tiếng rống giận dữ truyền ra, trong làn khói mù mịt, chỉ thấy thân thể Thiết Chiến lảo đảo rơi xuống đất, sắc mặt xanh mét. Phía bên kia, Cửu Toàn thư sinh cũng rơi xuống đất, lăn vài vòng mới có thể đứng dậy được, một tia máu tươi ứa ra khóe miệng, đầu tóc rối bù, ánh mắt phẫn nộ, hiển nhiên là Cửu Toàn thư sinh đã bị đả thương nghiêm trọng hơn, không thể chống lại được Huyết Ảnh thần công của Thiết Chiến.
Bên ngoài, ánh mắt Mộc Tây Tạp mỉm cười nhìn trận chiến, tựa hồ không thèm quá quan tâm đến kết quả, thái độ bàng quang vui vẻ. Lúc này Mộc Tây Tạp nhìn thấy Thiết Chiến và Cửu Toàn thư sinh đều thụ thương, thân ảnh như hành vân lưu thủy, phiêu dật tự nhiên, vô thanh vô tức lướt về phía hộp gấm. Nhận ra ý đồ của hắn, Thiết Chiến nổi giận gầm lên, thân thể lắc lư tỏa ra huyết sắc chói mắt, trong nháy mắt đã chắn phía trước Mộc Tây Tạp.
Bên này, Cửu Toàn thư sinh cũng không phải là người đơn giản, nhìn thấy Mộc Tây Tạp thừa cơ đoạt lợi, ánh mắt lóe lên vẻ tàn khốc, thân thể bắn lên ba trượng, song thủ chấm đất đẩy thân thể lên cao, hai chân thi triển Toàn Phong thối, điên cuồng quét về phía Mộc Tây Tạp.
Tựa hồ tiên liệu được trước hành động này của hai người, Mộc Tây Tạp không hề tỏ ra hoảng hốt, lòng bàn tay nổi lên quang hoa xanh lục, hấp dẫn kéo hai đạo kình khí của hai đối thủ hội tụ lại một chỗ, biến thành tình huống Thiết Chiến giao thủ với Cửu Toàn thư sinh.
Bụi đất tung bay mù mịt, Thiết Chiến và Cửu Toàn thư sinh đều bị chấn lui, hét lên giận dữ. Mộc Tây Tạp đã cầm hộp gấm trong tay đang nhìn xem bên trong có gì. Đột nhiên thân thể Mộc Tây Tạp chấn động, giận giữ hét lên: "Rút lui, thật đáng sợ." Vội vàng vứt bỏ hộp gấm, cả người thối lui, muốn rời khỏi nơi này.
Ngay lúc này, cách đó không xa, một bóng trắng từ thân cây đáp xuống, một thanh trường kiếm nhanh chóng tấn công Mộc Tây Tạp. Mộc Tây Tạp toàn thân chấn động, thân thể đảo chuyển, song chưởng cấp tốc chém ra bảy chưởng, mỗi một chưởng đều mang theo khí âm hàn lạnh lẽo vỗ vào kiếm ảnh đối phương.
Thân ảnh màu trắng hừ lạnh một tiếng, tung bay phiêu dật như hồ điệp trong gió, trường kiếm lóe ra hàn quang mạnh mẽ, cuối cùng một trăm linh tám kiếm hội tụ thành kiếm cương trong suốt phá tan phòng ngự Mộc Tây Tạp, đâm thấu vai phải của hắn.
Trên mặt đất, Thiết Chiến nhìn thấy Mộc Tây Tạp thụ thương, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười đắc ý âm trầm, song thủ trong nháy mắt đã đề tụ công lực toàn thân tung ra Huyết Ảnh Thôn Thiên, chỉ thấy một cổ huyết sắc dày đặc toát ra bao trùm lấy Mộc Tây Tạp. Cửu Toàn thư sinh bên kia cũng cười thâm độc nói:: "Để ta giúp ngươi một tay." Dứt lời thân thể xoay tròn bắn vụt đi, xuyên qua làn huyết ảnh.
Mộc Tây Tạp bị thụ thương ngoài ý muốn đã tức giận phát điên, lúc này lại thấy Thiết Chiến và Cửu Toàn thư sinh nhân cơ hội ném đá xuống giếng thì càng tức tối.
Nhất thời khí thế của đệ nhất cao thủ vùng tái ngoại hiện rõ, hộ thân cương khi ngăn cản huyết vụ của Thiết Chiến tiếp cận, tay phải nghịch chuyển ba vòng đánh thẳng ra một quyền vào Cửu Toàn thư sinh đang phóng đến. Nhất thời quyền đầu tỏa ra chân khí màu đen kích thẳng vào người Cửu Toàn thư sinh.
Song phương dùng toàn lực vào một chiêu nay, chỉ nghe một tiếng nổ truyền đến, toàn bộ huyết vụ phiêu tán. Cửu Toàn thư sinh kêu thảm một tiếng bắn tung ra nằm trên mặt đất, máu tươi ướt cả mặt đất. Mộc Tây Tạp mượn lực phi thân lên cao ba trượng, tránh được dư chấn vụ nổ mạnh mẽ.
Tuy nhiên bóng trắng tựa hồ như biết trước Mộc Tây Tạp sẽ không dễ dàng bị hạ, bởi vậy đã đứng chờ sẵn trên không trung, thừa dịp Mộc Tây Tạp không đề ý, vô thanh vô tức chém xuống một kiếm mang theo khí thế không thứ gì không thể phá, muốn nhất cử giết chết Mộc Tây Tạp.
Mộc Tây Tạp điên cuồng hét lên một tiếng, từ khi Mộc Tây Tạp xuất môn cho đến nay, đây là lần đầu tiên hắn chật vật như thế, dưới tình huống không cách nào né tránh, đành chỉ còn cách hoành ngang song thủ, vận toàn thân công lực xúc tiến phòng ngự.
Một tiếng nổ kèm theo tiếng hét thảm của Mộc Tây Tạp, thân thể của y bị một kích cắm thẳng vào mặt đất. Bên trái, Thiết Chiến nhìn thân ảnh màu trắng trên không trung, sau đó thân thể bắn ra ba trượng, Huyết Ảnh thần công vận dụng lên tay muốn nhân cơ hội này diệt trừ đệ nhất cao thủ vùng tái ngoại Mộc Tây Tạp. Tuy nhiên hắn cũng không thực hiện được dễ dàng ý định của mình, chỉ thấy bóng người chuyển đổi, mặt đất run rẩy kịch liệt. Thân ảnh màu trắng và Cửu Toàn thư sinh đang thụ thương không khỏi khen thầm Mộc Tây Tạp trong lòng, quả nhiên không hổ danh là đệ nhất cao thủ vùng tái ngoại, cho dù đã trọng thương nhưng vẫn hết sức lợi hại.
Lại nói về Long Vũ giao thủ với Lục Nhãn Tà Thần, một người vì muốn báo thù, một người vì mạng sống của mình, chưởng kình quyền phong như thiên lôi giáng xuống, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng nổ oanh động, hình thành vô số hố sâu trên mặt đất, khiến cho mặt đất trở nên lồi lõm bất thường.
Hơn một trăm chiêu trải qua, Lục Nhãn Tà Thần cuối cùng vẫn bị Long Vũ đánh một quyền trúng ngực phải, toàn bộ thân thể lảo đảo, khí huyết nhộn nhạo ngã ra mặt đất. Long Vũ nhìn hắn, ánh mắt lạnh lẽo như đao, lạnh lùng nói: "Sáu mươi năm, hôm nay ngươi phải trả lại công đạo, nhận mệnh đi Lục Nhãn Tà Thần.
Long Vũ đứng yên giữa hư không, hắc khí vờn quanh thân thể, một khí tức cường đại bức người tỏa ra khiến cho người ta thực sự sợ hại. Sắc mặt nghiêm túc, Long Vũ vung động song thủ chậm rãi vỗ ra một chưởng vào Lục Nhãn Tà Thần.
Lục Nhãn Tà Thần trên mặt đất cảm nhận được khí lưu khác thường từ bốn phía, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng, song thủ vỗ xuống đất bắn tung lên trời, trang phục toàn thân đã rách nát tả tơi lộ ra thân thể lõa lồ, nhìn Long Vũ lạnh lùng nói: "Họ Long, ngươi hôm nay chúng ta sẽ dùng máu tươi chấm dứt hết thảy mọi chuyện. Ngũ Dị nay chỉ còn lão đại và ta, ta chết đi thì vẫn còn lão đại, hôm nay ta sẽ dùng tính mạng thử một lần nữa Hắc Thạch thần công của ngươi, tiếp chiêu, Nghịch Huyết Phá Thể!
Trong tiếng hét vang, Lục Nhãn Tà Thần lộ ra vẻ thê lương trong ánh mắt, chỉ thấy mạch máu toàn thân đều vỡ tung, máu tươi bắn ra ngoài hình thành một trận mưa máu tỏa ra, không thể nhìn rõ hắn ở bên trong đang làm gì.
Long Vũ biến sắc, kêu lên: "Nghịch Huyết đại pháp, ghê tởm thật." Còn chưa nói xong thì trận mưa máu đã bành trướng, lớn lên gấp ba lần, đột nhiên thu nhỏ lại thành một quang cầu đỏ rực bay về phía hắc sắc tinh vân quanh người Long Vũ.
Giữa không trung, hai cỗ lực lượng cường đại mang theo lực lượng cường đại chạm vào nhau sinh ra những đóm lửa tóe ra và tiếng nổ rung trời, khiến cho chúng nhân đều biến sắc. Võ Đang và Thanh Thành lúc này mới kinh hãi, nhận ra cao thủ chân chính là như thế nào.
Trong tiếng nổ mạnh, toàn thân Long Vũ chấn động, trang phục rách toạc, miệng không ngừng ứa ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, không nghĩ ra Lục Nhãn Tà Thần trước khi chết lại còn lợi hại như thế. Thân thể Long Vũ rơi xuống cách đó mười trượng, lảo đảo nhìn về phía chân trời, ánh mắt buồn bã vô cùng.
Lúc này hai người giao chiến dưới mặt đất cũng đã nhô lên, Thiết Chiến khóe miệng ứa máu, trong mắt tỏa ra một tia vui mừng. Mộc Tây Tạp sắc mặt xám như tro tàn, trọng thương liên tục đã khiến cho hắn lâm vào tình trạng kiệt sức, ánh mắt chỉ còn biết lộ ra vẻ phẫn hận không thôi.
Giữa không trung, thân ảnh màu trắng thần bí vẫn nhìn Mộc Tây Tạp, trường kiếm trong tay vung lên lăng không chém xuống, kiếm khí tạo thành một vệt màu bạc bắn về phía Mộc Tây Tạp. Mộc Tây Tạp nổi giận gầm lên: "Võ lâm cao thủ ở Trung Nguyên chỉ là thứ hèn hạ vô sỉ, chỉ biết ra tay đánh lén thôi sao?" Vừa nói xong thì cố gắng quay người, tránh được một kiếm này.
Thân ảnh màu trắng không hề trả lời, tiếp tục huy kiếm, bộ dáng ưu nhã tuyệt vời, kiếm khí mạnh mẽ hình thành một kiếm quang chụp về phía Mộc Tây Tạp, Mộc Tây Tạp đối diện với sống chết trước mắt, bộc phát toàn bộ tiềm lực trong cơ thể, thân thể lách trái nghiêng phải, thừa dịp bạch y nữ tử hồi kiếm tái lập tấn công, thân thể vụt ra ngoài muốn thoát đi. Bạch y nữ tử ngự kiếm lăng không, trường kiếm hóa thành hàn mang bắn thẳng đến trước ngực Mộc Tây Tạp, tốc độ cực nhanh, căn bản không để cho y một cơ hội tránh né.
Nhìn một kiếm phóng đến, Mộc Tây Tạp cực lực xoay người, bất quá tất cả đều đã muộn. Mắt nhìn thấy hắn phải chết dưới kiếm của nữ tử đó, đột nhiên một tiếng thét kỳ quái vang lên, một mũi tên vút đến, bắn thẳng vào thanh trường kiếm, cứu một mạng của Mộc Tây Tạp. Nhìn thấy cơ hội hiếm có, Mộc Tây Tạp toàn lực bắn thẳng thân thể ra ngoài, trong nháy mắt đã biến mất.
Nhìn thân ảnh dời đi xa, nữ tử áo trắng thở dài, thầm tiếc nuối cơ hội tốt như thế nhưng lại không thể giết được hắn, lần sau muốn giết hắn e rằng sẽ không dễ dàng như vậy. Nhìn thoáng qua Vô Song thư sinh Tống Văn Kiệt vẫn đứng nơi xa, nữ tử áo trắng hừ lạnh một tiếng, đoạn rời khỏi trường đấu. Nàng vừa rời đi, Cửu Toàn thư sinh cũng len lén bỏ đi, chỉ còn lại hai phái Võ Đang và Thanh Thành, Vô Song thư sinh Tống Văn Kiệt, Long Vũ, Thiết Chiến, Dạ Phong và Lục Nhãn Tà Thần.
Hộp gấm trên mặt đất đã là giả, không ai thèm nhìn đến nữa. Dạ Phong ngồi trên cây, ánh mắt nhìn kỹ Vô Song thư sinh Tống Văn Kiệt, trong lòng có một chút cảnh giác, dù sao kẻ đó cũng có cừu oán với Hoa Tinh, bản thân mình mặc dù lúc này chỉ muốn mang Thiết Chiến và Long Vũ rời khỏi, nhưng không khỏi phải cảnh giác một chút.
Trong lúc Dạ Phong nhìn kỹ Vô Song thư sinh Tống Văn Kiệt thì bất đồ kẻ này tựa như không thèm để ý đến mọi chuyện, hờ hững quay người bước đi. Dạ Phong thấy thế nhẹ nhàng đáp xuống, dẫn theo Long Vũ và Thiết Chiến đi về phía Bách Hoa môn. Cao thủ còn lại của hai phái thấy mọi người đều đã rời đi, cũng lục tục thối lui.
Gió nhẹ thổi qua, những làm huyết khí tung bay, mặt đất lỗ chỗ đã nói lên hết thảy sự khốc liệt diễn ra ở đây. Lục Nhãn Tà Thần trong Ngũ Dị cũng đã táng thân nơi đây.