ĐIỆN CHỦ Ở RỂ

“Được rồi!”, Mục Nhật Thiên búng tay và nói với một nụ cười dâm đãng: “Lập tức thu xếp!”

Nói xong, Mục Nhật Thiên gọi điện cho ông chủ Quách.

Nhưng điều khiến Mục Nhật Thiên khó hiểu là điện thoại của ông chủ Quách đã bị tắt nguồn.

“Thế nào rồi?”, Mục Ngưu hỏi.

“Có thể là ông chủ Quách đang tận hưởng vẻ đẹp của phó tổng giám đốc Phương, ông ta đã cố tình tắt điện thoại đi vì sợ bị làm phiền!”, Mục Nhật Thiên đoán: “Thế này đi, con sẽ gửi một tin nhắn cho ông chủ Quách, kêu ông ta lát nữa gửi đoạn video quay lén cuộc làm tình của họ đến đây”.

"Nhân cơ hội tuyệt vời này, đã đến lúc chúng ta phải đi tìm cậu Long của tập đoàn Phi Long rồi!"

“Sau khi xử lý xong tập đoàn Phi Long, tên nhãi Mục Hàn chẳng qua cũng chỉ còn là châu chấu sau vụ mùa mà thôi!”, Mục Ngưu gật đầu nói.

Thế là, Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên đến tập đoàn Phi Long.

Họ tìm thấy Chúc Long.

"Ý của mấy người là, muốn tiết lộ video về vụ làm tình của ông chủ Quách kia và phó tổng giám đốc Phương của chúng tôi?”

Nghe những lời của Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên, Chúc Long không khỏi cảm thấy mừng thầm.

Ngay trước khi hai người này đến, Mục Hàn đã gọi cho Chúc Long để căn dặn.

Vì vậy, Chúc Long đã nắm rõ được tình hình cụ thể.

Quả nhiên hai người này đã đến.

“Mấy người muốn làm gì thì làm!”, Chúc Long cười nói: “Tôi cũng rất muốn xem đoạn video về phó chủ tịch Phương của chúng tôi và ông chủ Quách!”

"Có điều vấn đề là mấy người có đoạn video đó hay không?"

Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên nhìn nhau, họ đều cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.

Với tư cách là phó tổng giám đốc của tập đoàn Phi Long, nếu như Phương Viên xảy ra scandal làm tình kia thì danh tiếng của tập đoàn Phi Long chắc chắn sẽ phải chịu một sự đả kích mạnh mẽ!

Tại sao Chúc Long không hề lo lắng chút nào?

"Hừ! Cậu cho rằng chúng tôi đang đùa cậu sao?", Mục Ngưu lạnh lùng nói: "Cậu Long, tôi khuyên cậu một câu, đừng có chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”

Chúc Long nhún vai: "Nếu mấy người có đoạn video đó thì lấy ra đây đi!”

"Được rồi! Để tôi xem cậu cứng miệng được đến khi nào!”, Mục Ngưu nói với Mục Nhật Thiên: “Con trai, cho cậu ta xem!”

“Chờ đấy!”, Mục Nhật Thiên lại gọi ông chủ Quách.

Trước sự ngạc nhiên của Mục Nhật Thiên, điện thoại của ông chủ Quách vẫn đang tắt.

Mục Nhật Thiên suy nghĩ một lúc rồi lại gọi đến đường dây văn phòng của ông chủ Quách: "Tôi tìm ông chủ Quách!"

“Xin lỗi, ở đây không có ông chủ Quách”, nào ngờ đối phương trả lời: “Ông chủ của chúng tôi họ Mục!”

"???", nghe thấy câu trả lời này, khuôn mặt Mục Nhật Thiên hiện lên một dấu chấm hỏi.

“Thế nào rồi?”, Mục Ngưu cảm thấy hơi sốt ruột.

Mục Nhật Thiên cau mày nói: "Con không liên lạc được!"

“Tôi thấy mấy người cũng đừng liên hệ với ông chủ Quách nữa!”, lúc này Chúc Long cười ha ha nói: “Chi bằng tôi cho các người xem một dòng tin tức nhé!”

Sau khi nói xong, Chúc Long mở điện thoại di động và đưa một bản tin cho Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên đọc: "Tin tức mới nhất của báo, nhà cung cấp ông chủ Quách đã bị đồn cảnh sát địa phương khống chế vì bị cáo buộc vi phạm hợp đồng với các khoản vay quá hạn hàng trăm triệu đồng. Theo luật và quy định liên quan của Hoa Hạ, ông chủ Quách sẽ bị kết án ít nhất một năm tù giam!"

"Có thông tin rằng nhà cung cấp dưới tên ông chủ Quách đã được ngân hàng địa phương bán lại cho một ông chủ họ Mục!"

Ông chủ Quách bị bắt rồi?

Sau khi đọc tin, Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên cùng lúc chết lặng.

“Cậu Long, cậu đừng có đắc ý quá sớm!”, Mục Ngưu khịt mũi: “Không phải tin tức đã nói nhà cung cấp bây giờ do một ông chủ họ Mục tiếp quản sao, chúng tôi cũng là họ Mục, đương nhiên là người của chúng tôi rồi!"

"Xin lỗi", Chúc Long cười nói: "Ông chủ họ Mục này tên là Mục Hàn, và người tên Mục Hàn này chính là trưởng bộ phận bảo vệ của tập đoàn Phi Long chúng tôi”.

“Cái gì?”, Mục Nhật Thiên kinh ngạc nói: “Có phải tập đoàn Phi Long của cậu đã rót vốn tiếp quản nhà cung cấp không?”

Khuôn mặt của Mục Nhật Thiên đột nhiên trở nên ảm đạm đến mức đóng băng.

Nếu ngay cả các nhà cung cấp cũng bị tập đoàn Phi Long tiếp quản, thì kế hoạch cắt đứt nguồn cung của tập đoàn Phi Long của ông ta sẽ thành công cốc.

Mục Ngưu và Mục Nhật Thiên đương nhiên phải rời khỏi tập đoàn Phi Long với bộ dạng ủ dột.

“Không được!”, Mục Nhật Thiên nghiến răng nói: “Chúng ta không thể cứ trơ mắt ra nhìn tập đoàn Phi Long tiếp tục lớn mạnh được!”

“Con trai, con còn có cách gì nữa?”, Mục Ngưu hỏi lại.

“Nếu như bên phía nhà cung cấp đã không còn cách nào khác, vậy chúng ta sẽ thay đổi hướng suy nghĩ và bắt đầu ra tay ở khâu vận chuyển”, Mục Nhật Thiên suy nghĩ một lúc, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Tập đoàn Phi Long đã đặt một đơn hàng như vậy, những máy móc cần thiết chắc chắn cũng phải vận chuyển đến Sở Bắc phải không?”

“Đúng vậy!”, Mục Ngưu tỏ vẻ đột nhiên hiểu ra, không khỏi khen ngợi: “Nhiều máy móc thiết bị như vậy, chắc chắn là mục tiêu rất lớn! Nửa đường chúng ta sẽ chặn cướp, khiến cho hàng hóa của bọn họ không tới được tập đoàn Phi Long".

"Có điều”, nói đến đây vẻ mặt của Mục Ngưu chợt trở nên khó coi: “Muốn chặn cướp số máy móc thiết bị lớn như vậy, dựa vào thực lực hiện giờ của chúng ta e rằng không được”.

"Hơn nữa, chúng ta còn ngang nhiên phái người đi chặn cướp, không phải là nói cho mọi người biết chúng ta chính là người cướp tập đoàn Phi Long hay sao!"

“Cái này bố cứ yên tâm!”, Mục Nhật Thiên nói với vẻ tự tin: “Con biết rằng ở Sở Bắc có một kẻ chuyên đi trộm cướp để làm kế sinh nhai. Biệt danh của hắn là Lão Yêu. Chúng ta có thể tìm hắn và để hắn làm việc đó".

“Lão Yêu?”, Mục Ngưu lập tức gật đầu: “Bố có từng nghe nói đến người này”.

"Nghe nói là một ông chủ công ty cho vay nặng lãi, rồi dùng chiêu đòi nợ bạo lực để đòi nặng lãi người vay!"

"Đó là một thế lực đen tối tàn ác nổi tiếng ở Sở Bắc, nhưng bởi vì bọn họ rất khéo đưa đẩy nên có mối quan hệ tốt với cả hai giới xã hội đen trắng. Bao nhiêu năm nay họ vẫn luôn thuận lợi mọi bề, làm ăn vô cùng thịnh vượng nên mới có danh hiệu là Lão Yêu!”

“Đúng vậy!”, Mục Nhật Thiên cười nói: “Hơn nữa, chỉ cần Lão Yêu ra tay thì sẽ không thể xảy ra sai sót gì!”

“Có điều bố nghe nói Lão Yêu đòi giá rất cao”, Mục Ngưu lo lắng nói.

“Chỉ cần có thể xử gọn được tập đoàn Phi Long, thì số tiền bỏ ra cũng xứng đáng!”, Mục Nhật Thiên nói.

Ngay khi Mục Nhật Thiên đi tìm lão quỷ, Mục Hàn và Phương Viên cũng bắt đầu chuẩn bị sắp hàng lên.

Mặc dù nguồn cung hiện tại không đủ, nhưng đơn đặt hàng của tập đoàn Phi Long không thể đợi được, vì vậy Mục Hàn đã đề xuất với Phương Viên là gửi trước một lô hàng để giải quyết tình hình cấp bách trước mắt.

Từng đoàn xe tải đã dừng lại tại nhà máy của nhà cung cấp và đang xếp hàng hóa một cách có trật tự.

Trong khi Phương Viên đang giám sát việc xếp hàng, Mục Hàn đi vào nhà vệ sinh và gọi cho tư lệnh chiến khu địa phương: “Tư lệnh Hứa, quân đội đã sẵn sàng chưa?”

“Báo cáo đại thống soái, mọi thứ đã sẵn sàng”, tư lệnh Hứa cung kính đáp: “Đảm bảo lô máy móc thiết bị này sẽ được vận chuyển đến tập đoàn Phi Long một cách an toàn và đúng hẹn!”

“Vất vả cho anh rồi!”, Mục Hàn gật đầu.

Điều mà Phương Viên không biết là sau khi lô máy móc thiết bị này được đưa ra khỏi thành phố thì đã đến thẳng chiến khu địa phương, đổi thành những chiếc xe tải quân sự.

Nó được hộ tống bởi một đại đội binh lính trong tư thế súng vác vai, đạn lên nòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui