ĐIỆN CHỦ Ở RỂ


“Khiến cho chúng tôi hối hận ư?”, nghe những gì Chúc Long nói, Long Phi Thiên giống như vừa nghe được một câu chuyện cười gì đó vô cùng hài hước, cười lăn cười bò, nói: “Anh ngồi tù đến mức não úng nước rồi à?”  
“Anh có năng lực gì mà khiến cho chúng tôi phải hối hận?”  
Không chỉ Long Phi Thiên, những người khác cũng nhao nhao cười phá lên.

“Không sai!”, Chúc Long không hề bận tâm tới sự mỉa mai của đám người nhà họ Long ở thủ đô, gương mặt bình tĩnh không nhìn ra chút dậy sóng nào: “Tôi không chỉ muốn mấy người phải hối hận mà còn muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình nữa!”  
Trước kia đánh giết ở trên chiến trường, Chúc Long sớm đã coi nhẹ tất cả.

Ở trước mặt Chúc Long, đám người nhà họ Long ở thủ đô này chẳng qua cũng chỉ giống như mấy con muỗi mà thôi.

“Còn muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về anh ư?”, lúc này, Long Phi Thiên còn cười hả hê hơn: “Xem ra sau mười năm ngồi tù thì thật sự anh vẫn chẳng có chút tiến bộ nào cả”.

“Anh muốn lấy lại cái gì? Vị trí người thừa kế của nhà họ Long ở thủ đô sao?”  
Long Phi Thiên nói, lại ôm chặt lấy Tiêu Nam Yến: “Hay là cô vợ mới cưới Tiêu Nam Yến từng là của anh?”  
“Hay là nói, anh muốn tôi phải đền cho anh mười năm ngồi tù?”  
“Ai nói không phải chứ?”, Tiêu Nam Yến bên cạnh cũng vô cùng phối hợp dựa đầu vào sát ngực của Long Phi Thiên: “Em cảm thấy anh ta đến để làm trò cười, anh ta dựa vào đâu để lấy lại tất cả những thứ từng thuộc về mình?”  
Tiêu Nam Yến quay sang mỉa mai Chúc Long: “Không phải anh cho rằng mười năm trôi qua rồi thì anh có thể đánh bại Phi Thiên đấy chứ?”  
“Mười năm trước, Phi Thiên đã là người đứng đầu trong bảng xếp hạng TOP cậu chủ thủ đô!”  
“Đừng nói anh đã ngồi tù mười năm, dù cho anh không hề ngồi tù mà tu luyện thêm mười năm này thì cũng không có cách nào vượt qua được Phi Thiên y như vậy thôi”.

“Không sai”, những người khác trong nhà họ Long ở thủ đô đồng loạt hùa theo.

“Long Tiếu Thiên, dù xét từ phương diện nào thì anh cũng không có cơ hội thắng đâu, tôi khuyên anh vẫn nên từ bỏ đi”, Tiêu Nam Yến cười tươi như hoa nở: “Hơn nữa tôi đã từng nói với anh từ lâu rồi, Tiêu Nam Yến tôi chỉ xứng với người mạnh mẽ mà thôi”.

“Vậy nên Phi Thiên mới là người đàn ông phù hợp nhất với tôi!”  
Long Tiếu Thiên là tên thật của Chúc Long.

Nghe những lời Tiêu Nam Yến vừa thốt ra, sắc mặt của Chúc Long liền trở nên u ám.

Vẫn còn nhớ lúc mới quen biết người phụ nữ này, cô ta chăm sóc cho Chúc Long vô cùng chu đáo và còn thề non hẹn biển với anh ta, thậm chí còn khát khao tương lai được ngồi lên vị trí phu nhân số một của nhà họ Long ở thủ đô.

Thật không ngờ vẫn chưa trở thành vợ chồng thì Tiêu Nam Yến đã dan díu với Long Phi Thiên.

Chính chuyện này đã dẫn tới bi kịch trong đêm tân hôn.

Kể từ khi đó, số phận vốn dĩ luôn bình lặng và thuận lợi của Chúc Long đã hoàn toàn thay đổi.

“Năm đó tôi đúng là có mắt như mù, sao có thể coi trọng một con đàn bà không biết liêm sỉ là gì như cô cơ chứ?”, Chúc Long bực bội hừ một tiếng.

“Là do bản thân anh không có tài cán gì, còn trách ai được đây”, Tiêu Nam Yến cười lạnh lùng nói: “Thử nhìn lại anh bây giờ đi, còn xứng để bước vào nhà họ Long ở thủ đô hay không?”  
“Anh vẫn còn đứng ỳ ở nơi này không chịu đi là muốn để cho chúng tôi mời anh vào cửa sao?”  
“Nam Yến nói rất đúng, loại người này tuyệt đối không thể bước chân vào cửa lớn nhà họ Long ở thủ đô chúng ta thêm lần nào nữa”, bố của Long Phi Thiên đứng bên cạnh gật đầu nói: “Nhà họ Long ở thủ đô chúng ta đang tiến gần tới ngưỡng cửa thế gia, tuyệt đối không thể để cho loại người này làm hỏng chuyện lớn của chúng ta”.

“Hơn nữa, cậu ta còn nói năng lỗ mãng, sỉ nhục Nam Yến, làm gì có cái lý đó cơ chứ!”                “Mau mau cút đi!”  
“Đuổi tôi sao?”, Chúc Long liếc nhìn bố của Long Phi Thiên, nói với vẻ mặt ý vị sâu xa: “E rằng ông còn không có cái tư cách này đâu?”  
“Trong mắt ông có còn sự tồn tại của gia chủ hay không?”  
Chúc Long nhìn về phía Long Chấn Quốc, khoé miệng khẽ giương lên: “Ông nói xem, ông nội?”  
“Tôi đồng ý với ý kiến của chú hai cậu”.

Long Chấn Quốc lập tức bày tỏ thái độ, nói: “Một người có lịch sử đen giống như cậu tuyệt đối không thể bước qua cửa lớn nhà họ Long ở thủ đô thêm lần nào nữa!”  
“Đương nhiên, chỉ cần cậu đồng ý thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không để cho cậu chịu thiệt.

Như vậy đi, cho cậu một số tiền có thể bảo đảm cho cậu nửa đời sau không phải lo cái ăn cái mặc, mà việc cậu phải làm là biến mất trước mặt người nhà họ Long ở thủ đô từ giờ cho tới về sau”.

“Ha ha!”, Chúc Long lộ ra vẻ mặt khinh thường: “Lẽ nào ông cho rằng tôi đến nhà họ Long ở thủ đô là vì tiền hay sao?”  
“Lẽ nào không phải à?”, Long Chấn Quốc bực dọc nói: “Cậu vừa mới ra tù, dù gì cũng là khoảng thời gian mười năm, chắc chắn cậu không có cách nào thích ứng được với thế giới bên ngoài”.

“Duy nhất chỉ có nhà họ Long ở thủ đô là có thể cho cậu sự giúp đỡ”.

“Nhận tiền của nhà họ Long ở thủ đô, vô lo vô nghĩ sống nốt nửa đời còn lại, không phải rất bình thường hay sao?”  
Chúc Long không phản bác lại lời Long Chấn Quốc nói mà nhìn về phía bố mẹ của mình: “Bố, mẹ, ý của hai người thế nào?”  
“Bố mẹ…”, bố mẹ Chúc Long do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Bố mẹ đồng ý với quyết định của gia chủ”.

Chúc Long nhìn ra bố mẹ mình không có chút địa vị nào trong nhà họ Long ở thủ đô.

Dù là nói một lời giải thích cho con trai mình cũng không dám.

“Nếu như mọi người đều không có ý kiến, vậy thì chuyện này sẽ quyết định như vậy”, Long Chấn Quốc tuyên bố: “Kể từ ngày hôm nay, Long Tiếu Thiên không còn là người nhà họ Long ở thủ đô nữa”.

Lúc này, Long Chấn Quốc còn giơ tay rút ra một tờ chi phiếu rồi đưa cho Chúc Long: “Chỗ này là một triệu tệ, với mức sống hiện giờ của cậu thì có lẽ đã đủ để sống nốt nửa đời còn lại rồi”.

“Cầm lấy tờ chi phiếu này rồi mau cút đi!”  
“Tôi hiểu rồi”, Chúc Long giơ tay nhận lấy chi phiếu, không khỏi ngửa mặt lên trời cười lớn: “Tôi sẽ đi”.

“Có điều, mấy người nhớ kỹ vào cho tôi, đúng tám giờ sáng ngày mai tôi sẽ đến đây, san phẳng cả nhà họ Long ở thủ đô.

Tới lúc đó, mấy người sẽ hiểu cái gì gọi là hối hận tới tận cùng!”  
Nói xong, Chúc Long liền xé vụn tờ chi phiếu rồi tung lên giữa khoảng không.

Có điều trong mắt những người nhà họ Long ở thủ đô khác thì sự khinh thường chiếm nhiều hơn.

Theo bọn họ thấy, Chúc Long xé bỏ chi phiếu một triệu tệ chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch để cho đẹp mặt mà thôi.

Còn nói ra mấy lời điên cuồng rằng muốn san phẳng nhà họ Long ở thủ đô?  
Long Phi Thiên đường đường là ánh sáng hy vọng của nhà họ Long ở thủ đô, đứng đầu trong bảng xếp hạng TOP cậu chủ thủ đô, giơ tay khua chân là có thể tiêu diệt Long Tiếu Thiên một cách dễ dàng.

Vậy nên không có ai bận tâm tới lời mà Chúc Long nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui