Tất cả như một cơn ác mộng.
Rõ ràng là trai đẹp nhưng tại sao lại ác ma như vậy.
Bùi Cảnh chỉ thấy Triệu Tiêu Phi thoáng nhìn anh, từ trong con ngươi của cô chỉ nhìn thấy ảnh ngược của mình, có thứ gì đó đang bùng cháy trong lòng anh trong chớp mắt, thẳng lưng bắt đầu dồn dập.
Khe bên dưới của cô cũng từng đợt co bóp nhanh, dục vọng của anh bị vặn rất chặt, cuối cùng anh đâm sâu vào rồi phun ra.
Anh cúi xuống ôm lấy cô gái trẻ đã mất sức, dục vọng vẫn còn trong cơ thể cô, chưa rút ra.
Khăn trải giường bị chất dịch bắn tung tóe, toàn thân ướt sũng.
Thiếu niên ác ma thì thầm bên tai của cô: “Triệu Tiêu Phi! Em chảy nhiều nước quá.
”Nhưng ác ma chỉ mới bắt đầu.
Dục vọng của thiếu niên dần căng lên nóng rực trong cơ thể cô, cơ thể cô kinh hãi co rút lại nhưng lại bị Bùi Cảnh giữ chặt hai bên thắt lưng.
“Triệu Tiêu Phi! Tôi nhét hết lọ thuốc vào trong rồi, mới một lần mà thôi, em không tiêu hóa nổi đâu.
”“Ngoan! Nghe lời chút! Anh sẽ làm em thỏa mãn.
”Toàn thân Triệu Tiêu Phi không còn sức lực nào, cứ mặc anh thụt.
Tay nắm chặt ở phía trước.
Bùi Cảnh lật người cô lại, định đút một lần từ phía sau, nhưng Triệu Tiêu Phi thực sự không nghe lời, cũng không biết là hoàn toàn không còn sức lực hay là giả vờ.
Bùi thiếu gia sẽ không buông tha cho cô chỉ vì cô không chịu phối hợp.
Anh nâng mông cô lên, đôi tay ấn chặt đùi cô rồi lại đưa dục vọng đang căng phồng của mình đi sâu vào bên trong.
Tư thế này có thể đi vào càng sâu hơn.
Dưới góc nhìn của Bùi Cảnh, ngực của cô gái trẻ bị ép xuống giường, đầu cũng đụng vào đầu giường mỗi khi anh thụt ra thụt vào, chiếc váy hở lưng bên trên cơ thể che đi phần hai người giao hợp, nhưng không che được động tác mãnh liệt kia.
Ông đây đúng là có mắt nhìn.
Người cô từ trên xuống dưới bao gồm cả nội y, toàn bộ đều là anh tự chọn, đương nhiên cũng phải tự anh cởi ra.
Mỗi khi vỗ vào mông cô, bụng dưới của cô lại hóp vào dữ dội, Bùi Cảnh thụt vào đến nỗi đầu óc căng lên nhưng lại có khoái cảm rất lớn, anh ra sức vỗ mạnh, trên cái mông trắng như tuyết cũng để lại một mảng đỏ rực, trong miệng anh an ủi: “Ngoan! Thả lỏng chút! Đừng cắn quá mạnh như vậy.
”Kích thước của Bùi Cảnh thật đáng kinh ngạc, mấy lần bị đâm đến chỗ sâu nhất, Triệu Tiêu Phi hoàn toàn không khống chế được phản ứng của cơ thể.
Toàn thân run lên, rên rỉ ra tiếng, không ngăn được thở hổn hển, đôi môi đỏ không thể nào khép lại.
Triệu Tiêu Phi thì thầm như van xin: “Anh hãy tha cho tôi đi.
”.