Đối với Hoắc Tuấn trước mặt không biết bị đụng tới dây thần kinh nào, Tần Khả bất đắc dĩ buông tiếng thở dài trong lòng.
"Hoắc Tuấn học! "Một chữ cuối cùng dừng lại kịp thời, nhớ tới người nào đó uy hiếp, Tần Khả tự động nhảy qua bước xưng hô ——"Chuyện này hẳn là không liên quan tới anh đâu nhỉ?"Hoắc Tuấn khẽ nheo mắt lại, vẻ mặt thoạt nhìn có chút nguy hiểm.
Anh gắt gao nhìn chằm chằm cô, mấy giây sau thấy cô gái không hề có dấu hiệu nào gọi là sợ hãi nào, Hoắc Tuấn kiềm chế tính tình nóng nảy, khóe miệng nâng lên.
"Vậy em nói cho tôi, lúc đó có phải vì bạn trai của em không?"Tần Khả: "! "Tần Khả: "?"Đầu óc người này đại khái là có bệnh.
Nhưng bây giờ Tần Khả hiển nhiên không dám nói ra, cô chỉ có thể đè nặng tiếng thở dài nhẹ giọng nói: "Học trưởng, học sinh trung học không thể yêu sớm.
"Ngọn lửa trong đôi mắt đen của Hoắc Tuấn bùng lên.
Mấy giây sau, anh khàn giọng cười.
"Em không quen bạn trai?""! "Tần Khả nhẫn nhịn, mới không ném những lời "Tôi năm nay 16" lên gương mặt tuấn tú của anh.
Mà sự thật là, trong đáy mắt người này không hiểu sao có một sự hưng phấn biến thái, trực giác cũng nói cho cô biết không nên làm như vậy.
Sẽ chết rất thảm.
Vì vậy, Tần Khả ngoan ngoãn gật đầu.
"Không có.
""! Tốt.
"Hoắc Tuấn thẳng người.
Tần Khả: "?"Tốt cái gì?Thiếu niên lại không nói lời nào, chỉ rủ mắt nhìn cô, đốm lửa nhỏ nhảy loạn lên trong con ngươi đen nhánh.
Chốc lát sau, anh khẽ liếm khóe miệng.
Tay cắm vào trong túi quần, Hoắc Tuấn xoay người rời đi, chỉ để lại tiếng cười khẽ lười nhác đến người phía sau ——"Gọi học trưởng cũng không được.
"Tần Khả: "! ! "Hoắc điên.
Đứng vài giây, cô cũng xoay người, vào trong phòng thay quần áo.
*Mấy phút trước.
Tần Yên siết chặt tay, đứng bên cạnh cầu thang lên sân khấu.
Ánh mắt cô ta gắt gao nhìn chằm chằm màn che ở cửa phòng thay quần áo.
"Yên Yên, cậu đứng đây làm gì vậy?"Từ phía sau truyền tới một giọng nói của thành viên trong Ban, Tần Yên vội vàng thu lại nét mặt, "! Không có gì.
"Nhưng mà đối phương đã theo tầm mắt của cô ta thấy được bên ngoài phòng thay quần áo —— nam sinh thân cao chân dài dựa vào ưu thế chiều cao của mình, mà chặn cô gái vẫn đang mặc váy khiêu vũ màu trắng ở cửa phòng thay đồ.
Anh cúi người xuống, dường như đang nói gì đó với cô gái.
Từ góc độ này nhìn qua, giữa hai người trông cực kỳ mập mờ.
Thành viên trong Ban hơi sửng sờ, hạ thấp giọng kêu lên: "Đó là Hoắc Tuấn và Tần Khả? Tình huống của bọn họ là thế nào? Còn nữa trước đó chuyện Hoắc Tuấn chịu đồng ý tới đệm nhạc! Chẳng lẽ Hoắc Tuấn thật sự thích Tần Khả?""—— Dĩ nhiên không phải!"Tần Yên không cần suy nghĩ đã chối bỏ, sau khi nói xong mới cảm thấy thất thố, cô ta vội vàng ra sức cười để che dấu.
"Tiểu Khả là em gái tớ, nếu giữa bọn họ thực sự có chuyện gì đó, làm sao tớ có thể không biết chứ?""Cũng đúng nha.
"Thành viên Ban lên tiếng, đã bị người gọi đi.
Tần Yên vẫn đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm phía Tần Khả, cho đến lúc hai người kia tách ra.
Lúc này Tần Yên mới xoay người, chuẩn bị rời đi.
Chỉ là cô ta mới vừa đi được hai bước, thì gặp phải một phó trưởng ban khác của Ban Văn Nghệ, Cao Hạo.
Đồng thời Cao Hạo cũng là bạn học cùng lớp với Tần Yên, hai người từ năm lớp mười đã có chút mập mờ.
Nếu không phải bởi vì Tần Yên còn nhớ thương Hoắc Tuấn, vậy thì có khả năng hai người đã ở bên nhau từ học kỳ một.
"Cậu tới tìm tôi?"Cách vài mét Cao Hạo nhìn Tần Yên, tầm mắt rơi trên người cô ta, nhờ vậy mà tia đố kỵ phức tạp trong lòng bởi vì cảnh tượng vừa rồi mà tan đi.
Cô ta nở một nụ cười xinh đẹp với Cao Hạo.
Nếu là trước đây, Cao Hạo đã sớm bị cô ta mê hoặc không phân biệt được đông tây nam bắc.
Nhưng mà hôm nay, Cao Hạo lại chỉ liếc mắt nhìn Tần Yên một cái, rồi đưa tầm mắt ra phía sau cô ta, tìm một vòng rồi thất vọng sau đó mới dời tầm mắt về.
"Ừ, tôi tới đây tìm cậu.
""! "Nét cười trên mặt Tần Yên cứng lại.
Trực giác nói cho cô ta biết trên người Cao Hạo có một điểm gì đó không đúng, không đợi cô ta chủ động xem xét, đã nghe thấy Cao Hạo cẩn thận lên tiếng hỏi: "Tôi nghe người trong Ban nói, Tần Khả là em gái cậu?"Tần Yên cứng đờ.
Mấy giây sau, cô ta rủ mắt, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ, "Phải, làm sao vậy, cậu tìm em ấy có việc?"Cao Hạo không phát hiện cảm xúc của Tần Yên biến hóa, trong chớp mắt hô hấp trở nên dồn dập.
Sau đó cậu ta vội vàng kiếm chế lại.
"Em ấy nhảy thật sự rất tuyệt, người cũng xinh nữa, tôi muốn làm bạn với em ấy —— Cậu có thể giới thiệu cho bọn tôi quen biết được không?""! !"Ánh mắt Tần Yên trở nên hung dữ.
——.