Đã nói đến đó rồi, Tần Khả đương nhiên cũng không thể nhiều lời nữa.Cô chỉ gật đầu cười."Cảm ơn thầy Ngô.""Không có gì.
Vậy em nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì thì tới tìm thầy, chỗ phòng làm việc thầy đã nói với em rồi đấy.
—— Tần Yên, em cũng chăm sóc em gái em cho tốt nhé.""...!Vâng, thầy Ngô, thầy yên tâm."Nhìn bóng lưng Ngô Thanh Việt rời đi, Tần Yên ghen tị đến nỗi sắp cắn nát hàm răng.Chờ đến khi cửa phòng y tế đóng lại, Tần Yên đưa lưng về phía phòng điểu chỉnh lại biểu cảm của mình, mới cười dịu dàng quay người lại."Tiểu Khả, để chị đến Ban Tin Tức sắp xếp lại công việc của em, nếu có chuyện gì muốn nói thì nhờ ai đó đến tìm chị nhé, được không?"Tần Khả gật đầu, khóe mắt hơi cong."Vâng."Tần Yên vừa đi, ở trong phòng Cố Tâm Tình thở phào nhẹ nhõm.Sau đó vẻ mặt cô nàng kì quái nhìn Tần Khả."Khả Khả, tại sao mà bầu không khí ở chung của hai chị em các cậu, làm cho tớ có cảm giác...!Kì quái nhỉ?"Thấy được bộ dạng Tần Yên bị làm khó đến phát điên lên nhưng chỉ có thể nhịn, trên giường bệnh tâm trạng của Tần Khả rất tốt.Nghe vậy cô khẽ nghiêng đầu sang, ý cười mềm mại, hiếm khi còn có chút nghịch ngợm."Kì quái thế nào?"Vẻ mặt Cố Tâm Tình cảnh giác."Cậu đừng nhìn tớ như vậy.""?""Cậu như vậy sẽ khiến tớ có cảm giác là cậu muốn bẻ cong tớ."Tần Khả: "..."Tần Khả bất đắc dĩ liếc cô nàng, vừa bực mình vừa buồn cười.
"Trong đầu cậu suốt ngày nghĩ cái gì đâu không vậy hả?"Cố Tâm Tình cũng bật cười."Nhưng mà nói thật đó, Khả Khả, giữa cậu và Tần Yên...!Ừm, nói thế nào nhỉ, chính là quá quá quá khách khí, nhất là cách Tần Yên đối xử với cậu —— nghe chị ta nói xong, tớ nhớ lại mà nổi hết cả da gà."Tần Khả sửng sốt, sau đó rất có thâm ý nhìn chằm chằm Cố Tâm Tình.Cố Tâm Tình bị cô nhìn mà sợ hãi: "Làm, làm gì mà nhìn tớ như vậy?""Không có gì."Tần Khả mỉm cười, "Chỉ là đột nhiên phát hiện, thì ra cậu cũng không có ngây thơ giống như tớ tưởng tượng."Cố Tâm Tình sửng sốt vài giây, lấy lại tinh thần."Cậu và Tần Yên là thật sự ——" Vừa nói đến đó, cô nàng vội nhỏ giọng lại, "Là thật sự bất hòa?""Ừ."Đủ chuyện ở kiếp trước vụt thoáng qua trước mắt Tần Khả, dưới đáy mắt nhịn không được lướt qua một ý hận thù.Nhưng rất nhanh đã bị cô áp xuống, ngược lại cười khẽ với Cố Tâm Tình."Chuyện này tớ chỉ nói với cậu, cậu tự mình biết là được rồi, không cần nói với người khác.""—— Được!""Yên tâm đi Khả Khả, tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu thật tốt!"Cố Tâm Tình nắm chặt tay thành quyền, một bộ dạng sẽ đảm đương trách nhiệm, chọc cho Tần Khả lại lần nữa không nhịn được cười.*Tới gần tối, Tần Yên mới xuất hiện lại ở phòng y tế."Tiểu Khả, việc ở Ban Tin Tức chị đã sắp xếp xong cho em rồi —— em yên tâm đi, mọi người sẽ không bài xích em.""Cảm ơn chị.""Không có gì, đây là việc mà chị nên làm.""..."Lúc nghe thấy Tần Yên ôm công lao lên người mình, trong lòng Tần Khả không nhịn được muốn bật cười.Về phương diện khác cô cũng rất thất vọng đau lòng, dù sao kiếp trước bản thân ngây thơ vô tri, chính là từng chút từng chút bị TầnYên lừa đến đường cùng.Tần Yên ngồi xuống bên giường bệnh của Tần Khả, như đột nhiên nhớ ra cái gì đó."Đúng rồi, bởi vì em vẫn chưa quen với báo tường, tổ yêu cầu tìm một học trưởng hướng dẫn cho em, mà những người khác em lại không quen thân, cho nên chị đặc biệt mời Cao Hạo đến hướng dẫn cho em, bên thầy Ngô cũng đã đồng ý ——"Tần Yên ngẩng đầu, mỉm cười dịu dàng với Tần Khả."Em đồng ý chứ?"...!Lại là Cao Hạo.Người nào đó thật đúng là không chết tà tâm.——Mặc kệ kết quả ra sao, đều là bọn họ tự tìm.Ánh mắt Tần Khả lạnh lùng.Nhưng rất nhanh cô đã che giấu đi, nhẹ giọng nói: "Đương nhiên."Vẻ mặt Tần Yên thả lỏng xuống, cười càng tươi thêm vài phần."Vậy là tốt rồi.
Vừa nãy chị đã nói với cậu ấy, cậu ấy hẳn là sẽ tới đây nhanh thôi ——"Còn chưa dứt lời, phòng y tế đã có tiếng gõ cửa, sau đó có người đẩy cửa bước vào.Tần Yên nghe tiếng, đứng lên quay người lại, "Cậu nhanh như vậy đã...!Tuấn ca??".