Điện Đức Hoàng


Tài xế lái xe hơi chần chừ, nói: "Nhưng mà Nhị gia! "
"Lái xe.

"'
Vẻ mặt Kim Thần Vũ u ám, dùng giọng điệu không thể phản bác ra lệnh.

Tài xế không chịu nổi áp lực lớn như vậy, chỉ có thể đạp lên chân ga phóng xe đi với tốc độ nhanh nhất.

Sau khi đám người Kim Thần Vũ và Kim Đồ Khiếu trốn đi, hiện trường trận chiến ác liệt cũng dần dần lắng xuống.

Dù sao thì nơi này cũng là đại bản doanh của nhà họ Lôi, tuy trước đó nhà họ Kim đã gài rất nhiều gian tế ở nhà họ Lôi nhưng suy cho cùng thì bọn chúng cũng không phải là đối thủ của nhà họ Lôi.

Sự kiện lần này, tất cả sắp đặt của nhà họ Kim trong nhà họ Lôi đều bị vạch trần, nhà họ Lôi còn nhân cơ hội này diệt sạch đám gian tế kia, trong đó bao gồm cả Ngũ đương gia và Cửu đương gia của nhà họ Lôi.


Nhà họ Lôi có tổng cộng mười gia chủ, sở dĩ Nhị đương gia Lôi Cận Vĩ thân cận với nhà họ Kim là bởi vì ông ta đã nghiêng về phía nhà họ Kim và Thái Tuế ngay từ đầu, dự định để nhà họ Lôi hợp tác với nhà họ Kim.

Động cơ của ông ta có ý tốt, tất cả cũng vì nghĩ cho nhà họ Lôi, cho nên việc này không tính là phản bội.

Còn Ngũ đương gia và Cửu đương gia là tay sai của nhà họ Kim từ trước, hai nhánh này đã được nhà họ Kim mở rộng rất nhiều năm, cho nên coi như bọn họ chính xác là kẻ phản bội.

Hơn nữa nhà họ Kim đã có tính toán lâu dài, nếu như lần này nhà họ Lôi hợp tác với nhà họ Kim bọn họ, sau khi chiến thắng ở trận quyết chiến kia.

Thì tiếp theo, chắc chắn nhà họ Kim và Thái Tuế sẽ ra tay với nhà họ Lôi, mà Ngũ đương gia và Cửu đương gia chính là quân cờ tốt nhất của nhà họ Kim bên đó.

Bây giờ hết thảy đều uổng phí, nhờ vào sự kiện này, Ngũ đương gia và Cửu đương gia đã bị đào sạch, bọn họ không sống nổi nữa.

Lôi Quốc Định là người vô cùng trọng tình nghĩa, ông ta đối xử với anh em và bạn bè đều đạt đến trình độ tâm giao.

Thế nhưng ông ta tuyệt đối không tha thứ cho sự phản bội.

Vì vậy, sau khi đại chiến vừa kết thúc, Lôi Quốc Định lập tức sai người lấy mạng của Ngũ đương gia và Cửu đương gia, đây tuyệt đối là điểm mấu chốt của ông ta, không ai được phạm phải.

Lúc này, xung quanh đài Trảm Giao đều là máu tanh, Trần Hùng đi xuống khỏi đài Trảm Giao, thu lại phi đao của mình.

Khi đó vua ăn mày tặng một bộ châm Biển Thước cho Trần Hùng với mục đích để Trần Hùng cứu người và nghiên cứu y thuật.

Có điều bây giờ dù là kim châm hay là kim đao thì tất cả đều bị Trần Hùng sử dụng như phi châm hoặc phi đao.


Chắc chắn sau khi vua ăn mày biết được việc này sẽ tức đến hộc máu, ông ấy dạy bản lĩnh cho Trần Hùng, ngay từ đầu đã muốn Trần Hùng có chuyên môn trên phương diện y thuật, nhưng dường như Trần Hùng không mấy hứng thú với ngành này.

"Cậu Hùng, các anh em trong phủ Trạng Nguyên, chuyện này là nhà họ Lôi tôi làm sai, Đại đương gia bảo tôi dẫn các vị đi nghỉ trước, chờ ông ấy xử lý xong chuyện ở đây sẽ nhận lỗi với mọi người.

"
Lúc này, Tứ đương gia đi tới, thành khẩn xin lỗi với Trần Hùng bọn họ.

Điểm này thật khiến người khác hết sức kính phục, sai lầm chính là sai lầm, không cần phải tìm lý do hay mượn cớ, có lỗi thì nhận.

Thấy thái độ nhà họ Lôi như vậy, trong lòng đám người Trần Hùng bình tĩnh hơn nhiều, từ giờ trở đi, phía nhà họ Lôi chắc cũng ổn định rồi.

Sau đó, đám người Trần Hùng theo sự chỉ dẫn của Tứ đương gia đi đến một khu biệt thự chuyên dùng để đón tiếp khách mời của nhà họ Lôi.

Bọn họ vừa đến biệt thự không lâu, Lôi Vệ mặc âu phục màu đen đã xuất hiện ở nơi này.

Sau khi tới, Lôi Vệ không nói gì mà đi thẳng về phía Ngô Trung Kiên, chỉ thấy anh ta cầm trong tay một khúc côn màu đen, khom lưng xuống chín mươi độ hành lễ với Ngô Trung Kiên.


Hành động này khiến cả đám Trần Hùng giật mình kinh hãi, ngay cả Ngô Trung Kiên cũng sững sờ.

"Anh đây là làm gì thế?" Ngô Trung Kiên cau mày, thấy bộ dạng này của Lôi Vệ, cảm thấy không được tự nhiên tý nào cả.

Lúc này, Lôi Vệ cư xử khá nghiêm túc nói: "Việc lần trước là tôi không đúng, cho nên muốn đánh muốn mắng, tùy theo ý của cậu.

"
Đoàn người hai mặt nhìn nhau, Lôi Vệ này tuổi còn trẻ, còn muốn chủ động chịu đòn nhận lỗi ư?
Ngô Trung Kiên đứng im tại chỗ, chiêu này của Lôi Vệ khiến anh ta chẳng hiểu gì cả.

"Ngô Trung Kiên, muốn đánh muốn mắng, tùy theo ý cậu.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận