Điện Đức Hoàng


Thần Hổ trả lời: “Trần Hùng, nếu đã biết đây là tổng bộ Sơn Đằng Trai của tôi mà anh còn dám ngông cuồng vậy sao? Chưa nói đến việc anh có phải là đối thủ của tôi hay không, chỉ cần hàng trăm thợ săn tiền thưởng tại tổng bộ Sơn Đằng Trai này cũng đã có thể khiến cho anh chết không có chỗ chôn thân rồi.”
“Nhưng thành thật mà nói, tôi rất ngưỡng mộ anh.

Sơn Đằng Trai chúng tôi đã liên tục phát triển mạnh mẽ trong những năm qua, và mục tiêu của tôi là đưa Sơn Đằng Trai vươn lên tầm quốc tế, trở thành tổ chức thợ săn tiền thưởng lớn nhất thế giới.

Trần Hùng, hay là anh suy nghĩ kỹ lại đi, tôi ngưỡng mộ thực lực của anh, đến một lúc nào đó tôi sẽ để anh trên vạn người, dưới một người.”
“Dưới một người? Ha ha ha.”
Trần Hùng bật cười, cười suýt nữa rớt cả nước mắt.
Sau khi cưới xong, sắc mặt của Trần Hùng đột nhiên ảm đạm trở lại: “Thần Hổ, ông có nghe nói đến điện Đức Hoàng chưa?”
“Điện Đức Hoàng?”
Tim Thần Hổ đột nhiên co thắt lại.
Còn chưa kịp hỏi thêm, Trần Hùng lại mở miệng: “Sơn Đằng Trai từ giờ phút này sẽ bị loại bỏ!”

“Cái gì?”
Bùm!
Ngay lúc này, bên ngoài sảnh có một tiếng nổ lớn, cả đại sảnh dường như rung chuyển.
Ngay sau đó, bên ngoài vang lên tiếng súng dữ dội.
Bên ngoài, trước lối vào của trang viên, hàng chục chiếc xe việt dã màu đen húc đổ hàng rào thép bên ngoài rồi từ ngoài lao vào như vũ bão.
Một nhóm thợ săn tiền thưởng của Sơn Đằng Trai hoảng sợ chạy đến ngăn cản họ, nhưng đều bị cản lại bởi một quả tên lửa.
Ngay sau đó, tiếng súng dồn dập vang lên, hai bên nổ súng quyết liệt.
Tả Quang Đông đến cùng với đội quân tinh nhuệ của Tả Bộ Linh.

Có gần một trăm người.

Những người này đều là những thuộc hạ đã đi theo Tả Quang Đông nhiều năm.


Đồng thời họ cũng là đội quân tinh nhuệ của điện Đức Hoàng.

Mỗi người bọn họ đều là những nhân vật đã tham gia vào trận tử chiến năm đó với Hắc Ám đồ đằng, không ngoa khi miêu tả họ như những chiến binh bò ra khỏi đống xác chết.
Cửa xe bật mở, Tả Quang Đông dẫn theo các cao thủ của Tả Bộ Linh từ trên xe lao xuống, sau đó nổ súng kịch liệt với thợ săn tiền thưởng của Sơn Đằng Trai.
Cuộc đấu súng kéo dài vài phút, sau đó hai bên hết đạn, họ vứt bỏ vũ khí nóng trên tay, đồng thời rút hung khí ra.
“Các anh em, ngày này năm sau là ngày giỗ của Sơn Đằng Trai.

Giết hết bọn chúng cho tôi.”
Lúc này, Tả Quang Đông đã mặc bộ giáp phục chiến đấu đặc biệt của mình, một bộ giáp phục samurai tiêu chuẩn của Nhật Bản, đi đôi guốc gỗ và ba thanh đao chiến đấu treo trên thắt lưng.
Tam đao lưu, kỹ thuật đặc biệt nhất của Tả Quang Đông, anh chàng này có thể điều khiển ba thanh đao cùng một lúc.
Bên cạnh Tả Quang Đông còn có một người đàn ông dáng người cực kỳ cường tráng, toàn thân toát ra sát khí, quả tên lửa vừa bắn ra chính là do người đàn ông này phóng đi.
Người này tên là Yamamoto, anh ta là người dũng mãnh số một bên cạnh Tả Quang Đông.
Hơn một trăm siêu cao thủ của Tả Bộ Linh, dẫn đầu là Tả Quang Đông và Yamamoto, đã tiến vào trang viên.
Lúc này trong trang viên cũng có mấy chục người xông ra mang theo vũ khí lạnh, tất cả đều là thợ săn tiền thưởng mạnh nhất Sơn Đằng Trai, đa số là thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim, cũng có không ít người là thợ săn tiền thưởng cấp bạch kim..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận