Điện Đức Hoàng


Mỗi lần Xuân Vũ Kiếm Tam chém xuống thì uy lực đều mạnh hơn trước gấp vài lần.

Một lúc sau, Tả Quang Đông đã bị chém bảy nhát liên tiếp.
Cuối cùng, Xuân Vũ Kiếm Tam chém xuống một nhát, mạnh mẽ cắt đứt thanh kiếm mà Tả Quang Đông vẫn còn đang nắm ở tay trái.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cả người anh ta cũng bị hất văng ra ngoài.

Tả Quang Đông rơi xuống, cắm một nửa phần còn lại của thanh kiếm xuống đất, đầu đầy mồ hôi.

Còn chỗ cầm kiếm của anh ta thì đã rách ra miệng vết thương, mở một đường lớn khiến máu chảy đầm đìa.

Một lượng máu lớn đang không ngừng chảy dọc xuống thân kiếm, khiến cho nguyên lưỡi kiếm đều bị nhuộm sang màu đỏ.
“Bây giờ nếu nhìn về mặt kiếm pháp Nhật Bản, anh là người đầu tiên có thể đỡ được Xuân Lôi của tôi đấy.”
Xuân Vũ Kiếm Tam híp mắt lại, nói với Tả Quang Đông bằng giọng điệu đánh giá cao.


Sau đó, giọng nói của anh ta cũng dần đáng sợ hơn: “Vậy nên, nếu được chết dưới tay Xuân Vũ Kiếm Tam tôi thì đó cũng xem như là vinh hạnh của anh rồi.”
Vừa dứt lời, cả người Xuân Vũ Kiếm Tam biến thành một đường ánh sáng lung linh, chạy về phía Tả Quang Đông bên này.
Tốc độ này nhanh quá.

Lúc này, trong mắt Tả Quang Đông cũng chỉ còn thấy mỗi ánh đao đang chạy lại phía cạnh mình.
Đồng tử Tả Quang Đông bắt đầu thu nhỏ lại không ngừng.

Trong mắt của anh ta, ánh đao kia càng ngày càng rõ ràng.

Thậm chí, Tả Quang Đông còn cảm thấy được áp lực đang đè nén nữa.

Áp lực đến nỗi anh ta quên mất việc phải né một kiếm kia của Xuân Vũ Kiếm Tam.
“Đây là…”
Thoáng chốc, não của Tả Quang Đông ngưng lại trong giây lát.

Toàn bộ thời gian, không gian như bị dừng lại vậy.
Sau khoảng thời gian ngưng đọng ngắn ngủi, trong đầu Tả Quang Đông hiện lên một ý nghĩ vô cùng đáng sợ: “Đây là Hoa Khai Mãn Thành, là kiếm kỹ mạnh nhất của gia tộc Xuân Vũ, đồng thời cũng là kiếm kỹ mạnh nhất của Xuân Vũ Kiếm Tam.

Lý do mà kiếm đạo Nhật Bản cho rằng Xuân Vũ Kiếm Tam sẽ trở thành một thế hệ kiếm thánh mới của kiếm đạo Nhật Bản là vì một chiêu Hoa Khai Mãn Thành này của cậu ta.”
“Không ổn rồi!”
Thật ra Tả Quang Đông đã đánh hơi được một cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Dù cho não của anh ta đã nhận thức được tới đây rồi nhưng cơ thể lại vẫn như cũ, giống như bị chiêu kiếm kỹ đó giữ lại vậy.

Vậy nên, anh ta không có cách nào né được chiêu này của Xuân Vũ Kiếm Tam cả.
Nếu nhìn thì đó cũng chỉ là một đường đao sáng nhưng nó lại nhanh vô cùng.


Từ một cây kiếm nó hoá thành hai cây, hai hoá ra bốn, bốn hoá thành tám,...!Nháy mắt một cái, trước mặt Tả Quang Đông đều toàn là những ánh đao kinh khủng này.
Giống như mặt đất sau một cơn mưa xuân vậy, hoa tươi nở đầy cả thành phố.
“Tránh không được rồi.”
Tả Quang Đông là một tên đại sư kiếm đạo Tam Đao Lưu nên ngay lúc này, anh ta nhận thức được rõ cái chết của mình đang đến ngày càng gần.
Khi những ánh đao bừng sáng lên rồi lại hợp lại một lần nữa, đó chính là đòn mạnh nhất của Xuân Vũ Kiếm Tam.

Dĩ nhiên một cú này chắc chắn sẽ kết liễu được mạng của Tả Quang Đông.
Nhưng làm sao Trần Hùng có thể để cho anh em của mình chết dưới kiếm của người khác chứ?
Từ khi Xuân Vũ Kiếm Tam lên thuyền đối đầu với Tả Quang Đông thì thật ra Trần Hùng cũng đã chú ý đến người này rồi.
Nhưng lý do mà anh không trực tiếp ra đối đầu với Xuân Vũ Kiếm Tam là vì đầu tiên những võ sĩ của gia tộc Xuân Vũ quá mạnh, giết chết không ít anh em trong Tả Bộ Linh.

Vậy nên, Trần Hùng đã thẳng tay giết chết những võ sĩ của gia tộc Xuân Vũ.
Ngoài ra anh cũng muốn nhìn thử xem hôm nay Tam đao lưu của Tả Quang Đông đã đến được trình độ nào rồi.
Bởi vì… thật ra Tam đao lưu của Tả Quang Đông là do Trần Hùng dạy cho anh ta.
Dĩ nhiên là Trần Hùng không dùng Tam đao lưu rồi, anh là người vô cùng toàn năng, cái gì cũng đều làm được.

Lúc ấy, anh thấy Tả Quang Đông dùng ba thanh kiếm, cảm thấy khá thú vị nên anh cũng chơi thử một chút.
Dù đó chỉ là chơi thôi nhưng mà cả thiên phú và trình độ võ học của Trần Hùng thật sự có thể dùng từ điên cuồng để miêu tả.


Còn cộng thêm cả việc anh chiếm được Hoàng Truyền Thừa - một trong tứ hoàng của Vạn Hoa.

Dù cho đó có là võ học gì thì khi ở trong tay anh, anh đều có thể hiểu hết tất cả.
Vậy nên, Tam Liên Trảm, Ngũ Liên Trảm và cả Thất Liên Trảm của Tả Quang Đông thực ra đều do Trần Hùng dạy.
Tả Quang Đông chỉ cảm nhận được một nửa đoạn kiếm còn lại trong tay mình đã đột nhiên không cánh mà bay.

Ngay tức khắc, một bóng dáng loé lên xuất hiện ở trước mặt anh ta.

Tả Quang Đông chỉ nghe được một tiếng keng.

Xuân Vũ Kiếm Tam vốn đang mang một khí thế không thể chống lại được thì giờ đã bị đánh bay ra ngoài.
Trần Hùng đang ở sát bên cạnh dùng một thanh kiếm nhỏ đã có thể phá được Hoa Khai Mãn Thành mạnh nhất của Xuân Vũ Kiếm Tam.
“Không thể nào xảy ra được.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận