Điện Đức Hoàng


Thần Hổ rít vài hơi thuốc lá, lúc này tâm trạng suy sụp của ông ta mới ổn lên một chút.

Trần Hùng tìm hai cao thủ tới, nói: “Đưa ông ta đi rửa mặt đi, lát nữa để ông ta toàn thân sạch sẽ đối mặt với chiến hữu của mình.


“Vâng.


Hai cao thủ dìu Thần Hổ dậy, Thần Hổ cũng không phản kháng.

Ông ta cũng chẳng còn sức mà phản kháng nữa, chỉ đành ngoan ngoãn xoay người tiến vào trong phòng.

Mà lúc này, tàu đã đổi hướng đi, chuẩn bị xuất phát về khu vực biển của Vạn Hoa.

Mà lúc này, ở trên phía mặt biển, bỗng truyền tới một trận tiếng gào thét xé gió.

Trần Hùng đột nhiên nhíu mày lại, nhìn về một hướng khác.


Sau đó anh liền nhìn thấy ở phía chân trời có một luồng ánh sáng màu đen lấy tốc độ cực nhanh bay về phía anh bên này, đó là một mũi tên, nhìn thì giống mũi tên thông thường, nhưng dường như lại chứa dựng uy lực to lớn.

Vút!
Mũi tên đó không nghiêng không lệch mà bắn trúng vào dây thừng buộc lá cờ điện Thiên Vương, lạch cạch một tiếng, dây thừng đứt rồi, vương kỳ của điện Đức Hoàng liền rơi xuống từ trong không trung.

“Mẹ kiếp!”
Trần Hùng không nhịn được rủa thầm một tiếng, mà những người khác trên tàu, đều ngây cả người rồi.

Là ai có gan lớn mật như vậy, lại dám bắn đứt vương kỳ của điện Thiên Vương, đúng là trắng trợn táo bạo khiêu chiến điện Thiên Vương mà.

Trong giây lát, cả tàu bỗng lặng ngắt như tờ.

Không chỉ là đám người Trần Hùng há hốc mồm, mà đám giang hồ Nhật Bản đang chật vật trốn chạy cũng phải tròn mắt.

Có người dám làm rớt vương kỳ của điện Thiên Vương, là ai to gan thế?
Càng đáng sợ hơn đó là, mũi tên rốt cuộc là do ai bắn, khoảng cách xa như vậy, kẻ đó rốt cuộc làm sao mà bắn tới đây được vậy?

Đây là một mũi tên chứ không phải súng bắn tỉa, uy lực như này, không phải còn đáng sợ hơn cả súng ngắm bình thường à?
Bíp bíp bíp!
Trên mặt biển phía bên kia đột nhiên vang lên một làn tiếng còi tàu, sau đó liền nhìn thấy một con tàu vô cùng to lớn, lấy tốc độ cực nhanh lái tới đây.

Đây là một con tàu lớn, so với tàu của những gia tộc kia càng không biết là lớn hơn bao nhiêu.

Con tàu này lái xung quanh tàu của các gia tộc lớn, tạo ra các con sóng lớn, những con sóng đó không ngừng khiến những con tàu của các gia tộc kia lắc lư.

Trên con tàu này cũng treo một lá cờ đen, hai mặt lá cờ đều thấy thêu cùng một chữ giống nhau! thần.

Mà ở trên boong tàu lúc này lại có tới trăm người đông đúc đứng đó, đều là võ sĩ Hắc Thiết mặc áo giáp đen, đeo mặt nạ sắt.

Mà đám võ sĩ này, nhìn chẳng có chút nào giống với người hiện đại, cách ăn mặc càng giống võ sĩ Nhật Bản thời xưa hơn.

Lúc này người đứng đầu cũng ăn mặc giống như vậy, chỉ có điểm duy nhất không giống đó là kẻ đó mặc áo choàng, trong tay còn có một cái cung lớn, sau lưng đeo một giỏ đựng tên.

Không thể nghi ngờ, mũi tên vừa rồi đó, chính là do kẻ này bắn ra.

Ngoại trừ thứ đó ra, đầu con tàu còn trang bị thêm mười mấy đầu bắn đại bác, ở đằng sau thì có tận mấy tay bắn tỉa, bọn họ đã ở trong vị trí hướng đầu súng về phía tàu của đám người Trần Hùng, bất cứ khi nào cũng có thể gây chiến.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận