Điện Đức Hoàng


“Ông nói cái gì?” Vốn dĩ đáy lòng Trần Hùng vẫn đang mạnh mẽ đè xuống một cỗ lửa giận, vốn dĩ anh định vẫn tiếp tục đè xuống.

Nhưng một câu như vậy từ trong miệng Trần Tôn Long nói ra, một cỗ lửa giận ở trong lòng Trần Hùng cuối cùng vẫn không đè xuống được nữa
Trần Tôn Long hít sâu một hơi, nói: “Trần Hùng, nói như thế nào thì Kỳ Lâm cũng là em trai con, bây giờ bệnh của nó, chỉ có tủy xương của con có thể chữa, con có thể, giúp nó chút hay không?”
“Máu mủ tình thâm!”
“Ha ha ha ha, hay cho một câu máu mủ tình thâm.


Trần Hùng giống như là nghe thấy chuyện tức cười nhất năm nay, không đúng, là mười năm này.


“Hay cho một câu máu mủ tình thâm, Trần Tôn Long, cho nên tối nay ông đến đây, cái gì mà thăm Thanh Thảo, cái gì mà đưa gia phả, đều là giả đúng không, nguyên nhân căn bản, ông vẫn muốn tủy xương của tôi.


“Ông thật sự là tốt đấy, nhà họ Trần các người cũng tốt đấy, ngay từ đầu các người vì muốn tủy xương của tôi, phái Dương Thiên Hạo, Lục Tấn, Bôn Lôi đến, muốn cưỡng ép đoạt tủy xương của tôi, nhưng sau đó các người phát hiện, cái gọi là Tam Vương Ngũ Hổ của nhà họ Trần các người, ở trước mặt của Trần Hùng tôi căn bản cũng không dám đánh, cho nên bây giờ các người lại muốn đánh bài tình thân có phải hay không?”
“Ha ha ha, Trần Tôn Long, lúc ông nói ra bốn chữ máu mủ tình thâm này, chẳng lẽ trong lòng không đau hay sao?”
Trần Hùng thậm chí suýt chút nữa không nhịn được, mắng ra “Con mẹ nó cái bi” mấy chữ này, nhưng mà anh vẫn tính là một người có tố chất, dù sao người lúc này đang đứng ở trước mặt anh, là cha của chính anh.

Trần Tôn Long nói: “Trần Hùng, con cũng biết, Tam Vương Ngũ Hổ của nhà họ Trần chúng ta, chẳng qua là bày ra bên ngoài thế thôi, nhân vật lợi hại chân chính của nhà họ Trần, cũng không phải là những người này.


“Cho nên, ông đây là đang cảnh cáo tôi sao?”
Trần Hùng ha hả một tiếng, nói: “Đây cũng là ông đang uy hiếp tôi, có phải Trần Hùng tôi không thỏa hiệp, nhà họ Trần các người sẽ dùng tinh nhuệ chân chính đến đối phó tôi?”
“Trần Hùng tôi vẫn là câu nói đó, các người nếu cảm thấy được các người có cái bản lĩnh đó, cứ việc phóng ngựa qua đây.


“Không đúng, không cần các ngươi phóng ngựa qua đây, dù sao Trần Hùng tôi, sắp đi phía Bắc, thù mới hận cũ, đến lúc đó cùng nhau tính đi.



Trần Tôn Long cũng nóng nảy, nói: “Con cũng biết cha không phải ý tứ này, Kỳ Lâm nó trước sau là! ”
“Là con mẹ ông!”
Trần Hùng rốt cuộc vẫn là nhịn không được phun ra lời thô lỗ đối với cha ruột của mình, bởi vì anh thật sự nhịn không nổi nữa, vốn dĩ anh quả thực định thừa dịp cơ hội hôm nay, bình tâm, cùng cha của mình yên ổn nói chuyện.

Nhưng bây giờ xem ra, giờ hoàn toàn không cần phải tiếp tục trò chuyện nữa.

Mục đích hôm nay Trần Tôn Long tới đây, cuối cùng vẫn là vì tủy xương của Trần Hùng anh.

Nhà họ Trần cao thủ nhiều như mây, bản thân Trần Tôn Long cũng là một cao thủ, cho nên ông ta biết rõ tủy xương đối với một người luyện võ rốt cuộc quan trọng nhiều như thế nào.

Đặc biệt là loại cao thủ đỉnh cấp giống như Trần Hùng này, tủy xương, không khác chính gì chính là một cái mạng, cho nên xét đến cùng, Trần Tôn Long vẫn là muốn dùng mạng của Trần Hùng, đổi lấy mạng của Trần Kỳ Lâm.


“Ha ha ha, ha ha ha ha!”
Trần Hùng cười lên, cười đến vô cùng thê lương, trong lòng của anh, thứ cuối cùng còn lại chính là đau lòng.

“Trần Tôn Long, bây giờ ông nói với tôi cái gì mà máu mủ tình thâm, năm đó mẹ tôi qua đời, ông tìm niềm vui mới, lại sinh con trai, lúc đó, tôi ở trong nhà nhận hết đủ loại ức hiếp và xem thường, ông có từng nghĩ tới máu mủ tình thâm, có từng liếc mắt nhìn người con trai này là tôi nhiều một cái không?”
“Năm đó bà cụ đó tin vào vận mệnh, nói Trần Hùng tôi là sao chổi, đuổi tôi ra khỏi nhà họ Trần, hơn nữa còn nhẫn tâm phái người đuổi giết tôi, muốn đưa tôi vào chỗ chết, ông có nghĩ tới máu mủ tình thâm hay không.


“Sau đó tôi lưu lạc đầu đường, trở thành tên ăn mày, mỗi ngày dựa vào xin cơm mà sống, ông đã từng nghĩ tới máu mủ tình thâm?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận