Điện Đức Hoàng


Đồng thời, cô ta cũng vì Triệu Hiền Quyên mà đổ đầy mồ hôi, trước đây Hà Ngọc Linh đã biết gia tộc của Triệu Hiền Quyên xảy ra nguy cơ lớn rồi, cô ta cũng muốn qua đó giúp bạn thân của mình, nhưng mà Hà Ngọc Linh chẳng qua chỉ là một Tổng giám đốc của Bắc Vực Phong Tình, căn bản không có năng lực đi lo những chuyện đó, thế nên, cô ta vô cùng tự trách bản thân.
Chỉ là hôm nay nghe được nhà họ Triệu đã chuyển nguy thành an, Hà Ngọc Linh thật lòng vui thay cho Triệu Hiền Quyên.
Đồng thời, trước đây Triệu Hiền Quyên nói với Lâm Thanh An, cô ấy ở Bắc Vực Phong Tình quen biết một người bạn, người đó chính là Hà Ngọc Linh.
Hà Ngọc Linh chính là người đặc biệt chịu trách nhiệm vân hành kinh doanh của Bắc Vực Phong Tình, cho nên Triệu Hiền Quyên muốn cô ta giúp đỡ làm trung gian hổ trợ cho Tập đoàn Ngọc Thanh đẩy mạnh chuyện hợp tác với Bắc Vực Phong Tình, vấn đề này chắc không phải là vấn đề lớn gì.
Ly cà phê của hai người một nửa, Triệu Hiền Quyên bèn đi vào vấn đề chính: "Ngọc Linh, lần này tôi cố tình đặc biệt đợi sau khi cô quay về mời tìm cô, thật ra là có chuyện muốn tìm cô giúp đỡ."
"Chuyện gì thế?" Hà Ngọc Linh trả lời nói: "Chỉ cần tớ có thể giúp được, tuyệt đối không thoái thác, năm đó ở trong trường học, toàn bộ đều nhờ cậu giúp đỡ tớ, lúc đó nếu như không có cậu, cũng không có Hà Ngọc Linh tớ của ngày hôm nay."
Triệu Hiền Quyên gật đầu nói: "Sự việc là như thế này.


Tớ có một người bạn tốt.

Anh ta có một cậung ty thời trang tên là Ngọc Thanh.

Bây giờ anh muốn phát triển ở phía Bắc, vì vậy tớ muốn nhờ bên của cậu giúp đỡ quảng cáo ở Bắc Vực Phong Tình.

Nguồn vốn thì dễ nói, nhưng người cậung ty Ngọc Thanh đã nhiều lần đàm phán với phái cậung ty của các cậu, đều bị từ chối cả, nguyên nhân chắc là do Bắc Vực Phong Tình hiếp đáp người mới."
"Tập đoàn Ngọc Thanh!"
Tuy nhiên, khi Hà Ngọc Linh nghe thấy cái tên này, lại chợt giật nảy cả người.
Triệu Hiền Quyên cảm nhận được phản ứng của Hà Ngọc Linh có chút không đúng, nôn nóng nói: "Ngọc Linh, cô đã nghe qua Tập đoàn Ngọc Thanh?"
"Đương nhiên nghe qua rồi." Hà Ngọc Linh trả lời nói: "Tập đoàn Ngọc Thanh mà tập đoàn thời trang mới phát triển trong nước trong nửa năm gần đây, đồng thời trong phạm vi toàn quốc đã làm rất nhiều quảng cáo."
"Sự tồn tại của nó, thẩm chí uy hiếp đến rất nhiều công ty thời trang trong nước, khu vực phía Bắc cũng vậy, có rất nhiều tập đoàn quần áo lớn coi Tập đoàn thời trang Ngọc Thanh là mối đe dọa số một."
Nói đến đây thôi, năm ngón tay của Hà Ngọc Linh vô ý thức gõ lên bàn cà phê: "Cô nói Tập đoàn Ngọc Thanh muốn phát triển ở khu vực phía bắc, mở thị trường phía bắc?"
"Uhm." Triệu Hiền Quyên gật đầu: "Hơn nữa người chịu trách nhiệm của Tập đoàn Ngọc Thanh, đã đến bàn chuyện hợp tác với Bắc Vực Phong Tình qua rồi, nhưng lại bị từ chối."

"Bắc Vực Phong Tình không phải là bắt nạt người mới, mà là ngăn chặn."
"Ngăn chặn?" Triệu Hiền Quyên kinh ngạc.
Hà Ngọc Linh giải thích nói: "Hiện tại Bắc Vực Phong Tình, phần lớn quảng cáo trên các phương tiện truyền thông mới là các sản phẩm quần áo.

Ngoài ra, còn có mỹ phẩm và các sản phẩm chăm sóc da, và những sản phẩm này liên quan đến quần áo."
"Và ngành công nghiệp quần áo ở phía bắc rất đoàn kết.

Họ hẳn đã nhận được tin rằng Ngọc Thanh sẽ đến phía bắc, vì vậy họ đã gây áp lực lên hải quan phía bắc và phản đối việc hợp tác với Ngọc Thanh, vì họ sợ rằng Ngọc Thanh sẽ cướp lấy chén cơm của họ."
Lúc này, Triệu Hiền Quyên cũng trở nên nghiêm túc: "Vì vậy, nếu hải quan khu vực phía bắc thông qua công việc kinh doanh của Ngọc Thanh, đồng nghĩa sẽ đắc tội đến những khách hàng cũ ban đầu.


Cuối cùng, dưới sự đo lương thiện hơn, hải quan khu vực phía Bắc sẽ từ chối hợp tác với Ngọc Thanh?"
"Đúng." Hà Ngọc Linh gật đầu thật mạnh.
Triệu Hiền Quyên nói: "Vậy Ngọc Linh, cậu có thể nghĩ cách gì giúp không? Lần này nhà họ Triệu có thể vực dậy từ cõi chết toàn bộ đều nhờ đến giúp sự đỡ của người bạn này, cho nên tớ rất muốn có thể giúp đỡ cậung ty anh ký được bản hợp đồng hợp tác này."
Hà Ngọc Linh im lặng một lúc, cuối cùng giống như đưa ra được quyết định rất quan trọng nói: "Hiền Quyên, tớ không thể đảm bảo nhất định có thể giúp cậu hoàn thành lần hợp tác này, nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức."
"Đợi sau khi tớ trở về, tớ sẽ mang chuyện này báo cáo lại cho giám đốc của Bắc Vực Phong Tình Tinh, cố gắng tranh thủ hết sức giúp các cậu."
"Vậy được, thế thì thật cảm ơn cậu nhé Ngọc Linh."
Hai người nâng ly cà phê lên cụng ly, Hà Ngọc Linh nói: "Khi còn đi học, tớ bị người ta ăn hiếp, cậu đã ra mặt giúp tớ, tớ không có tiền ăn cơm, cũng là cậu giúp tớ, chúng ta là đôi bạn tốt, tất cả đều là tớ nên làm.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận