Điện Đức Hoàng


Đầu óc của Lý Hiền Tư lúc này dường như đã hoàn toàn bị nổ tung! Dòng suy nghĩ của ông ta hỗn loạn, toàn thân bất giác run lên, giống như rơi vào động băng vạn năm vậy.

Điện thoại di động của ông ta bắt đầu không ngừng kêu lên, tiếng chuông từ điện thoại công việc trên bàn giống như khúc ma chú, cứ liên tục gõ vào màng nhĩ của Lý Hiền Tư.

Ngoài cửa, người phụ trách của bộ phận đầu tư, bộ phận thiết kế, bộ phận vận hành, bộ phận marketing cứ thế nối đuôi nhau lo lắng chạy vào, tất cả đều là tin xấu mà Lý Hiền Tư không thể nào tiếp nhận nổi.
Chỉ trong vòng vài phút, con tàu khổng lồ mười nghìn tấn của Tập đoàn nhà họ Lý như bị một trận sóng thần kinh hoàng, long trời lở đất ập tới, muốn nhấn chìm không chút hoài nghi! Trần Hùng vẫn thản nhiên ngồi trên ghế sofa, bắt chéo chân, dáng vẻ rất thoải mái.

Anh lần nữa tải lại trò chơi Sokoban trên điện thoại của mình và anh đã đạt đến cấp độ thứ chín.


Một âm thanh trầm trầm vang lên, Lý Hiền Tư cứ thế quỳ xuống trước mặt Trần Hùng.

Sự kiêu ngạo, tự phụ và độc đoán vừa rồi đã biến mất không còn chút dấu vết vào lúc này, thay vào đó là sự sợ hãi hoảng loạn và hối tiếc vô tận.
“Xin cậu hãy thủ hạ lưu tình!” Những giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn nhà họ Lý đang đứng gần đó nhìn thấy vậy thì rất kinh hoàng.

Và Lý Hiền Tư lúc này đã bắt đầu quỳ trước Trần Hùng, không ngừng dập đầu, chỉ trong chớp mắt, trên trán anh ta đã rướm máu.

Trần Hùng thoát khỏi trò chơi Sokoban, và sau đó gửi một mệnh lệnh qua trang web đặc biệt nào đó.

Trang web này, có máy chủ ở nước ngoài, Thành Vi Thiên Võng! Nó có nghĩa là, trang web độc quyền của điện Đức Hoàng! Anh đứng dậy, vươn vai một cái, dáng vẻ đầy lười biếng, nở một nụ cười với Lý Hiền Tư rồi không chút chần chừ bước ra khỏi văn phòng.

Bên ngoài văn phòng, một nhóm người khác lo lắng chạy về phía bên này.

“Giám đốc Trịnh, sự hỗn loạn thị trường chứng khoán đã giảm xuống.”
“Quản lý Vương, bộ phận tiếp thị lại gửi phản hồi, chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Giám đốc Triệu, nhóm hacker đã rút lui rồi, bên phía đối phương cũng đã dỡ bỏ đơn đặt hàng trước đó.” Có một loạt tin vui, thậm chí Lý Hiền Tư còn nhận được cuộc gọi từ Chủ tịch Vương.

Họ nói rằng có thể tiếp tục hợp tác với tập đoàn nhà họ Hà, nhưng chuyện kiểu này bắt buộc phải đảm bảo không bao giờ xảy ra nữa.


Lý Hiền Tư cứ thế mềm nhũn tay chân quỳ xuống trên mặt đất, mồ hôi ướt đẫm cả người.
Vừa rồi, y như rằng ông đã kịp thời bước một chân trở lại trước khi cửa địa ngục đóng kín vậy.

Ông thậm chí còn có một suy đoán rất đáng sợ trong đầu.

Nếu ông ta quỳ xuống chỉ muộn vài giây, thì bây giờ, toàn bộ tập đoàn nhà họ Lý của anh ta đã thực sự sụp đổ rồi.
Thanh niên này rốt cuộc có gốc gác ra sao? Anh ta lại còn có thế lực và thủ đoạn thông thiên như thế, để bì với một siêu cấp đại thần như vậy, tỉnh thành phó gia, đến cả cái rắm của người ta cũng không so nổi.
Ông ta hốt hoảng lấy điện thoại ra gọi liên tục mấy cuộc.

Trong mỗi cuộc điện thoại, ông chỉ nói một câu: “Đến ngay trụ sở tập đoàn nhà họ Lý, lập tức đến tập đoàn Ngọc Thanh thành phố Bình Minh để quỳ gối tạ tội.”
Vào thời điểm đó, bao phủ phía trên tập đoàn Ngọc Thanh vẫn là một màn mây đen u ám.


Trong những ngày qua, cho dù Lâm Ngọc Ngân đã cố gắng hết sức nhưng cô vẫn không thể lật ngược lại được tình thế.

Việc tập đoàn Ngọc Thanh vỡ nợ đã trở thành hiện thực.

Cô rất hối hận bản thân không nên quá vội vàng, đánh cược tất cả nền móng căn cơ của tập đoàn vào việc phát triển thương hiệu.
Nên móng không ổn định, khiến cả tập đoàn bị ảnh hưởng, dẫn tới giờ đây như một toà cao tầng sắp sụp đổi Tại thời điểm này, mặc dù Lâm Ngọc Ngân khó lòng chấp nhận được sự thật này, nhưng mọi thứ đều đã đi vào kết cục.

Cô không có ý định tiếp tục giấy giụa trong tuyệt vọng nữa, bởi vì có cố gắng cũng vô ích, hoàn toàn không có ý nghĩa gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận