Điện Đức Hoàng


Thấy La Tiểu Hổ và Trần Hùng cùng nhau trở mặt, Dương Siêu vốn dĩ đã cảm thấy như ngày tận thế đang đến bỗng thấy vui mừng ra mặt.
“Anh Hồ, anh giết chết bọn họ thì chúng tôi sẽ trả thêm tiền cho anh.”
Mấy người Dương Siêu và Lý Chiến vui vẻ hét to.
Vẻ mặt La Tiểu Hổ đầy trêu tức nhìn Trần Hùng, anh ta lạnh lùng nói: “Tôi cho anh cơ hội cuối cùng.

Anh hãy lập tức biến mất trước mắt tôi.”
“Tôi cũng cho anh cơ hội cuối cùng”
Trần Hùng cười nói: “Tự anh hãy đánh gãy chân anh, để nó trở về dáng vẻ lúc trước khi tôi giúp đỡ anh.

Như thế, tôi có thể để cho anh có được kết cục tốt hơn, sẽ không quá thê thảm.”
“Ha ha ha… Con mẹ nó, anh đùa thật vui đấy.

Nhưng một chút cũng không đáng cười.
Ngay lúc này, ở bên ngoài khách sạn, có mấy chiếc xe lần lượt tiến vào.
Mấy chục chiếc xe xếp thành một hàng dài đi vào trong bãi đỗ xe.


Chẳng bao lâu, bãi đỗ xe đã chật ních.

Cửa xe mở ra, mấy thành viên xã hội đen của Hồng Thành nối tiếp nhau bước xuống.

Trong tay mỗi người bọn họ đều cầm theo vũ khí, vẻ mặt ai nấy đều tràn đầy sát khí.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, sau lưng La Tiểu Hổ có đến mấy trăm người đang đứng.

Tất cả bọn họ đều có khí thế mạnh mẽ.
“Trần Hùng, hiện tại, anh không còn cơ hội nào nữa”
“Cho dù hai bên cạnh anh có năng lực cao thế nào.

Bọn họ có thể đánh được mười, thậm chí là hai mươi đến ba mươi người.

Nhưng bọn họ có thể đánh thắng hết hai trăm người của tôi sao?”
“Đây là do chính anh muốn.

Nói xong, La Tiểu Hổ vung tay lên, vẻ mặt anh ta hung bạo nói: “Đi lên giết chết bọn họ cho tôi.”
Mấy thanh niên xã hội đen của Hồng Thành mang theo vũ khí chạy tới phía ba người Trần Hùng.
Giờ phút này, Hồ Điệp và Tưởng Môn Thần cũng có hơi lo lắng.

La Tiểu Hổ nói đúng.

Dù bọn họ có năng lực chiến đấu mạnh như thế nào thì bọn họ cũng không thể đánh bại được hơn hai trăm người.
Nhưng lúc này, phía sau mấy người Trần Hùng, có mấy chiếc xe khác đang tiến vào.
Hoàng Phương dẫn đầu, hơn mười thành viên của Hang Sói như sói như hổ nhảy từ trên xe xuống.


Khi nhìn thấy phía đối diện có nhiều người như vậy, mấy con sói con rất hưng phấn.
“Mẹ nó, anh Thiên, tất cả chỗ nãy là quà tặng cho bọn em sao?”
“Nhiều người như vậy sao? Chơi sẽ rất vui đấy!”
Mọi thành viên trong Hang Sói đều vô cùng phần khích, đặc biệt là hai người có tính cách rất hung bạo là Trần Đại Lực và Thịnh Quân.

Bọn họ đã muốn xông lên phía trước đánh hơn hai trăm người kia ngay lập tức.

ở phía bên này, trong lòng La Tiểu Hổ bỗng nhiên cảm thấy hơi hoảng sợ.
Rõ ràng anh ta biết là số người bên mình đông hơn nhiều lần so với bên kia.

Nhưng không hiểu sao, da đầu anh ta lại run lên từng trận? “Bich!” Ở đằng kia vang lên một tiếng gầm rú chói tai, Trần Đại Lực tung một cú đấm, thẳng tay khiến cho người đàn ông cao tầm mét tám trước mặt bay ra xa.

Sức mạnh khủng khiếp đến nỗi kéo theo ít nhất năm người cùng ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, một thành viên khác của Hang Sói tiện tay đoạt lấy vũ khí trong tay đổi phương.

Anh ta đoạt lấy cái côn của người kia, quét ngang một cái, giống như gió mạnh thổi qua, hất bay ba tên đàn ông cao to lực lưỡng gần mình.
Ngoài ra, Thịnh Quân, Hà Quách Tùng hay thậm chí là phụ nữ như Lâm Tiểu Phong đều thể hiện ra năng lực chiến đấu cao thủ của mình.

Mỗi thành viên của Hang Sói đều có thể dễ dàng đối phó với khoảng hai mươi cho đến ba mươi tên thuộc hạ của La Tiểu Hổ mà không hề thở gấp.

Trong vòng chưa đầy một phút, hơn hai trăm người bên phía La Tiểu Hổ đã bị đánh tan tác.
Những người này chỉ là những tên xã hội đen bình thường thôi.

Ngày bình thường, nhiều nhất bọn họ cũng chỉ đi bắt nạt được những người thành thật.

Bọn họ đã bao giờ gặp phải mấy cao thủ có năng lực biến thái thế này đâu? Chẳng mấy chốc, trạng thái tâm lý của đám người này đều suy sụp.

Bọn họ bị đánh tơi bời nên bắt đầu tìm cách chạy trốn.

Đánh nhau thế này thật sự là hết sức.

Đối phương xuống tay rất ngoan độc.

Mỗi cú đành tùy tiện cũng khiến cho bọn họ tàn phế nửa đời còn lại rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận