"Khốn kiếp, tốt nhất cô nên trốn xa chút, bằng không, ông đây sẽ không nương tay với cô đâu."
Hành động của Nghiêm Vu Tu đã biểu lộ ra thái độ của anh ta, anh ta chính là Nam Thiên Vương của Thiên Vương điện, thà chết trận chứ không bao giờ chịu khuất phục quân địch.
Anh ta như một tia chớp lao về phía Kim Ngân, mười một người thuộc hạ đằng sau anh ta cũng không chùn bước đi theo sau.
"Bảo vệ cô chủ."
Trong nháy mắt, gần hai mươi tên cao thủ siêu cấp bên cạnh Kim Ngân bảo vệ cô ta không ngừng lui về phía sau, mà những người còn lại thì cầm vũ khí trong tay lên, lao về hướng nhóm người Nghiêm Vu Tu.
Những người này đều là cao thủ hàng đầu, cho dù nhóm người Nghiêm Vu Tu lấy ra hết kỹ năng của bản thân, đều không phải là đối thủ của nhiều người như vậy.
Rất nhanh sau đó, những cường giả bên người Nghiêm Vu Tu một người tiếp một người ngã xuống, từ mười người ban đầu, giờ chỉ còn bảy người.
Trên người Nghiêm Vu Tu cũng đã chịu rất nhiều vết thương, những người này dường như đều là lính đánh thuế hàng đầu cùng với sát thủ siêu cấp, mục tiêu lúc này của bọn họ chỉ có một, chính là Nghiêm Vu Tu.
Tình cảnh này, sợ rằng rất lâu về trước, Dạ Tu La đã gặp phải rồi.
Năm đó, Hắc Ám đồ đằng bị Thiên Vương điện tiêu diệt, Dạ Tu La chạy trốn đến Đông Á rồi sau đó thành lập Bóng Đêm, đây là một tổ chức có cả sát thủ và lính đánh thuê.
Sở dĩ anh ta thành lập một tổ chức như vậy, chính là vì có thể tìm được càng nhiều lính đánh thuê và sát thủ tài giỏi để anh ta sử dụng, mà mục đích tồn tại duy nhất của những cường giả này là đối phó với Thiên Vương điện và đại tướng.
Nghiêm Vu Tu là người có sức chiến đấu gần như thấp nhất trong năm Thiên Vương, chỉ hơn mỗi tên trói gà không chặt Triệu Tài Đô kia.
Nhưng điều này cũng không đại biểu thực lực anh ta yếu, trên thực tế, mặc dù là người đứng gần cuối trong năm Thiên Vương, nhưng sức chiến đấu của Nghiêm Vu Tu vẫn rất mạnh.
Xét theo bảng sức mạnh của những cường giả cao cấp trong thế giới, Nghiêm Vu Tu cũng được xếp ở vị trí cao, chẳng qua chỉ vì cường giả trong Thiên Vương điện nhiều như mây mà thôi.
Hơn hai mươi tên cao thủ siêu cấp vây quanh Nghiêm Vu Tu hết ba tầng trong lại ba tầng ngoài, các loại vũ khí cùng thủ đoạn hướng về phía Nghiêm Vu Tu.
Tình huống hiện tại, giống như là một bầy sói đói khát, vây quanh một con sư tử cường tráng.
Mặc dù năng lực của từng con sói trong bầy kém hơn rất nhiều so với sư tử, thế nhưng, hết một đám lại một đám nhào đến, sư tử có lợi hại đến đâu cũng không địch lại được.
Qua không bao lâu, Nghiêm Vu Tu đã mình đầy thương tích.
Mà xung quanh anh ta đã không nhìn thấy một thuộc hạ nào nữa, bọn họ người thì bị quấn vào vòng vây khác, người thì đã bị tử vong.
Dưới chân Nghiêm Vu Tu đều là thi thể của những cao thủ siêu cấp, ngay cả trong tình trạng thương tích trầm trọng như vậy, anh ta vẫn mạnh đến mức làm da đầu người khác run lên.
Một thanh đao chém về phía anh ta, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt đã chém bảy tám đạo xuống Nghiêm Vu Tu.
Nghiêm Vu Tu dùng dao găm trong tay liên tục ngăn cản, nhưng ở một bên khác, trái phải trước sau đều có vũ khí hướng về phía anh ta.
Cuối cùng tiết tấu trong tay Nghiêm Vu Tu vẫn bị rối loạn, trong một giây né tránh không kịp, một thanh đao mạnh mẽ chém xuống ngực anh ta một đao, tiếp đó cả người Nghiêm Vu Tu bị bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất.
Một mảng hoa gừng màu hồng phấn trên mặt đất bị Nghiêm Vu Tu đè rạp xuống, từ trên người anh ta chảy xuống rất nhiều máu, thậm chí còn nhuộm đỏ cả mấy bông hoa gừng này.
Thời khắc này, dao găm trong tay Nghiêm Vu Tu rơi xuống mặt đất, cuối.