"Được."
Dưới bóng đêm, trên con đường lớn tại Pattaya.
Cái gọi là phố Talisman, theo ngôn ngữ của Đất nước Vạn Hoa nó được hiểu là một con phố toàn là hình xăm.
Ở Vạn Hoa, trong ấn tượng của rất nhiều người, hình xăm chỉ có thể xuất hiện trên những người làm việc không đàng hoàng nên mới làm mấy thứ này, nhưng ở Thái Lan không giống như vậy.
Ở đấy, hình xăm là một loại tín ngưỡng, bọn họ tự gọi là những chiếc gai, những chiếc gai với hoa văn khác nhau đâm vào con người, tượng trưng cho rất nhiều ý nghĩa khác nhau, đồng thời sẽ cho bọn họ kết quả như mong muốn.
Toàn bộ người dân ở quốc gia này đều rất tin tưởng đạo Phật, dù là Phật hay hình xăm, đều không có liên quan gì nhau nên không có gì đáng trách.
Mà thành phố Talisman ở Pattaya lại cực kì nổi tiếng.
Lúc này, ở lối đi vào phố, xuất hiện hai người đàn ông đang bước tới, đi phía trước chính là một hòa thượng, hòa thượng ở phương Đông, với hòa thượng của Thái Lan bên này có cách ăn mặc không khác nhau quá nhiều.
Đi ở phía sau, là một người đàn ông mặc từ trên xuống dưới là một bộ áo xám, tay anh ta đang cầm một chiếc điện thoại, ống kính camera luôn hướng về phía hòa thượng ở phía trước.
Hai người kia, chính là Phật Ấn và Khôi Huy Thiệu.
Phật Ấn ở phía trước, Khôi Huy Thiệu đi phía sau, theo đường đi thu hút sự chú ý của không ít người.
Hai người họ đi bộ qua con phố đông đúc, sau đó đến tận cuối phố Talisman, họ đi vào phố bùa.
Ở trong này, có một cửa hàng bán bùa, nhìn qua thì rất cũ kĩ, không có tên tuổi, nhưng mùi hương bên trong lại vô cùng nồng nặc.
Phật Ấn và Khôi Huy Thiệu, hai người cùng đi vào cửa hàng bán bùa, sau đó, có một người mặc bộ đồ trắng đi ra, vô cùng lịch sự nói: "Xin lỗi hai vị, sư phụ Archan Mạn hôm nay phải tiếp khách, mời ngày mai lại đến."
Nghe khẩu khí của người kia, chắc hẳn Archan Mạn rất nổi tiếng trong phố bùa này, dĩ nhiên danh tiếng cũng còn phải có chút bị hạn chế.
Phật Ấn lắc đầu, nói: "Tôi không đến để lấy bùa."
"Vậy anh đến đây để?"
Phật Ấn cười lãnh đạm: "Chẳng lẽ cậu không thấy, tôi cũng là hòa thượng sao? Tôi đến đây để khiêu chiến với Archan Mạn."
Vừa dứt lời, trong nháy mắt Phật Ấn đã biến mất khỏi tầm mắt của tên hòa thượng áo mặc bộ đồ trắng, đợi khi anh ta phản ứng lại, Phật Ấn đã sớm đi qua người anh ta, đi vào trong quán bùa.
Trong nháy mắt, tên hòa thượng áo trắng ngẩn ra, lúc này, Khôi Huy Thiệu đang đứng yên tại chỗ cũng tiến lên.
"Anh đứng lại."
Hòa thượng áo trắng theo bản năng muốn đuổi hai người họ ra ngoài, nhưng Khôi Huy Thiệu đá một cái thật mạnh, một đá đã có thể đá người này bay ra ngoài một cách dễ dàng.
Đi qua cửa lớn, tiến vào trong cửa hàng bán bùa, bên trong có một sân, trong sân nồng nặc mùi hương khói.
Mặt sau sân có một gian phòng, trong phòng đặt một pho tượng phật, phía trước tượng phật, có một người đàn ông cởi trần đang quỳ gối ở đó, phía sau anh ta, còn có một pháp sư mặc bộ đồ trắng đang lấy tay châm cho anh ta một lá bùa.
Trong khi tay đang vẽ thì, trong miệng ông ta cũng không ngừng lẩm.