Editor: Nha Đam
Bá tánh đều chưa quen với phương thức bỏ phiếu này, tham gia rất đông.
Kết quả cuối cùng của cuộc bỏ phiếu thật đáng kinh ngạc.
Bức tường khắc tên của Phong Thiển gần như dày đặc, không có khoảng trống.
Nhìn lại những bức tường khác, so với bên Phong Thiển, trông thật hoang tàn.
Có số lượng bình chọn lớn thứ hai là Phong Linh.
Chỉ là, dù ở vị trí thứ hai, Phong Thiển cũng đã có số phiếu nhiều hơn cô ta gấp mấy lần.
Chỉ cần liếc qua bức tường sẽ nhìn thấy ai nhiều hơn, ai ít hơn.
Đây có lẽ là cuộc chiến giành ngai vàng kỳ lạ nhất trong mọi thời đại.
Trong tẩm cung của quốc vương.
Phong Thiển đứng sang một bên cùng với Vua Huyết tộc.
Cô nói: "Phụ hoàng, nói lời phải giữ lấy lời, con đã nhận được sự tán thành của bá tánh, cũng nhận được số phiếu cao nhất."
Quốc vương: "......"
Hắn lén lút liếc nhìn Vua Huyết tộc, đôi mắt của đối phương không có nhiệt độ, ánh mắt nhàn nhạt rơi vào trên người ông.
"Nhưng..." Quốc vương nói lên thắc mắc trong lòng, "Con không phải...!trở về huyết tộc à?"
Dù sao cũng là huyết hầu đã hiến tế cho Huyết tộc, cho dù kế thừa vương vị cũng phải trở về huyết tộc.
Trước đó Phong Thiển không nghĩ về vấn đề này.
Đúng vậy, cô vẫn phải trở về Huyết tộc cùng mảnh nhỏ, vậy thì...!kế thừa ngai vàng như thế nào?
Cô chớp chớp mắt, nghiêng mắt nhìn Vua Huyết tộc ở bên cạnh.
Y Lạc nhìn cô, chậm rãi nói: "Nếu em không muốn quay về thì có thể ở lại."
Nghe thấy hắn nói, Phong Thiển sững sờ.
Vua Huyết tộc nói tiếp, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm túc: "Anh...!cũng sẽ ở cùng em."
Phong Thiển sững sờ, "Vậy thì...!bệ hạ sẽ không trở về huyết tộc sao?"
"Ừm."
Vua Huyết tộc nhẹ nhàng nói.
Y Lạc cũng không biết đã bao nhiêu năm trôi qua kể từ khi hắn được sinh ra đến nay.
Chỉ biết là thời gian dài đằng đẵng.
Huyết tộc không có điều gì khiến hắn lưu luyến, nên Y Lạc chọn cách ngủ say.
Thời gian dài, dành phần lớn thời gian của hắn đều ngủ say, vì vậy mà hắn dơn thuần như một đứa trẻ, không biết gì.
Ngay cả máu tươi còn chưa từng uống nói gì đến hút máu.
Quay trở lại huyết tộc vẫn phải trải qua quãng thời gian như trước.
Bây giờ, Y Lạc đã có người khiến hắn phải lưu luyến.
Khắc sâu vào xương tủy, trên thế giới này không có gì có thể ngọt bằng cô.
Cô ở đâu, hắn sẽ ở đó, cho dù là rời khỏi Huyết tộc, dù là từ bỏ thân phận Vua Huyết tộc.
Những điều này không quan trọng so với sự ngọt ngào của cô.
Quốc vương: "......?!"
Phong Thiển nhìn mảnh nhỏ, sau đó nhìn lại quốc vương.
"Như vậy được chưa?"
Quốc vương: "......"
Quốc vương đang ốm nặng, cảm thấy mình có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
"Được chứ..."
Quốc vương cười một cách ngượng ngùng.
Thế là...!
Phong Thiển và Vua Huyết tộc sống trong cung điện.
Phong Linh đã rất sốc khi hay tin Phong Thiển sẽ kế thừa ngai vàng.
Cái bỏ phiếu gì đó trước đây cô ta cũng không quan tâmm lắm, cho dù kết quả cuối cùng cô ta không đứng nhất thì cô ta cũng không cần lo lắng.
Vì phụ hoàng đã từng hứa hẹn rồi nên nhất định sẽ không thất hứa.
Hơn nữa, Phong Thiển vẫn là một người hầu cận huyết thống, chỉ riêng điều này thì sẽ không có cơ hội kế thừa ngai vàng.
Mặc dù, Phong Linh luôn tự hỏi tại sao quốc vương lại đồng ý với lá phiếu của Phong Thiển.
Bây giờ nghe thấy tin này, cô ta vội vàng chạy tới tìm quốc vương.
Phong Linh nghe đến Vua Huyết tộc cũng chết lặng.
Vua Huyết tộc giúp Phong Thiển?
Chị ta không phải chỉ là một huyết hầu bình thường thôi sao? Làm sao có cơ hội tiếp xúc với Vua Huyết tộc?
Cho dù có tiếp xúc với Vua Huyết tộc đi chăng nữa thì đối phương làm sao có thể đi cùng môt huyết hầu đến thế giới loài người?
_______________
Còn 5 chương nữa là kết thúc rồi nhé
Mình cố nhanh chóng edit xong thế giới này để còn đi tra deadline edit dạo nữa cơ.
Mình trễ deadline hai lần rồi, quá tam ba bận, tuần này mà k trả chắc con bé nó đấm mình mất ????.