"Cô nương này rất lợi hại hay sao?" Một nam Kỵ Sĩ nhìn về phía Chiến Phá Thương Khung tò mò hỏi lại.
"Đâu chỉ có lợi hại, mà ta có thể chắc rằng, toàn máy chủ đại lục này cho dù có cố thì cũng không tìm được ai mạnh hơn nàng ấy." Chiến Phá Thương Khung đáp lời với một vẻ mặt chắc chắn.
Mà ở bên này, cạnh hắn là Thứ Phá Thương Khung cùng Nãi Phá Thương Khung đều nghiêm túc mà gật gật đầu, đối với ý kiến của Chiến Phá Thương Khung rất chi là tán thành.
"Tân thủ thôn số 10001 này còn có người mạnh như thế sao?"
"Huynh đệ à, có thể kể chút được không?"
Không chỉ duy nhất tên Kỵ Sĩ kia hiếu kỳ, mà càng ngày càng nhiều người cũng cảm thấy hứng thú với câu chuyện này.
"Các người vừa nãy có nhìn thấy nàng ấy đi cùng với một tên Mục Sư vào trong không?" Thấy mọi người đang vây lấy xung quanh, Chiến Phá Thương Khung hẵng giọng, lớn tiếng hỏi.
"Cậu nói cái tên trông soái ca đó hả? Hắn thì làm sao?" Một người hỏi.
"Người mục sư kia trước đây từng có mặt trong bảng xếp hạng level!" Chiến Phá Thương Khung cao giọng đáp lời.
"Người vừa nói xong, ta cũng nhớ ra là, trước đây khi mới ra bảng xếp hạng cấp độ, quả thực trên đó có một người thuộc nghề Mục Sư, tên gọi Phàm Trần!" Một người chơi khác lên tiếng xác nhận.
Những người khác lúc này cũng làm ra vẻ đăm chiêu.
"Người anh em, người đó cùng với nữ Chiến Sĩ kia là có quan hệ gì?" có người tò mò hỏi tiếp.
"Haha, ngươi đoán tại sao gã Mục Sư kia lại có thể lên được bảng xếp hạng? Rõ ràng là cùng với nữ Chiến Sĩ kia lập tổ đội! Ta đoán không lầm thì, tên này đích thị là một kẻ bám váy đàn bà." Chiến Phá Thương Khung chậm rãi đáp, khuôn mặt trông như kiểu nhìn thấu hồng trần mất rồi.
"Ý của ngươi là nữ Chiến Sĩ xinh đẹp kia đã kéo cho hắn thăng cấp hay sao?" một người xem chừng tỉnh đòn nhất trong đám hỏi bằng một giọng kinh ngạc.
Lời vừa thốt ra, xem chừng xung quanh rất nhiều người cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc.
"Ta không muốn nói nhiều lời, ai hiểu sẽ tự hiểu." Một nụ cười khó hiểu lộ rõ trên khuôn mặt của Chiến Phá Thương Khung, mặc cho người khác có dò hỏi, hắn cũng không đáp thêm câu nào.
Lúc này, tâm tình của hắn cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Không chỉ riêng mình hắn, hai huynh đệ Thương Khung của hắn cũng cảm thấy thoải mái theo.
Cái giây phút mà mình bị hạ sát bất đắc kỳ tử vừa rồi, có thể thông cảm được.
Dù sao thì, bị thuẫn sát vốn không phải là điều gì đáng để tự hào, nhưng nếu như đối phương là một đại cao thủ đẳng cấp thì điều đó cũng đáng để chúc mừng.
Điều này giải thích lý do tại sao mà Chiến Phá Thương Khung điên cuồng khen ngợi Thanh Anh lúc nãy.
Không chỉ là tự cho bản thân mình đẳng cấp thấp hơn, mà còn là tìm lý do để bao biện.
Bên trong vòng xoáy không gian.
Ba người Giang Thần vừa mới đi vào bên trong, liền nhận được một thông báo nhắc nhở của hệ thống.
【Tiến vào phó bản: U Linh Bí Cảnh (cấp đồng).
】
Không sai, U Linh Bí Cảnh là một phó bản cấp đồng, cũng là hầm ngục tối đầu tiên mà người chơi phải chạm trán.
Giang Thần và hai cô gái lúc này đang đứng trên một nền đất màu đen, trước mắt của họ là một cách cửa trong suốt được tạo nên bởi một thứ năng lượng đặc biệt.
Có thể trông thấy rõ ràng đằng sau cánh cổng này là một bãi tha ma đang bị bóng tối che phủ.
Khung cảnh lúc này hoàn toàn khác với nơi mà Giang Thần và những người khác đã đứng ban nãy.
Nó giống như một cánh cửa thần bí ngăn cách hai thế giới.
"Cái này dùng để làm gì? Sao nó trông kỳ quái vậy?" Thanh Anh nghi ngờ hỏi.
"Nhìn xung quanh, trên mặt đất có các phiến đá nhỏ nhô lên cao, chỉ cần đứng trên các phiến đá đó là được." Giang Thần nói xong liền bước tới phiến đá gần nhất mà đứng yên trên đó.
Liền ngay lập tức, Thanh Anh và Đào Tiểu Yêu cũng nhận ra là xung quanh bản thân có tổng cộng bốn phiến đá nhỏ đang nhô cao lên so với mặt đất, và họ cũng nhanh chóng nhảy lên chúng.
"Còn có cái khác ở đây sao?" Thanh Anh hỏi khi trông thấy thêm một hòn đá khác phía đối diện.
"Không triệu hồi linh thú sao?" Giang Thần nhắc nhở.
"Ừ ừ." Đào Tiểu Yêu giật mình, nhanh chóng thi triển kỹ năng gọi ra một con sói lớn có bộ lông vàng óng để nó đứng lên phiến đá còn lại.
Ngay lập tức, bốn phiến đá đang nhô cao từ từ hạ xuống ngang bằng với mặt đất.
Cánh cổng trong suốt trước mặt ba người từ từ được mở ra.
"Như vậy cũng được sao?" Thanh Anh sửng sốt hỏi.
Rất nhanh, mặt đất phía sau cánh cổng dẫn đến khu bãi tha ma bỗng nứt ra, từng con từng con quái bò lên từ dưới lòng đất.
【 Khô Lâu Chiến Sĩ: Lv10 】
【 Khô Lâu Kỵ Sĩ: Lv10 】
【 Khô Lâu Pháp Sư: Lv10 】
【 Khô Lâu Vu Sư: Lv10 】
【 Khô Lâu Thích Khách: Lv10 】
【 Khô Lâu Xạ Thủ: Lv10 】
【 Khô Lâu Sát Lang: Lv10 】
Tổng cộng là bảy quái vật xương.
Mỗi con đều giữ một loại vũ khí tương ứng với nghề nghiệp.
Khô Lâu Chiến sĩ trong tay là một thanh đại cốt đao, Khô Lâu Kỵ sĩ hai tay cầm cốt kiếm và cốt khiên, Khô Lâu Pháp Sư cùng Khô Lâu Vu Sư đều là cốt trượng, Khô Lâu Xạ Thủ và Khô Lâu Thích Khách lần lượt cầm trường cung và dao găm cũng được làm từ xương.
"Những con khô lâu này tương ứng với bảy nghề nghiệp của người chơi?" Thanh Anh mở to đôi mắt kinh ngạc.
"Ew, sao tương ứng với Triệu Hồi Sư lại là một bộ xương chó?" Đào Tiểu Yêu lẩm bẩm một câu, trên khuôn mặt yêu kiều có nét gì đó bất mãn lắm.
"Đúng, những con tiểu quái này chính là tương ứng với nghề nghiệp của người chơi, hơn thế nữa chúng cũng sở hữu các kỹ năng sơ cấp." Giang Thần nói.
"Khiên chắn của Kỵ Sĩ cũng ở đó?" Thanh Anh kêu lên.
"Không chỉ có vậy, các chỉ số công kích cũng như phòng ngự và các điểm thuộc tính cũng tương ứng bằng điểm cơ sở của người chơi đạt cấp 10." Giang Thần nói rồi hướng về phía bãi tha ma bước tới.
"Thuộc tính cũng không khác biệt lắm so với người chơi? Cái này có nghĩa là.." Đào Tiểu Yêu trong mắt lộ ra vẻ suy tư.
Thanh Anh nhìn sang: "Có nghĩa là nó rất mạnh?"
"Không", Đào Tiểu Yêu lắc đầu, "Có nghĩa là đại thần có thể giết chúng trong vài giây!"
Lời nói vừa thoát ra, chỉ kịp trông thấy Giang Thần đã đến trước đám yêu quái, tung ra một đòn trị thương trong khi bản thân vẫn đang giữ khoảng cách với chúng.
Một luồng ánh sáng hồi phục màu trắng nối dài với con Khô Lâu Vu Sư phía xa nhất.
Ngay sau đó, tia sáng từ đó bắn ra, trong nháy mắt đã tiếp cận với hai con Khô Lâu Pháp Sư cùng Khô Lâu Xạ Thủ.
【-460! 】
【-460! 】
【-460! 】
Ba luồng sát thương bay lên, ba con quái vật đánh xa đều gục xuống đất.
Đối với bốn con quái cận chiến còn lại, Giang Thần thi triển kỹ năng trị liệu hồi 2.5 giây một lần vào chúng, tất cả liên tiếp ngã xuống.
Ngoại trừ con Khô Lâu Kỵ Sĩ có thể sử dụng kỹ năng Thuẫn Đáng miễn dịch một đòn tấn công.
Còn lại cả ba con quái kia đều mất mạng chỉ trong một đòn đánh!
"Chuyện này.."
"Thật là bá đạo!"
Mặc dù biết bản thân Giang Thần có thể xử đẹp trong vài giây, nhưng mà sau khi trông thấy cảnh này, Thanh Anh và Đào Tiểu Yêu vẫn có cảm giác gì đó rất mơ hồ.
Trông có vẻ hơi dễ quá!
Trên thực tế, chỉ có Giang Thần mới có thể dễ dàng làm như vậy được, những người chơi khác căn bản là không có được lượng sát thương cao như vậy.
Một khi không thể giết được đám quái xương trong vài giây, đặc biệt là với Khô Lâu Vu Sư, nó có thể sử dụng kỹ năng Hồi Phục, người chơi sẽ rất khó đối phó khi thanh máu chuyển sang màu xám.
Quan trọng hơn nữa là, thuộc tính của những con quái này không khác mấy so với thuộc tính cơ bản của người chơi cấp 10.
Tuy nhiên chúng đều có được thêm buff bị động, gọi là Thân Thể Xương Xẩu: +50% khả năng chống chịu sát thương.
Ở giai đoạn tân thủ này, đây chính là rất nguy hiểm đối với các người chơi khác!
Tuy nhiên, khả năng chống chịu này không có tác dụng gì với Giang Thần.
"Kỹ năng Trị Thuật của ta là dạng sát thương chuẩn, ngoại trừ các kỹ năng miễn thương, còn lại tất cả đều vô dụng!" Giang Thần trầm ngâm một lát, trên mặt nở ra một nụ cười thỏa mãn.
Bởi vì phía dưới đám thi thể quái vật kia, có vài luồng ánh sáng nhỏ!
Tiểu quái trong phó bản, tỉ lệ rơi đồ cao hơn nhiều so với dã quái ngoài kia!
7 con tiểu quái khô lâu, rơi 3 trang bị! Anh nhanh chóng thu đống chiến lợi phẩm về tay.
Tổng cộng là 3 trang bị cấp độ đồng!
Mấy giây sau.
Mặt đất lại một lần nữa nứt ra, một đám ma xương khác lại bò từ dưới đất lên.
Đợt tấn công thứ hai, có tổng cộng là 14 con khô lâu tiểu quái.
Giang Thần hai mắt sáng bừng, dưới cái nhìn của anh lúc này, đây không phải là đám yêu quái mà là một đống vật phẩm!
Không đợi cho đám quái vật kịp bò ra ngoài, chỉ có mấy con mới chui ra được, một nửa còn lại vẫn còn đang lóp ngóp chui lên, Giang Thần đã tặng cho chúng vài phép Hồi Phục.
Sau khi cả đám bị hạ gục, trong kho đồ của Giang Thần lại thêm được 6 món trang bị cấp đồng!
Tiếp đến, lại một đợt tấn công thứ ba xuất hiện.
Tổng cộng là 21 con quái xương, cũng chui từ dưới đất lên.
* * *
Lại một lần nữa, Giang Thần trưng ra gương mặt hạnh phúc nhặt lại đống trang bị sau khi đã diệt sạch đám quái.
Cả đời này, không gì thoải mái bằng việc kiếm được chiến lợi phẩm dễ dàng thế này.
Giang Thần thầm nghĩ.
Bỗng nhiên!
Một dòng tin tức bay nhanh qua.
【 Tiền tình Thiên Hạ: Thanh Huyết Triều Cự Nhận trên chợ giao dịch này là của ai? Xin mời nói chuyện riêng cùng ta, ta thu mua giá cao, đảm bảo sẽ thỏa mãn ngươi! 】
Giang Thần có chút bất ngờ, cái vừa nhắn này là tin nhắn toàn sever.
Chỉ có thể dùng các đạo cụ đặc biệt, thì tin nhắn này mới có thể được gửi đi.
Ở giai đoạn tân thủ này, số lượng loại đạo cụ ấy không vượt quá hai bàn tay trên toàn máy chủ cấp quốc gia.
Tin nhắn vừa dứt, giống như một hòn đá làm khuấy động mặt nước tĩnh lặng! Một vài tin nữa lần lượt xuất hiện.
【Bá Khí Cuồng Nhân: Thu mua Huyết Triều Cự Nhận, bất kể chủ nhân có là ai, chỉ cần đồng ý bán cho ta, ngươi sẽ mãi mãi là bằng hữu của bang hội Vương Giả Thiên Hạ này! 】
【 Sĩ Đao Trảm Diêm La: Huynh đệ, bán cho chúng tôi ở bang hội Thiên Đình, có thể yêu cầu bất cứ điều gì, chỉ cần có thể làm được, tuyệt không chối từ! 】
【 Minh Nguyệt Nhập Ngã Hoài: Người anh em đã đấu giá Huyết Triều Cự Nhận, xin mời nói chuyện riêng, tôi thành tâm thu mua.
】
Nhìn những dòng tin nhắn này, Giang Thần liếc mắt nhìn thời gian, hiện tại đã là hơn hai giờ chiều.
Vẫn còn hơn một giờ nữa trước khi cuộc đấu giá của Huyết Triều Cự Nhận kết thúc.
"Làm sao bây giờ? Ai ai cũng hấp tấp muốn sở hữu nó." Giang Thần chau mày, suy nghĩ giây lát rồi tự nói: "Lẽ nào là do muốn vượt qua phó bản U Linh Bí Cảnh lần đầu tiên?"
"Xem ra cái phó bản này vượt chậm một chút cũng không sao, chờ đến khi Huyết Triều Cự Nhận hết giờ đấu giá mới vượt ải cũng không muộn!"
"Cứ để cho đám người này giành giật đến sứt đầu mẻ trán đi!".