Điền Viên Cẩm Tú

Thế là vị tiểu thư kia thẹn quá thành giận, nói với nha hoàn: “Tiểu Xuân, bắt lấy chúng nó cho ta, bổn tiểu thư hôm nay không dạy cho các ngươi một bài học thì ta không mang họ Vương nữa!”

Nàng ta nói xong liền muốn nhào tới đánh Tử La. Nha hoàn tên Tiểu Xuân nghe vậy cũng xông về phía các nàng.

Tỷ muội Tử La cũng không ngờ2hai chủ tớ này lại ra tay, nhất thời sửng sốt. Có điều bọn họ còn chưa chạm vào tỷ muội Tử La, thì đã có một tiếng nói phía sau truyền đến: “Dừng tay!” Tỷ muội Tử La quay đầu nhìn lại, thấy Thân Diệc Phàm đang cùng một vị công tử đi về phía các nàng, mà người ban nãy nói chính là vị công tử kia.

“Nhà Vương tú8tài gia giáo như vậy sao? Vương tiểu thư, hôm nay Lệ Thường Phường chúng ta tổ chức cuộc thi thêu, các ngươi ở đây ra tay gây sự, phá hoại không khí cuộc thi, như vậy có được không?” Vị công tử kia và Thân Diệc Phàm bước lại gần, nói tiếp. “Cái này, Lâm thiếu gia, ta... Chúng ta không có ý muốn gây sự, là, là bọn họ6khiêu khích chúng ta trước!” Vương tiểu thư nghe vị công tử kia nói thì lúng túng trả lời, sau đó lại kẻ ác cáo trạng trước, chỉ vào tỷ muội Tử La nói.

Tử La thấy vị Vương tiểu thư kia nói dối không biết ngượng, không khỏi càng thêm coi thường. “Thật sao? Nhưng mà Vương tiểu thư, ta cùng Phàm lão đệ đứng sau nhìn các ngươi một lúc3lâu rồi, chuyện này ai đúng ai sai trong lòng ta đều biết rõ, tin rằng mọi người ở đây ai cũng biết. Vương tiểu thư, nếu ngươi còn muốn tiếp tục tham gia cuộc thi, thì ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng gây sự nữa.”

Vương tiểu thư kia nghe Lâm thiếu gia nói xong liền hoảng hốt, mặt trắng bệch.

“Lâm thiếu gia, huynh... sao huynh có thể đối xử5với ta như vậy... chuyện này, chuyện này không phải như huynh nghĩ đâu!” Vương tiểu thư lảo đảo, nước mắt lưng tròng lên án Lâm thiếu gia. “Vương tiểu thư xin cẩn thận lời nói, ta và người chỉ mới gặp mặt mấy lần, chỉ coi là mới quen biết, ngươi đừng nói lung tung, tiểu sinh không nhận nổi những lời này. Nếu ngươi không gây sự nữa thì đương nhiên chúng ta sẽ không cản ngươi.” Lâm thiếu gia nói.

“Ta... Ta...” Vương tiểu thư kia nửa ngày cũng không nói được lời nào, nàng ta nhìn tỷ muội Tử La, hừ một tiếng rồi quay đầu đi thẳng.

“Này, các ngươi đi nhanh như vậy làm gì, có bản lĩnh thì đừng đi! Cô nãi nãi ta còn chưa...” Tử Đào không muốn bỏ qua cho hai chủ tớ hung hãn này một cách dễ dàng như vậy.

“Tử Đào!” Tử Vi thấy thể cắt lời Tử Đào: “Tử Đào, quên đi!”

Vương tiểu thư kia nghe Tử Đào nói vậy lại tức điên lên. Nàng ta đang định quay lại tính sổ với tỷ muội Tử La thì bị nha hoàn Tiểu Xuân kéo lại. Sau đó Tiểu Xuân nhỏ giọng nói gì đó với nàng ta, Vương tiểu thư kia mới không cam lòng quay đi.

“A La, Tử Vi, các muội không sao chứ?” Vương tiểu thư kia đi rồi, Thân Diệc Phàm liền hỏi tỷ muội Tử La.

“Không sao, Thân đại ca, còn có vị thiếu gia này nữa, chuyện lúc nãy thật sự cảm ơn các huynh, nếu các huynh không xuất hiện đúng lúc thì chúng ta thật sự không biết phải làm gì nữa!” Tử Vi nói xong cúi đầu cảm ơn bọn họ.

“Đừng khách khí, mọi người đều quen biết mà, không cần phải khách khí. Huống chi chuyện này là Lâm thiếu gia ra tay, các muội nếu muốn cảm ơn thì cảm ơn Lâm thiếu gia đi. À, ta quên mất phải giới thiệu mọi người với nhau.” Thận Diệc Phàm nói đến đây liền giới thiệu Lâm thiếu gia với tỷ muội Tử La.

“Đây là Lâm Phong, đại thiếu gia nhà Lâm viên ngoại, chủ của Lệ Thường Phường tổ chức cuộc thi thêu lần này.”

“Thì ra là bằng hữu của Phàm lão đệ! Nếu mọi người là bằng hữu của Phàm lão đệ thì cũng là bằng hữu của Lâm Phong ta, hân hạnh được biết mọi người!” Lâm Phong nghe Thân Diệc Phàm giới thiệu xong, biết Thân Diệc Phàm cùng tỷ muội Tử La là bằng hữu, liền nói.

“Lâm thiếu gia, huynh khách khí rồi! Ban này được huynh giúp đỡ, thật sự rất cảm ơn huynh.” Tử Vi thật sự cảm kích Lâm Phong đã giúp đỡ. Vừa nãy hai chủ tớ kia nhào tới muốn đánh các nàng, nàng thật sự sợ bọn họ sẽ làm tổn thương Tử La. Nếu Tử La vì chuyện của nàng mà bị đánh, nàng sẽ tự trách nhiều lắm. Thế nên Tử Vi nói xong lại cúi đầu cảm ơn Lâm Phong lần nữa.

Mấy người Tử La thấy vậy cũng bước lên cảm ơn Lâm Phong.

“Đổng cô nương khách khí rồi.” Lâm Phong vội chắp tay đáp lễ.

Có điều Lâm Phong thấy Tử Vi khách khí với hắn như vậy, lại nhớ tới ban nãy mấy người Tử Vi cãi vã với Vương tiểu thư. Hắn biết các cô nương đến đây tham gia cuộc thi đều vì muốn nâng cao danh tiếng bản thân, gả cho nhà chồng tốt. Giờ thấy Tử Vi khách khí nhiệt tình với mình như vậy, hắn không khỏi cảnh giác hơn mấy phần. Hắn sợ Tử Vi như vậy là vì có mục đích, trong lòng có tâm lý đề phòng, trên mặt cũng không thân thiện như ban nãy nữa.

Tử Vi đương nhiên không biết ý nghĩ của Lâm Phong, nàng chỉ thành tâm thành ý muốn cảm ơn Lâm Phong mà thôi, thế nên nàng rất nhiệt tình với bọn họ.

Mọi người nói chuyện một lát thì cuộc thi bắt đầu. Lâm Phong cùng Thân Diệc Phàm liền cáo từ. “Đổng tiểu thư, chúng ta phải đi vào xem thi đấu, cáo từ trước.”

Ban tổ chức đặt các dãy ghế ở vị trí xem tốt nhất bên dưới sân khấu cho các khách quý của Lệ Thường Phường. Lại nói, quảng trường và sân khấu là do mấy nhà giàu ở trấn trên góp tiền làm, đến ngày lễ tế thì nhà giàu bọn họ sẽ mời gánh hát về diễn kịch, thế nên chỗ này khá rộng lớn. Lệ Thường Phương cũng chọn nơi này để tổ chức cuộc thi.

Thân Diệc Phàm cũng muốn cho tỷ muội Tử La đi cùng bọn họ vào khán đài phía trước ngồi, nhưng hắn biết chỗ ngồi này có hạn, nếu rủ tỷ muội Tử La thì không hợp lý, nên đành cáo từ bọn họ.

“Các vị các hương thân phụ lão! Chào mọi người! Ta là quản sự của phường thêu Lệ Thường, hôm nay Lệ Thường Phường chúng ta tổ chức cuộc thi thêu hằng năm, cảm ơn các vị đã quan tâm!” Lúc này một vị đại thúc tuổi trung niên đứng trên sân khấu cất cao giọng nói, sau đó chắp tay chào mọi người.

Mọi người nghe thấy liền đồng loạt vỗ tay, còn có người huýt sáo.

“Được rồi, ta xin giới thiệu các vị khách quý đến đây tham dự.” Tiếp đó quản sự liền giới thiệu từng vị khách mời đến xem cuộc thi. Khiến Tử La kinh ngạc là trưởng trấn của trấn Cổ Thủy cũng đến đây xem. Đến trưởng trấn cũng có mặt, xem ra sức ảnh hưởng của cuộc thi này còn lớn hơn nàng tưởng tượng nhiều.

Không chỉ vậy, trưởng trấn phu nhân- cũng chính là vị phu nhân đầu tiên mua khăn thêu Tử Vi bán cũng có mặt.

Ngoài vợ chồng trưởng trấn, thì khách quý còn có gia chủ nhà họ Lâm, Lâm lão gia, cùng chưởng quỹ của các cửa hàng cũng đến. Còn các vị khách quý khác Tử La cũng không biết, chỉ nghe quản sự Lệ Thường Phường giới thiệu mà thôi. Người phụ trách ra đề thi, cũng là trưởng ban giám khảo là một người khoảng sáu mươi tuổi, là là tú nương đã nghỉ hưu ở Lệ Thường Phường. Theo như quản sự giới thiệu thì vị tú nương này họ Trương, mọi người hay gọi là Trương nương tử. Trước đây bà ấy là tú nương xuất sắc nhất ở Lệ Thường Phường, đã từng đứng đầu cuộc thi thêu trong kinh thành, có thể nói là danh chấn một thời. Cuộc thi thêu của Lệ Thường nghe nói cũng do bà ấy đề nghị tổ chức.

Ngoài Trương nương tử, thì trong ban giám khảo còn có năm vị, trong đó hai vị từng là quán quân của cuộc thi này, bây giờ các nàng đều là tú nương của Lệ Thường Phường, ba vị khác cũng là tú nương xuất sắc của phường thêu này.

Giới thiệu xong khách mời và ban giám khảo thì cuộc thi cũng bắt đầu. “Sau đây, ta tuyên bố cuộc thi thêu chính thức bắt đầu!” “Được rồi, hôm nay là vòng loại, vì năm nay số người báo danh nhiều hơn những năm trước, tổng cộng bốn trăm bảy mươi lăm người, thế nên vòng loại chúng ta chia làm năm tổ, nhiều hơn năm ngoái một tố!” “Bốn tổ đầu mỗi tổ có một trăm người, tổ thứ năm thì có bảy làm người. Vòng loại hôm nay chúng ta muốn chọn ra khoảng hai trăm người vào vòng bán kết. Nói cách khác thì hôm nay sẽ loại ra hơn hai trăm người. Có điều mặc dù số người bị loại nhiều, nhưng mọi người ai cũng có một nửa cơ hội được vào vòng sau, thế nên các cô nương tham gia cuộc thi phải cố gắng lên đấy!”

“Bên dưới chú ý, bây giờ ta sẽ đọc tên các cô nương tham gia cuộc thi theo từng tổ, mọi người nghe xong nhớ kỹ mình thuộc tổ nào, lát nữa chúng ta gọi đến tổ nào thì tổ đó đi lên.

Quản sự nói xong liền đọc danh sách. Nhất thời, cả quảng trường yên tĩnh, chỉ có tiếng đọc của quản sự.

Tỷ muội Tử La cũng im lặng lắng nghe.

Kết quả là Tử Vi, Giang Đại Nha, Giang Nhị Nha đều ở tổ thứ hai.

Mà Vương tiểu thư ban nãy mới cãi nhau với các nàng được phân vào tổ thứ nhất. Tử La các nàng nghe thấy đại tiểu thư nhà Vương tú tài ở trấn trên thì biết ngay là nàng ta.

Mà điều khiển các nàng ngạc nhiên hơn là ngoài Vương tiểu thư, thì cuộc thi lần này còn có một người quen nữa: Đổng Mai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui