Điền Viên Cẩm Tú

Chỉ thấy trong hộp đựng đầy trân châu đủ màu sắc, viên nào viên nấy còn to hơn ngón chân cái nữa. Sáng rực muốn làm mù mắt mọi người trong phòng.

Trân châu lớn như vậy đã cực kỳ quý giá rồi, huống chi là những viên trân châu màu sắc hiếm thấy khác. Nếu nói hộp trân châu này giá vạn lượng vàng cũng không có gì lạ.

Dung Phong thỏa mãn nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Thận Diệc Phàm, cố tình nói với Tử La: “A La có thích hợp trân châu này2không? Nếu A La thích thì lần sau Dung đại ca lại tìm cho muội nhiều loại trân châu đẹp hơn nữa. Chỉ cần A La muốn thì Dung đại ca dù có phải lật hết trời Nam Mất Bắc cũng tìm được cho muội.”

“Dung đại ca, chỗ trân châu này quý giá quá...” Tử La cũng bị những viên trân châu đủ màu sắc làm cho kinh ngạc sững sờ.

Dung Phong nhìn dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của Tử La, trong lòng cảm thấy biểu huynh của mình mặc dù tình trường chẳng8ra sao, nhưng chọn vợ lại có phần may mắn, ngay cả hắn cũng thấy hơi ghen tị.

Thể là Dung Phong quyết định phải giúp biểu huynh bảo vệ nàng dâu nhỏ mới được. Dung Phong nghĩ tới đây liếc Thân Diệc Phàm một cái. Lần này Dung Phong đi biến thành là vì chuẩn bị vật tư cho Mạc Vân Thiên. Tình huống biến thành bây giờ càng ngày càng bất ổn. Biên thành từ năm ngoái đã không yên rồi, qua năm nay không khí căng thẳng không hề giảm mà ngược lại6vì triều đình tranh đấu lại càng thêm khẩn trương. Biên thành bây giờ có thể xảy ra chiến tranh bất cứ lúc nào. Thế nên từ năm ngoái để đề phòng, Mạc Vân Thiên đã bảo Dung Phong bí mật chuẩn bị lương thảo và vật tư.

Dung Phong biết biểu huynh đang đau đầu bận rộn với chiến sự biến thành và tranh chấp triều chính, thế nên hắn tuyệt đối không thể để nàng dâu nhỏ của biểu huynh bị người ta lừa mất. Mỗi lần Mạc Vân Thiên nhận được thư của3Tử La thì đều hỏi bóng gió một ít chuyện liên quan đến Thân Diệc Phàm. Người khôn khéo như Dung Phong làm sao không đoán ra được chứ. Có lẽ trong thư Tử La có nhắc đến Thân Diệc Phàm, thế nên Mạc Vân Thiên mới hỏi về Thân Diệc Phàm như vậy.

Dung Phong dựa theo người của hắn ở Cổ Thủy trấn báo lại, kể từ năm ngoái thì Thân Diệc Phàm đến nhà Tử La các nàng nhiều hơn. Thân Diệc Phàm đối với huynh muội Tử La ngày càng ân cần.5Tỷ như hiện tại, trước đây chưa bao giờ thấy Thân Diệc Phàm đến tặng quà sinh nhật cho Tử La mà năm nay lại đến. Dung Phong có ngu ngốc cũng đoán được tâm tư của Thần Diệc Phàm, huống chi Dung Phong vẫn luôn để phòng Thân Diệc Phàm chứ

Hừ! Tiểu tử này muốn cướp thê tử của biểu huynh hắn phải không, cũng không nhìn xem tiểu gia ta có cho phép không đã!

Không thể không nói, Dung Phong này quá bao che người nhà rồi.

“Ha ha, A La nhà chúng ta xứng đáng nhận được hết những thứ tốt đẹp nhất trên đời này. Chỉ là mấy viên trân châu thôi mà, chúng nó có thể lọt vào mắt A La là có phúc lắm rồi. Chỉ cần A La thích thì Dung đại ca nhất định sẽ sai người tìm cho muội.”

“Dung đại ca, hôm nay huynh ăn tỏi hả, sao khẩu khí lớn như vậy?” Tử La trêu chọc.

“A La muội... nha đầu này! Ài, Dung đại ca thật đáng thương, nghe A La nói xong trái tim cũng muốn nát.” Dung Phong cố tình nói.

Thân Diệc Phàm thấy Tử La và Dung Phong kẻ tung người hứng như vậy, trong lòng chợt thấy khó chịu, muốn nói xen vào nhưng cũng không biết phải nói gì. Ngoài hộp trân châu giá trị không nhỏ ra thì sau đó Dung Phong và mấy người Tử La lại tiếp tục mở thêm mấy hộp quà nữa, bên trong không có cái nào không phải quà quý giá, tỷ như các loại vàng bạc châu báu, mã não, bảo thạch.

“Được rồi, còn nhiều quà như vậy, Đại ca bảo mấy người Cảnh Nhất mang vào hậu viện, A La từ từ mở ra xem được không?”

Tử Thụ thấy Dung Phong cùng Tử La, Tử Đào, Tiểu Lục vẫn còn muốn mở quà tiếp, mà đám người Thân Diệc Phàm ở bên đợi có vẻ hơi lúng túng, khóe miệng giật giật, lên tiếng nhắc nhở. “Cũng được ạ, nhiều quà như thế hôm nay chúng ta muốn mở hết cũng không được. Dung đại ca, để tối A La tiếp tục mở quà nhé?” Tử La nghe Tử Thụ nói vậy mới thoát khỏi niềm hưng phấn nhận quà. Mà Dung Phong thấy hắn khoe khoang như vậy cũng đủ rồi, đương nhiên không có ý kiến gì. Sau đó vợ chồng Tử Vi dẫn theo Tiểu Đoàn Đoàn, Tiểu Viên Viên và Chu Viễn đồng thời đến.

Quà mà vợ chồng Tử Vi tặng cho Tử La là bộ diệu mà lần trước bọn họ cùng Tử Đào đặt làm riêng, như vậy quà của Tử Đào tặng cho Tử La chính là chiếc vòng tay còn lại. Còn Chu Viễn từ khi thiên tân vạn khổ vượt qua muôn vàn cửa ải mới định thân được với Tử Đào thì có thể nói là cậu ta lúc nào cũng lấy lòng huynh muội Tử La. Thế nên quà sinh nhật mà cậu tặng Tử La cũng tốn nhiều công sức chọn lựa hơn cả. Quà của cậu là một đối vòng tay phỉ thúy thượng hạng, vừa nhìn liền biết quý giá vô cùng.

Chu Viễn tích cực đến đây tặng quà sinh nhật cho Tử La như vậy, nguyên nhân trong đó đương nhiên là muốn tiểu thê tử tương lai có cảm tình với mình hơn, đương nhiên nếu có thể khiến tiểu di và các huynh đệ bên nhà vợ quý mình hơn thì càng tốt.

Lại nói, sau khi Tử Đào cập kê thì người đến cầu thân nàng càng ngày càng tăng, trong đó thậm chí còn có nhà Lương tri phủ đến cầu thân cho cháu trai nữa, mà các phú hộ, thương gia khác cũng không cần phải nói. Có điều trong số đó cũng không thiếu người không đàng hoàng đến cầu thân. Nói đến đây không thể không nhắc tới Phan thẩm cùng thôn.

Phan thẩm kia thấy lễ cập kê của Tử Đào lại có thể mới được Huyện lệnh phu nhân đến làm chính tân, thể là bắt đầu mơ tưởng.

Sau đó Phan thẩm cùng Lâm Tử và cha hắn bàn bạc với nhau, cả nhà đều cảm thấy nếu có thể lấy được Tử Đào thì nhà bọn họ được lợi vô cùng. Thể là Phan thầm cầm nửa cuộn vải thô đến mà đã muốn cầu thân Tử Đào. Không cần nhắc tới màn cầu thân không có một chút thành ý kia đi, bà ta cũng không nhìn lại con trai mình đức hạnh thế nào, là kẻ lười biếng hết ăn lại nằm, còn vô học nữa, huynh muội Tử La đầu bị mù, đương nhiên không đồng ý.

Thể là Phan thẩm kia sau khi bị từ chối liền đi nói xấu Tử Đào khắp nơi, lời nói vô cùng khó nghe. Nhưng mọi người cũng biết Phan thẩm là người thế nào nên chẳng có ai tin bà ta hết.

Ban đầu Tử La các nàng thấy chuyện của Phan thẩm như trò hề vậy, cũng không có ai tin bà ta nên không muốn so đo, ai ngờ Phan thẩm vẫn muốn tìm đường chết.

Hôm đó trong nhà hết đường, Tử Đào một mình đi đến tiệm tạp hóa trong thôn mua. Không ngờ trên đường đi bị tên học hành không ra gì thì mấy lần chỉ được Đồng sinh, mấy năm gần đây bỏ học đi trộm gà bắt chó phá làng phá xóm- con trai của Phan thẩm - Phan Lâm Tử chặn lối đi rồi trêu ghẹo, muốn làm ẩm lên để phá hoại thanh danh của Tử Đào.

Cũng may lúc này là giờ ngủ trưa của mọi người trong thôn, thế nên Phan Lâm Tử hô to hai tiếng cũng không thấy ai xuất hiện cả. Mà Tử Đào cũng không phải người hiền lành cam chịu, bình thường ở nhà thấy Tử Thụ, Tử Hiên luyện tập mấy thế võ Dung Ngũ thúc dạy cho cũng thấy hứng thú, thế là Tử Đào mang quà đến tìm mấy người Dung Ngũ thúc, Dung Nam, muốn học võ công của bọn họ. Ha ha, một thiếu nữ muốn học võ công đúng là làm khó cho đám người Dung Ngũ thúc, nhưng Tử Đào năn nỉ mãi, Dung Ngũ thúc cuối cùng vẫn dạy Tử Đào mấy chiêu võ phòng thân. Thể là Phan Lâm Tử bất ngờ bị Tử Đào đánh ngã lăn ra đất. Nhưng dù sao nam nữ cũng khác biệt, Phan Lâm Tử phản ứng lại liền quyết tâm cho Tử Đào một trận. Còn công phu mèo quào của Tử Đào không thể nào đánh thắng kẻ suốt ngày trộm gà bắt chó, dáng người thô bạo như Phan Lâm Tử được.

Tử Đào liền bị Phan Lâm Tử đẩy ngã xuống đất. Cũng may lúc Phan Lâm Tử đang định đá vào chân Tử Đào thì Chu Viễn ngày nào cũng đến nhà Tử La các nàng báo danh chợt xuất hiện. Chu Viễn từ xa nhìn thấy Phan Lâm Tử đẩy Tử Đào ngã xuống liền nổi trận lôi đình, lập tức nhảy xuống xe, một đạp đá bay Phan Lâm Tử.

Sau đó Chu Viễn cùng tùy tùng Thạch Đầu đánh cho Phan Lâm Tử một trận nên thân.

Chu Viễn tra hỏi, Phan Lâm Tử khóc muốn kêu cha gọi mẹ, bị đánh mấy lần cuối cùng cũng nói nguyên nhân tại sao lại ra tay với Tử Đào như thế.

Thira Phan thẩm bày kể cho Phan Lâm Tử, nói hắn tìm cơ hội chặn đường Tử Đào, tốt nhất là làm ầm lên để thu hút thật nhiều người đến xem, làm hỏng thanh danh của Tử Đào, như thể Tử Đào chỉ có thể gả cho hắn. Có điều Phan Lâm Tử này đúng là xui xẻo. Hắn ta canh mấy ngày liền mới chờ được lúc Tử Đào đi ra ngoài một mình, nhưng lại không ngờ Tử Đào bất ngờ đánh ngã mình, không chịu nổi mới ra tay đánh Tử Đào, lúc này bị Chu Viễn nhìn thấy, sau đó lại bị đánh một trận.

Huynh muội Tử La biết được làm sao nuốt trôi cơn giận này chứ. Thế là Tử La các nàng cùng Chu Viễn bàn bạc xem phải xử lý đám Phan thẩm thế nào. Cuối cùng bọn họ quyết định phải lấy bào chế bạo, những ngày sau đó Phan Lâm Tử cùng Phan thẩm ra ngoài thường xuyên bị người ta trùm bao lại đánh. Suốt mấy tháng liền hai mẹ con bọn họ ra ngoài đều là kiểu mặt mũi sưng vù. Sau này cả nhà Phan thẩm nhìn thấy huynh muội Tử La liền đi đường vòng trốn.

Mà Chu Viễn cũng vì màn anh hùng cứu mỹ nhân này mà khiến cho Tử Đào có ấn tượng tốt hơn về mình. Thế là Chu Viễn trải qua bao khó khăn cuối cùng đã đánh bại hết những người đến cầu hôn Tử Đào, trở thành vị hôn phu của nàng, ôm được mỹ nhân về.

Bữa trưa nhà Tử La vô cùng phong phú, trong đó trừ những món ăn mà nhà Tử La các nàng chuẩn bị thì còn có món ngon ở Lưu Hương Lầu do vợ chồng Tử Vi mang tới. Ăn uống nói chuyện vui vẻ, bữa trưa kéo dài hơn nửa canh giờ.

Ăn trưa xong huynh muội Tử La đương nhiên còn chuẩn bị bánh kem, mọi người lại vui vẻ ăn mừng.

Tới chiều tối bữa tiệc sinh nhật của Tử La cũng đến hồi kết thúc, khách khứa ra về.

Buổi tối họp gia đình xong, Tử La về phòng lây bức thư của Mạc Vân Thiên mà Dung Phong lén đưa cho nàng ra đọc. Trong thư Mạc Vân Thiên chúc mừng sinh nhật Tử La, sau đó lại kể về quà tặng của hắn như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui