Điền Viên Cẩm Tú

Vậy huynh vừa rồi sao lại cười ra tiếng thế, Tử La thầm nghĩ. Cho nên Tử La tỏ vẻ một chút cũng không tin tưởng Thân Diệc Phàm vừa rồi không chê cười nàng!

Thấy2khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử La vẫn căng thẳng, thậm chí còn đầy vẻ “ai oán” mà nhìn hắn, Thân Diệc Phàm nhanh chóng điều chỉnh nét mặt, “A La tốt, Thân Đại ca8chỉ là cảm thấy A La như vậy thật đáng yêu, cũng không phải muốn chê cười A La, Thân Đại ca có thể thề!” Nói xong bèn giơ tay lên thể.

“Không cần, A La6tin tưởng Thân Đại ca!” Tử La làm sao không biết xấu hổ để Thân Diệc Phàm vì việc nhỏ này mà thế, cho nên thấy vậy nhanh chóng ngăn cản nói.

Thân Diệc Phàm nghe3vậy lúc này mới buông tay, nở nụ cười, tiếp đó còn nghiêm túc nói: “Thật ra A La còn hơn mấy tiểu thư khuê các ngày ngày làm việc đều quy củ, ăn cơm,5đi đường đều tao nhã. Thân Đại ca cảm thấy Tử La như vậy sinh động đáng yêu hơn so với các tiểu thư khuê các kia nhiều. Thần Đại ca càng thích A La chân thật sinh động như vậy. Cho nên Thần Đại ca đương nhiên sẽ không chê cười A La.”

Tử La không nghĩ tới Thân Diệc Phàm đột nhiên lại nói nghiêm túc như vậy, nhất thời có chút ngây ngẩn cả người, nhưng mà tiếp đó cũng rất nhanh phản ứng lại.

“Đúng vậy, A La muội đây không muốn học mấy cái lễ nghi tiểu thư khuê các gì đó, cảm thấy sống như vậy quá mệt. Hơn nữa Thân Đại ca huynh cũng không phải người ngoài, cho nên A La cũng không cần ở trước mặt Thân Đại ca giả trang thục nữ làm gì.”

Tử La thấy lời nói Thân Diệc Phàm đúng đắn, nghiêm túc, bèn cố ý khoe khoang nói, muốn phá vỡ cảnh tượng thật sự quá nghiêm túc mà Thân Diệc Phàm tạo nên. Đương nhiên phương diện này cũng là Tử La có chút ý tứ tự giúp mình giải vây chuyện vừa rồi mình tỏ chút thái độ không đúng lãm.

Thân Diệc Phàm thấy Tử La nói hắn không phải người ngoài, trong lòng không khỏi trở nên vui vẻ, cảm thấy hôm nay tuy rằng thổ lộ bất thành, không, phải nói là căn bản Tử La không hiểu tâm lý của hắn, nhưng hắn cũng chẳng cảm thấy có gì không hài lòng.

Hắn nghĩ, tương lai còn nhiều thời gian, chắc chắn hắn còn rất nhiều cơ hội có thể làm cho Tử La hiểu tấm lòng của hắn, thích hắn. Cho nên hắn có thể từ từ chậm rãi khiến cho Tử La hiểu được, dù sao rất nhiều chuyện không thể nóng lòng nhất thời.

Suy nghĩ cẩn thận xong, tâm tình Thân Diệc Phàm cũng theo đó sáng tỏ thông suốt! Vì thế, Thân Diệc Phàm nghe Tử La nói vậy cũng cười nói: “Ừ! A La nói rất đúng! A La lúc ở cùng Thân Đại ca cứ việc làm theo ý muốn của mình là được rồi, Thân Đại ca thích A La chân thật. Tới, chúng ta lại ăn vài thứ, lát nữa chúng ta trở về, bằng không đếm đã khuya, trên hồ sẽ lạnh hơn!” Nói xong bèn tự mình nhặt một khối bánh ngọt đặt vào trong đĩa trước mặt A La.

Tử La vừa mới rồi lúc nghe đàn đã sớm ăn no, nhưng mà hiện tại Thận Diệc Phàm đã tự mình đưa bánh ngọt tới, nàng làm sao lại không biết xấu hổ nói mình đã ăn no. Cho nên Tử La cũng chỉ có thể tiếp tục ăn thêm mấy khối bánh ngọt.

Trở về xe ngựa, Xuân Hoa và Hạ Hà thấy tâm tình Tử La hình như còn rất tốt, trong lòng không khỏi đểu lộp bộp"

Rốt cuộc sau khi hai người trao đổi ánh mắt vô số lần xong, Xuân Hoa rốt cuộc nhịn không được hỏi Tử La: “Tam tiểu thư, đêm nay người thật vui vẻ sao?”

“Hả?!” Không nghĩ tới Xuân Hoa đột nhiên lại hỏi cái vấn đề này, Tử La nhất thời không có phản ứng, một lát mới nói tiếp: “Là rất vui vẻ. Xuân Hoa tỷ làm sao vậy?” “A! Không có gì, chỉ là thấy Tam tiểu thư đêm nay tâm tình hình như rất tốt, cho nên liền tò mò hỏi thôi. Đúng rồi, Tam tiểu thư người vì sao vui vẻ như vậy?” Xuân Hoa thử hỏi han, sau khi nói xong trong lòng cũng khẩn trương đợi đáp án của Tử La. Hạ Hà nghe Xuân Hoa hỏi như vậy cũng lo lắng nhìn về phía Tử La, cùng đợi Tử La trả lời. Cũng may lúc này Tử La không chú ý tới vẻ mặt Hạ Hà, bằng không chắc chắn sẽ phát hiện Hạ Hà không ổn. Này cũng khó trách Hạ Hà lại khẩn trương như vậy. Bởi vì buổi tối hôm nay, không khí giữa Tử La và Thân Diệc Phàm có chút mập mờ, đặc biệt khúc nhạc Thân Diệc Phàm đàn cho Tử La nghe rõ ràng là khúc Phượng Cầu Hoàng thổ lộ tấm lòng. Tính tình Hạ Hà vốn ngay thẳng hơn so với Xuân Hoa, tình cảm cũng dễ dàng lộ ra ngoài. Hơn nữa nàng ta đối với Mạc Vân Thiên có thể nói là tuyệt đối trung thành và tận tâm, cũng nhận định Tử La chính là nữ chủ nhân tương lai của mình. Cho nên đến nay thấy Tử La và Thân Diệc Phàm dường như có tiến triển, Hạ Hà bèn không nhịn được mà khẩn trương!

“Vui vẻ làm sao có thể nhiều lý do như vậy chứ. Hiếm lắm muội mới có được một lần đi du thuyền trên hồ như buổi tối hôm nay, thấy được cảnh sắc tĩnh mịch, đẹp đẽ như vậy, tâm tình cũng tốt lên thôi! Chẳng lẽ Xuân Hoa tỷ, Hạ Hà tỷ, các tỷ không thấy cảnh đêm đêm nay rất đẹp sao?” Ở trong sự chờ mong của Xuân Hoa và Hạ Hà, Tử La cũng cho các nàng đáp án. “Vậy Tam tiểu thư vui vẻ cũng chỉ bởi vì như vậy sao?”

Xuân Hoa thấy Tử La nói như vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng mà nàng vẫn muốn xác nhận lại Tử La có phải cũng chỉ vì cảnh đêm mà tâm tình tốt hay không? “Không thì vì cái gì chứ?” Tử La có chút kỳ quái, đêm nay Xuân Hoa có vấn đề gì vậy? Thấy ánh mắt nghi hoặc của Tử Là nhìn mình, Xuân Hoa không khỏi cả kinh trong lòng. Nữ chủ nhân này của nàng ngoại trừ trong vấn đề tình cảm có chút trì độn, bình thường vẫn rất thông minh. Vì thế, Xuân Hoa nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình.

“A! Cũng không có gì, chỉ là nô tỳ cảm thấy Tam tiểu thư đêm nay tâm tình đặc biệt tốt, cho nên mới tò mò chút thôi.” Xuân Hoa nói xong trên mặt cũng đã không còn một chút bất thường nào. Tử La không phát hiện Xuân Hoa có gì kỳ lạ nên không tiếp tục truy cứu vấn đề vừa rồi, dù sao ở trong lòng nàng Xuân Hoa và Hạ Hà vẫn tin được. Thấy Tử La nghe mình nói xong cũng không hoài nghi gì mình, Xuân Hoa thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời, tâm tư thay đổi thật nhanh, tiếp tục thử Tử La, “Đúng rồi, Tam tiểu thư, người cảm thấy tài đánh đàn đêm nay của Thân thiếu gia thế nào? Nô tỳ tuy rằng không hiểu cầm, nhưng vẫn cảm thấy tiếng đàn của Thân thiếu gia rất dễ nghe. Tam tiểu thư, người cảm thấy sao?”

Tử La nghe vậy liền khổ không nói nổi, thế nào mà đêm nay người người đều thích hỏi cảm tưởng sau khi nghe đàn của nàng vậy! Chẳng qua Xuân Hoa và Hạ Hà cũng không phải người ngoài, vì thế, Tử La bàn ý bảo Xuân Hoa các nàng dựa lại đây, nhỏ giọng nói: “A La nói thật với hai tỷ, đêm nay Thân Đại ca đàn khúc kia, A La đều nghe không hiểu, chỉ cảm thấy Thân Đại ca đàn rất lưu loát trôi chảy, về phần cái khác, A La không hiểu gì!”

Xuân Hoa cùng Hạ Hà vừa rồi cũng đã đoán được có thể Tử La không hiểu khúc Phường Cầu Hoàng của Thần Diệc Phàm, nhưng hiện tại nghe Tử La nói vậy, các nàng vẫn là không nhịn được giật mình. Dù sao, Phường Cầu Hoàng này cũng là một khúc nhạc vô cùng nổi danh, rất ít người không biết đến. Ngay cả người không tinh thông âm luật như hai nàng cũng có thể nghe ra đó là khúc Phường Cầu Hoàng!

Nhất thời, Xuân Hoa cùng Hạ Hà không nhịn được mà có chút đồng cảm với Thận Diệc Phàm. Cả một tấm lòng nhiệt tình của hắn đêm nay căn bản không được vị nữ chủ nhân tương lai thần kinh thổ của các nàng thấu hiểu!

Lúc xe ngựa tới chỗ ở của Tử La cùng Tử Hiên ở phủ thành, Thân Diệc Phàm kiên trì tự mình đưa Tử La vào cửa mới đi!

Tử La cùng Thân Diệc Phàm mới vừa đi đến trước hoa viên, nghe được người hầu hồi báo đám Tử La đã trở lại Tử Hiên cũng vừa hay đi ra đón!

“Nhị ca, huynh còn chưa ngủ sao?” Tử La thấy cũng không còn sớm thì hỏi.

“A La bọn muội còn chưa trở về, Nhị ca huynh làm sao có thể ngủ trước chứ. Này nếu để cho Đại ca, Tử Đào biết được, bọn họ còn không lột da huynh!”

Buổi chiều lúc Tử Hiến trở về chợt nghe Kim Tiễn báo cáo nói Tử La đêm nay cùng Thận Diệc Phàm đi chơi muộn một chút mới về. Nhưng Tử La từ trước tới nay không có rời huynh muội bọn họ buổi tối ra ngoài đi chơi một mình bao giờ, cho nên cho dù có Thận Diệc Phàm làm bạn, Tử Hiên vẫn có chút lo lắng. Thật ra, nếu Tử Hiên biết bọn Tử La đêm nay đi nơi nào, hắn khẳng định sẽ tự mình đi qua tìm. Cho nên Tử La còn chưa trở về, Tử Hiển cũng không dám ngủ!

“Lần này là do Thân Đại ca không tốt, là huynh nhất thời muốn đi du thuyền trên hồ, ngắm cảnh đêm, nên mới mời A La đi cùng, hy vọng Tử Hiền không trách A La!” Thân Diệc Phàm thấy vậy nhanh chóng giải vây cho Tử La.

“Thân Đại ca quá lời, đệ cũng không có ý trách A La, chỉ là A La ít khi rời mấy huynh muội chúng ta, hôm nay đột nhiên A La đi chơi buổi tối, cho nên đệ mới không yên tâm thôi!” Tử Hiên sợ Thân Diệc Phàm nghe vậy hiểu lầm, cũng nhanh chóng giải thích.

“Ai nha! Nhị ca, A La cũng lớn rồi, hơn nữa bên cạnh còn có bọn Xuân Hoa tỷ, cho nên Nhị ca huynh cũng không cần lo lắng cho A La như vậy! Chúng ta nhanh vào nhà đi, ngoài này thật lạnh!” Sợ Tử Hiên và Thận Diệc Phàm lại ở trước mặt nàng khách khí qua lại một phen, Tử La bèn nhanh chóng nói tránh đi.

Quả nhiên, Tử La nói lạnh, Thân Diệc Phàm và Tử Hiên đều trở nên khẩn trương. Hai người cũng không nói lời khách sáo nữa, nhanh chóng đưa Tử La vào trong phòng khách. Trong phòng khách, uống qua trà, trò chuyện đôi ba câu cũng không sai biệt lắm xong, thấy thật sự không còn sớm, Thân Diệc Phàm tuy rằng có chút luyến tiếc Tử La, nhưng cũng đành phải cáo từ. “Cũng không sớm, Thân Đại ca không quấy rầy Tử Hiên, A La nữa, cáo từ!” Thân Diệc Phàm đứng dậy nói.

“Hiện tại cũng không sớm, không bằng Thân Đại ca ở lại đây một đêm đi!” Tử Hiên thấy đã muộn bèn giữ Thân Diệc Phàm lại. “Cảm ơn Tử Hiên, nhưng mà có lẽ không được. Tòa nhà của Thần Đại ca cũng chỉ cách nơi này một khắc đường đi, bây giờ về cũng mau, không quấy rầy nữa!”

Nếu người ta nói như vậy, Tử Hiên cũng không tiến lại giữ lại, “Vậy Thân Đại ca, để tiễn huynh!” Nói xong làm bộ dáng tiễn Thân Diệc Phàm ra ngoài! “A La cũng đi tiễn Thân Đại ca!” Tử La nhìn vậy cảm thấy mình cũng nên đi tiễn Thân Diệc Phàm, dù sao người ta cũng tự mình đưa nàng trở về, cũng bèn đứng lên nói. “Không cần, A La, có hai bước đường sao cũng cần người tiễn, Tử Hiên đệ cũng dừng bước đi!” Thân Diệc Phàm làm sao cam lòng để cho Tử La tiễn hắn, hắn cũng không quên ban nãy Tử La ở hoa viên còn kêu lạnh đâu! Tử Hiên làm sao có thể thật sự không tiền Thân Diệc Phàm, vì thể hắn bảo Tử La ở lại, còn hắn tiễn Thân Diệc Phàm đi ra ngoài!

“Đêm nay A La cùng Thân Đại ca đi du thuyền trên hồ?” Tiền Thân Diệc Phàm trở về xong, Tử Hiên hỏi A La.

“Vâng, đúng vậy!” Tử La trả lời xong vấn đề của Tử Hiên, tiếp theo lại kích động mà đề nghị: “Lại nói, Nhị ca, du thuyền ngắm cảnh đêm quả thực rất không tồi! A La cảm thấy đợi lần sau mấy huynh muội chúng ta đến phủ thành cũng có thể lại đi thử xem!” “Việc này để lần sau lại nói!”

Tử Hiên nhìn tiểu muội trước mắt dường như vẫn không hiểu thói đời, không khỏi có chút đau đầu. Tiểu muội bình thường cũng rất thông minh, chính hắn cũng phải cam bái hạ phong, nhưng chỉ có ở một vài chuyện tình thế tục lại rất mơ hồ. Cho nên, hắn cảm thấy hắn phải nhắc nhở một chút: “A La cùng Thân Đại ca đi chơi không phải là không thể được, nhưng đến buổi tối nên trở về sớm biết không? Dù sao, nam nữ cách biệt, chuyện này nếu truyền ra ngoài đối với muối sẽ không tốt lắm!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui