Lúc nãy nghe Tử La phân tích xong, Tử Đào cũng biết mấy người lão Chu xử lý Chu Trần thị như vậy đã là quá lắm rồi, không thể đưa nàng ta lên quan được. - Vậy nên2bây giờ nàng cứ tỏ ra rộng lượng một chút, để lại ấn tượng tốt cho mọi người, như vậy sẽ càng khiến Chu Trần thị có vẻ vô lý, không biết hối cải hơn, làm nàng ta mất8lòng của mọi người. Quả nhiên, Tử Đào vừa nói xong, ánh mắt lão Chu và Chu Hà thị nhìn Tử Đào đầy an ủi, cũng càng không hài lòng với Chu Trần thị. Thái độ với hai đứa6con dâu khác nhau hoàn toàn, nhìn là biết ai cao ai thấp.
Vẻ áy náy trên mặt nhị ca của Chu Viễn cũng nhiều hơn. Chu Trần thị cũng cảm nhận được thái độ của lão Chu, Chu Hà3thị và chồng mình, muốn phản bác lại nhưng chẳng biết nói thế nào, trong lòng thầm hận Tử Đào dối trá. Vì vậy, Chu Trần thị lén lườm Tử Đào, không ngờ lại bị lão Chu nhìn thấy.
“Tốt5lắm, vợ của Viễn ca nhi đúng là hiểu lý lẽ. Con yên tâm, sau này chúng ta sẽ không cho phép vợ của Sơn ca nhi đến sân viên của con nữa. Nếu vợ Sơn ca nhi còn dám làm con bị thương, thì Chu gia ta nhất định sẽ trả nó về nhà mẹ đẻ.” Lão Chu thấy Tử Đào rộng rãi hiểu lý lẽ như vậy, Chu Trần thị còn dám lườm Tử Đào thì vô cùng bực bội.
Lời này cực kỳ nặng, Chu Trần thị nghe xong thì mặt trắng bệnh. Nàng ta định nói gì đó nhưng lại bị chồng mình lườm, nghẹn mấy lời định nói lại.
Tiếp đó, lão Chu và Chu Hà thị hỏi thăm tình hình hiện tại của Tử Đào, biết nàng thật sự không sao mới dẫn vợ chồng Chu Trần thị rời đi.
“Tử Đào, chuyện này... Chuyện này cũng chỉ có thể xử lý như vậy thôi, dù gì Chu Trần thị cũng là thê tử của Nhị ca, mẹ của Phong ca nhi. Nhưng nàng cứ yên tâm, sau khi phân nhà, chúng ta sẽ ra ở riêng, ta nhất định sẽ không để nàng phải chịu ấm ức nữa.”
Mấy người lão Chu đi rồi, Chu Viễn liền tới trước giường Tủ Đào, không để ý đến chuyện đám Tử La đang ở đây mà kéo tay nàng, giọng điệu tự trách.
Tử Đào thấy dáng vẻ ngốc nghếch và tự trách này của Chu Viễn thì không khỏi có chút xúc động, nhưng thấy ánh mắt trêu chọc của đám Tử La thì đỏ mặt, vội đẩy tay Chu Viễn ra, tức giận nói: “Được rồi, con vịt chết! Chàng không thấy mấy người Đại ca, Đại tỷ và Đại tỷ phu vẫn còn ở đây à, nói linh tinh cái gì đó? Kết quả chuyện này thế nào ta đã sớm lường được rồi, hơn nữa có mấy người Đại ca ở đây, dù ta có không hài lòng thì họ cũng sẽ không như vậy đâu.”
“Xi! Nhị tỷ, Nhị tỷ phu, hai người ở chung vẫn hay trêu đùa nhau như vậy đó hả?” Tử La thấy vậy không nhịn được trêu ghẹo.
“A La!”
“Được rồi Nhị tỷ, A La không nói nữa là được chứ gì.” Thấy Tử Đào sắp nổi đóa, Tử La lại không dám để nàng tức giận liền vội nói. Đám Tử La ở trong viện của Tử Đào một lúc thì lão Chu cho người mời đến tiền viện dùng cơm.
Không thể chối từ sự nhiệt tình của người ta được, đầm Tử La ăn cơm trưa ở Chu gia xong mới cáo từ ra về.
Sau khi đại phòng Chu gia về, nhà người ta sẽ bắt đầu phân nhà, các nàng không thể ở lại xem người ta chia gia sản thế nào được. Các nàng tin mấy người lão Chu và Chu Viễn, cũng tin rằng sau khi Chu Viễn và Tử Đào ra ở riêng nhất định không phải chịu thiệt gì. Lần này đám Tử La không quay về thôn Hòe Hoa mà ở lại trấn trên.
Quả nhiên, vừa ăn tối xong, Chu Viễn liền phái người đến thông báo kết quả phân nhà lúc chiều.
Lần này ở riêng, Chu đại ca được chia một nửa chuyện làm ăn của Chu gia, Chu nhị ca và Chu viễn thì chia đôi chỗ gia nghiệp còn lại. Còn buôn bán cá nhân, của ai người đó tự quản. Mặt khác, lão Chu còn chia đại trạch của Chu gia làm ba phần, phân biệt cho ba đứa con trai. Lão Chu và Chu Hà thị sẽ ở cùng con trai lớn, để con trưởng phụng dưỡng.
Vì chuyện của Tử Đào, vốn Chu nhị ca còn muốn chia phần gia nghiệp của hắn và Chu Viễn thành bốn - sáu, hắn bốn, Chu Viễn sáu, coi như là bồi thường vì Chu Trần thị đã làm Tử Đào bị thương. Lão Chu nghe vậy cũng tán thành.
Chỉ là sau khi Chu Viễn và Tử Đào bàn bạc xong lại không nhận sự bồi thường của Nhị ca, kiên quyết muốn chia như cách lúc đầu.
Nghe cách phân chia của Chu gia xong, huynh muội Tử La rất hài lòng. Ở miếng rồi, sau này Tử Đào không phải ở chung với Chu Trần thị, sẽ không bị nàng ta hạnh họe nữa. Cho dù Trần Chu thị muốn tới gây chuyện cũng phải xem nàng ta có bản lĩnh đó hay không.
Huynh muội Tử La ở trấn Cổ Thủy thêm hai ngày, ngày nào Tử La cũng đến thăm Tử Đào, lén cho Tử Đào uống nước linh tuyền. Có nước linh tuyền tẩm bổ, Tử Đào hồi phục cực kỳ nhanh, ngay cả đại phu cũng nói Tử Đào bình phục nhanh hơn dự liệu của ông ấy nhiều.
Chờ đến lúc Tử Đào gần khỏe hẳn, không có gì đáng ngại nữa, đám Tử La mới về thôn Hòe Hoa.
Mới về được một hôm, Thân Diệc Phàm đã tới cửa nói chi nhánh thứ hai của tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa ở huyện thành sẽ khai trương vào ngày mai, muốn Tử La có thể cùng hắn đến tham gia nghi thức khai trương của cửa tiệm này.
Tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa, Tử La có góp cổ phần, cho nên đương nhiên sẽ không từ chối tham gia nghi thức khai trương rồi.
Vì vậy, Tử La liền đồng ý đến dự một cách nhanh chóng. Bởi vì Tử La nghĩ lần này chỉ đến tham gia nghi thức khai trương xong sẽ về nên chỉ đi một mình, mấy người Tử Thụ không theo cùng.
Vả lại, Tử La chỉ ở lại huyện thành một ngày, Tử Đào lại chưa khỏe hẳn nên Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục đểu ở nhà, Tử Đào có muốn tìm thì cũng có người ngay.
Huynh muội Tử La giữ Thận Diệc Phàm lại ăn trưa, sau đó Tử La liền cùng Thận Diệc Phàm đến huyện thành.
Vì đã có kinh nghiệm ở tổng điểm của Cẩm Tú Liên Tỏa, hơn nữa chi nhánh thứ hai cũng là tửu điểm nên không có bao nhiêu khác biệt. Vậy nên việc sửa sang lại chi nhánh thứ hai của cửa tiệm cũng dễ dàng hơn nhiều. Hơn nữa, mấy người chưởng quỹ, thu chi, tiểu nhị, lúc Tử La chuẩn bị cho tổng điểm cũng đã chuẩn bị luôn cho chi nhánh thứ hai rồi. Thế nên việc chuẩn bị để mở chi nhánh thứ hai dễ hơn lúc mở tổng điểm, cũng nhanh hơn nhiều.
Chính vì vậy, tổng điểm mới vừa khai trương không lâu, chi nhánh này cũng khai trương theo luôn, khiến danh tiếng của tổng điểm càng thêm rầm rộ.
Có thể nói, Tử La sắp xếp cho tổng điểm của Cẩm Tú Liên Tỏa và chi nhánh thứ hai của nó khai trương cách nhau một thời gian rất hợp lý. Đúng lúc sự mới mẻ của tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa bắt đầu giảm xuống, chi nhánh thứ hai liền khai trương, như vậy sẽ khiến tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa tiếp tục nổi lên, trở thành tiêu điểm trong những cuộc nói chuyện của mọi người. Vì chuyện khai trương, Thân Diệc Phàm đã cho người chuẩn bị xong tất cả, chỉ cần Tử La đến huyện thành lộ mặt trong nghi thức khai trương là được, không phải làm bất cứ chuyện gì cả, vô cùng đơn giản. Sau khi khai trương chi nhánh thứ hai của tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa xong, dù huyện thành không lớn như phủ thành, cũng không náo nhiệt như ở đó, nhưng bởi vì đã có danh tiếng của tổng điểm cho nên lúc khai trương, lượng người đến chi nhánh thứ hai cũng sẽ không ít hơn tống tiệm bao nhiêu.
Lần này chi nhánh thứ hai khai trương ở huyện Thanh Dương, nên không chỉ có các phú hộ ở huyện này đến tặng quà mà cả Huyện lệnh huyện Thanh Dương cũng đưa gia quyển đến chúc mừng. Tử La biết lần khai trương này có nhiều nhà giàu đến chúc mừng, ngay cả Huyện lệnh đại nhân cũng đến là vì lúc khai trương tổng điểm, Thân Diệc Phàm có mời Lương tri phủ của phủ thành đến chống lưng, lại còn đích thân đề chữ cho tửu điểm của họ.
Ngoài Huyện lệnh huyện Thanh Dương cùng đông đảo phú hộ ở đây, lần này các nàng còn nhận được rất nhiều quà tặng của các nhà giàu, quan viên ở phủ thành đưa đến, không những thế còn có cả quà của Lương tri phủ nữa.
Có nhiều người tại to mặt lớn tặng lễ và đến dự như vậy, đương nhiên danh tiếng của tửu điểm Cẩm Tú Liên Tỏa lại tăng thêm một phần.
Vì vậy, Tử La vô cùng tán thưởng việc Thân Diệc Phàm mời Lương tri phủ đến tổng tiệm của Cẩm Tú Liên Tỏa đề chữ và tham dự nghi thức khai trương lần trước, khen ngợi một lúc lâu. Thân Diệc Phàm nghe Tử La khen hắn như vậy, thấy được Tử La tán thưởng, trong lòng liền ngọt như uống mật. Có điều, hắn cũng rất kinh ngạc với chuyện mới được Lương tri phủ đến lần trước.
Lúc đó hắn chỉ muốn thử xem sao nên gửi bái thiếp đến quý phủ của Lương tri phủ, không có bao nhiêu hi vọng thành công vì chẳng có cửa tiệm nào của phủ Bạch Nhạc có thể mời được Lương tri phủ đích thân đề chữ cả, cùng lắm là lúc khai trương Lương tri phủ lộ mặt một lát, vậy là đã có mặt mũi lắm rồi. Bởi vậy lúc hắn gửi bái thiếp cũng không ôm hi vọng lắm, không ngờ Lương tri phủ lại mời hắn đến, nói mấy câu liền đồng ý đến đề chữ cho cửa tiệm của họ, lại còn đến tham gia khai trương nữa chứ. Thân Diệc Phàm biết hắn không đủ khả năng khiến Lương tri phủ nể mặt đến vậy, nhưng tại sao Lương tri phủ lại làm thế? Sau đó hắn suy nghĩ thật lâu, rất có thể là vì Lương Tri phủ nể mặt mấy huynh muội Tử La.
Nhưng mấy huynh muội Tử La, ngoài việc ba huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục học hành giỏi giang, trước đó lại được Hoàng Đế ban thưởng vì việc nuôi cá trong ruộng lúa thì chẳng có gì đặc biệt lắm. Sao Lương tri phủ lại nể mặt mấy huynh muội họ như vậy được? Cuối cùng, hắn kết luận là vì Lương tri phủ coi trọng tiềm lực phát triển của mấy huynh muội Tử La, dù gì ba huynh đệ Tử Thụ cũng cực kỳ thông tuệ, chắc chắn sau này con đường làm quan cũng sẽ rộng mở. Nghĩ tới nghĩ lui, Thân Diệc Phàm chỉ có thể nghĩ ra nguyên nhân này.
Cho nên bây giờ nghe Tử La khen, ngoài vẻ mừng rỡ thì Thân Diệc Phàm cũng có chút chột dạ.
Tử La thấy việc khai trương chi nhánh thứ hai rất giống với tưởng tượng của nàng, không có chuyện gì ngoài ý muốn, nghĩ rằng có ở lại cũng không có bao nhiêu ích lợi liền cáo từ trở về trấn Cổ Thủy, chỉ bảo Thân Diệc Phàm rằng nếu cho nhánh này có chuyện gì đặc biệt thì phái nguoiwf báo tin cho nàng là được.
Tử La trở về trấn Cổ Thủy, mấy ngày sau, hai huynh muội Thân Diệc Phàm và Thân Uyển Nhi lại tới cửa.
Đầu tiên, Thân Diệc Phàm nói sơ qua về tình trạng của chi nhánh Cẩm Tú Liên Tỏa.