Điền Viên Cẩm Tú



""/ “Cái gì mà Đổng án thủ, cùng lắm chỉ là mấy tú tài nghèo rách giờ mới phất lên được chút, sao, chẳng lẽ con còn muốn cưới con thôn nữ họ Đổng đó cho Phàm ca nhi làm thiệp hay sao?”

Thấy Thân Tam lão gia có ý muốn nạp Tử La làm quý thiếp cho Thân Diệc Phàm, Thân lão bà tỏ ra mất hứng, bà cảm thấy Tử La không xứng làm thiếp cho Thân Diệc Phàm. “Nhưng không phải mẹ phải người đi nói chuyện đó sao?” Thân Tam lão gia nghe vậy thì rất là nghi hoặc, rõ ràng Thân lão bà là người đề xuất ra việc đó, sao giờ lại phản ứng như vậy. “Hừ, cái đồ nhà giàu mới nổi, nó không xứng vào Thân phủ chúng ta“. Thân lão bà2cực kỳ khinh thường nói. “Thế sao mẹ lại cho người tới nói muốn nạp người ta làm quý thiếp cho Phàm ca nhi?” Thân Tam lão gia nghe vậy thì nghi ngờ không hiểu.

Thấy Thân Tam lão gia không hiểu, Thân lão bà cũng không muốn giấu Thân Tam lão gia nên nói luôn kế hoạch của Tổ Sở Nguyệt cho ông nghe.

Nghe xong, Thân Tam lão gia cũng không khỏi bội phục đầu óc của Tô Sở Nguyệt. Nhưng trong chuyện này ông lại nghĩ khác hẳn, và cũng bởi chuyện này ông mới lặn lội về đây.

“Nguyệt tỷ nhì đúng là lanh trí, đây mới là thế tử tốt nhất cho Phàm ca nhi nhà chúng ta. Nhưng mà nhi tử cảm thấy Phàm ca nhi cưới Đổng Tam tiểu thư làm tiểu thiếp cũng8không sai“.

Thân lão bà nghe vậy thì nhìn Thân Tam lão gia đầy kỳ quái: “Một con thôn nữ sao mà xứng vào Thân phủ nhà mình, dù là tiểu thiếp cũng không được. Không lẽ Phàm ca nhi bảo con đến thuyết phục ta?” Thân lão bà bắt đầu nghi ngờ Thân Tam lão gia,

“Nào có, nào có, nhi tử không dám làm chuyện đó, hơn nữa tiểu tử kia có khách khí gì với con đâu, bọn con còn không nói với nhau được mấy câu, sao mà con có thể thông đồng với nó được. Nhi tử chỉ nghĩ nếu Phàm ca nhi nạp Đổng Tam tiểu thư làm quý thiếp thì sẽ có lợi cho Thân phủ chúng ta“.

Thấy Thân lão bà hoài nghi, Thân Tam lão gia vội vàng nói ngay. “Lợi gì?”6Thân lão bà nghe vậy cũng cảm thấy khả năng Thân Tam lão gia nói giúp cho Thận Diệc Phàm là rất nhỏ, thế là bà càng tò mò không hiểu tại sao Thân Tam lão gia lại nói thế. “Nhi tử nghe nói, mấy huynh muội nhà đó làm ăn kiếm được tiền nhiều lắm đấy...”

Sau đó Thân Tam lão gia kể chuyện của hàng Malatang, cửa hàng đồ gia dụng, đồ tạp hóa, Thải Y các, tửu điếm Cẩm Tú, cộng thêm rất nhiều điền sản mà nhà Tử La đang sở hữu cho Thân lão bà nghe.

Thân lão bà nghe xong thì kinh ngạc không thôi, bà hoàn toàn không ngờ nhà Tử La lại làm ăn lớn đến vậy, không hề thua kém Thân phủ nhà họ là bao nhiêu. Thân lão bà chỉ3là một phụ nhân suốt ngày lui tới trong hậu viện, bà không hề biết được chuyện bên ngoài. Bà chỉ biết nhà Tử La có một vài cửa hàng, sao mà ngờ họ lại làm ăn lớn đến vậy.

Đặc biệt là khi nghe đến tửu điểm Cẩm Tú có một nửa vốn là của nhà Tử La, bà càng sợ ngây người. Thực ra chính Thân lão bà cũng không biết tửu điếm Cẩm Tú kiếm được bao nhiêu tiền.

Nhưng trước kia lúc ở phủ thành bà thường nghe người ta nói tửu điểm Cẩm Tú ghê gớm lắm, hơn nữa ở tiệc hoa yến lần trước Thân lão bà càng cảm nhận được sức ảnh hưởng của tửu điểm này. Trong tiệc hoa yên, huyện lệnh phu nhân và những quý phu nhân khác đều tán5thưởng khả năng kiếm tiền của tửu điểm Cẩm Tú. Từ lời nói của huyện lệnh phu nhân và những quý phu nhân kia, Thân lão bà cũng đoán chắc tửu điểm này phải ghê gớm lắm. Khi đó Thân lão bà còn cảm thấy hãnh diện vì tửu điểm này nữa kia. Cho nên bây giờ nghe nói tửu điểm này không phải chỉ của mình Thân phủ nhà họ, ban đầu là hết sức kinh ngạc, nhưng sau đó lại cực kỳ tức giận.

“Phàm ca nhi bị điên rồi sao, sao nó lại chia một nửa lợi nhuận của tửu điểm Cẩm Tú cho người ngoài?”

“Ôi, mẹ đừng nóng giận. Phàm ca nhi chia lợi nhuận cho người ta chắc cũng có lý do của nó, nhi tử nghe nói tửu điếm Cẩm Tú có rất nhiều thứ do huynh muội Đổng gia làm, nào là trang trí, thiết kế, rồi huấn luyện người làm gì đó. Món bánh gạo nếp nổi danh cũng là do Đổng Tam tiểu thư cung cấp công thức. Vì lẽ đó Phàm ca nhi đưa lợi nhuận cho huynh muội Đổng gia cũng là có lý do. Hơn nữa mẹ thấy chúng ta bị thiệt thòi thì giờ cũng làm gì được nữa, dù sao cũng ký hiệp ước với nhau rồi“. Thân Tam lão gia không có bản lĩnh gì, nhưng có một số việc ông vẫn nhìn rõ hơn một phụ nhân suốt ngày quanh quẩn trong hậu viện.

“Hừ, Phàm ca nhi phá của thì có. Chỉ có huynh muội Đổng gia là được lợi“. Thân lão bà nghĩ, chỉ đưa công thức nấu ăn và trang trí thôi thì đâu đáng nhận lấy một nửa lợi nhuận, nhưng nghe nói họ đã ký hợp đồng rồi, bà không thể không chấp nhận sự thật đó, thế là càng thêm tức giận bất bình.

“Mẹ không nên vì chuyện này mà tức giận ảnh hưởng đến cơ thể mới phải. Nhi tử nghĩ ra một cách có thể khiến toàn bộ tửu điểm Cẩm Tú đều thuộc về Thân phủ chúng ta rồi. Hơn nữa không chỉ tửu điểm này mà các chuyện làm ăn khác của huynh muội Đổng gia chúng ta cũng có thể lấy được. Mẹ, mẹ có muốn nghe thử không?” Thân Tam lão gia chớp lấy thời cơ, nói với nhân lão bà. “Ồ, con có cách gì sao, nói ta nghe xem thử?” Quả nhiên, Thân lão bà nghe vậy thì động lòng ngay lập tức. “Chuyện này rất đơn giản, chúng ta để Phàm ca nhi nạp Đổng Tam tiểu thư làm thiếp, như vậy một nửa lợi nhuận của tửu điếm Cẩm Tú sẽ về tay ta rồi“. Thân Tam lão gia nói biện pháp của mình. “Con nói vậy là sao?” Thân lão bà vẫn nghi ngờ không hiểu, nhưng mà thấy Thân Tam lão gia có vẻ như đã dự tính hết thì vội vàng hỏi ngay.

“Nhi tử nghe nói một nửa lợi nhuận của tửu điểm này được ghi dưới tên của Đổng Tử La, hơn nữa nhi tử còn biết mấy huynh muội Đổng gia đều rất cưng chiều tiểu muội. Đến lúc cưới nhất định họ sẽ đưa nửa phần lợi nhuận của tửu điểm Cẩm Tú cho nàng làm đồ cưới. Cho nên khi Đổng Tử La vào Thân phủ nhà ta, không phải nửa lợi nhuận đó cũng về tay chúng ta sao?”

“Còn nữa, nhi tử còn nghe nói, ngoài tửu điếm Cẩm Tú này, Thải Y các cũng có phần của Đổng Tử La. Mặc dù Thải Y các không bằng tửu điếm nhưng cũng kiếm được nhiều tiền, nghe nói nó có mấy chi nhánh ở khắp các phủ. Hơn nữa, đồ cưới tương lai của Đổng Tử La chắc chắn không chỉ có tửu điểm và Thải Y các mà thôi. Với sự thương yêu của mấy huynh đệ Đổng gia dành cho nàng, chắc chắn đồ cưới sẽ cực kỳ phong phú, những điền sản cửa hàng tuyệt đối không thể ít. Cho nên con nói để Phàm ca nhi nạp năng làm tiểu thiếp thì sẽ có lợi lắm“.

Thân Tam lão gia nói hết những điều mình tính toán trong lòng.

Không thể không nói, sau khi nghe Thân Tam lão gia phân tích, mặc dù ông ta không phải là người có bản lĩnh nhưng vẫn còn đầu óc, hơn nữa còn biết nhiều tin tức. Biết làm sao được, để có thể lấy được ít bạc từ tay Thận Diệc Phàm, Thân Tam lão gia phải thường xuyên để ý đến chuyện kinh doanh của hắn.

Thân lão bà nghe xong thì cũng thấy hợp lý, nhưng mà nghĩ đến Tổ Sở Nguyệt thì bà lại chần chừ, “Nhưng Nguyệt Nhi có chịu đồng ý không? Giờ chúng ta không thể đắc tội với mẹ con Nguyệt Nhi được đâu“.

“Có gì đâu chứ, chỉ là một tiểu thiếp thôi mà, Nguyệt tỷ nhi còn không chịu được sao?” Thân Tam lão gia nghe vậy thì xem thường đáp. “Chúng ta cứ bàn với mẹ con Nguyệt Nhi xem thử, dù sao Thân phủ chúng ta bây giờ cũng phải dựa vào họ“. Tuy Thân lão bà ngốc thật nhưng từ khi bước tới trấn Cổ Thủy này, bà lại cảm nhận được sâu sắc thái đột biến chuyển của mọi người trong phủ khi biết con rể của bà làm tri phủ, chính Thân Diệc Phàm khi biết chuyện cũng thay đổi thái độ với bà ít nhiều mà. Cho nên bà không dám đắc tội với mẹ con Tô Sở Nguyệt.

“Ôi, mẹ bảo tiểu muội và Nguyệt tỷ nhiềại đây, con sẽ tự khuyên nhủ các nàng. Chuyện tốt như thể họ sẽ đồng ý thôi“. Thân Tam lão gia tin rằng mình có thể thuyết phục được. Bây giờ Thân lão bà đã bị xiêu lòng trước gia tài của nhà Tử La, cho nên bà vội sai người đi mời mẹ con Tô Sở Nguyệt tới. Hai người nhanh chóng đến viện, vừa có mặt Thân lão bà đã để Thân Tam lão gia nói với Tô Sở Nguyệt chuyện này.

“Tiểu muội, Nguyệt tỷ nhi, hai người thấy sao? Đây là chuyện có lợi cho chúng ta đẩy, hai người nhanh đồng ý đi“. Nói xong, Thân Tam lão gia vội hỏi ý mẹ con hai người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui