Sau đấy, Tiểu Lục lại hỏi tiếp xem Tô Sở Nguyệt đã sai mấy tên sát thủ này đối phó với Tử La như thế nào. Nghe Tiểu Lục hỏi vậy, Hạ Hà khó nhịn nổi cơn tức, ngay cả nét mặt Xuân Hoa cũng không tốt. Hai người dù tức giận những vẫn nói lại những gì mình nghe được từ đám sát thủ cho Tiểu Lục và bọn Mạc Tam biết. Hóa ra Tô Sở Nguyệt muốn những tên sát thủ đó giết hết cả đoàn xe của Tử La, để Tử La trơ mắt nhìn tất cả mọi người bị sát thủ giết chết, sau đó bắt Tử La lại, hạ loại thuốc thôi tình mạnh mẽ cho nàng rồi để bọn2sát thủ đó vũ nhục nàng, cuối cùng biết nàng đi, ném thi thể ở nơi phố xá sầm uất.
Những gì Tô Sở Nguyệt sắp xếp vô cùng độc ác, không chỉ muốn mang cả đoàn xe của Tử La, còn muốn Tử La chết rồi mà thanh danh bị hủy hoại.
Xuân Hoa và Hạ Hà ấp úng nói hết kế hoạch của Tô Sở Nguyệt ra xong thì cả phòng yên tĩnh. Tiếp đó, Mạc Tam kích động muốn tìm Tô Sở Nguyệt tính sổ nhưng bị Tiểu Lục vẫn còn giữ chút lý trí khuyên lại.
Tuy là vậy, những người đang ngồi trong phòng đều nhận Tổ Sở Nguyệt, chắc chắn sẽ không buông tha nàng ta dễ dàng. Cơn giận qua đi,8giờ không phải là lúc xử lý Tô Sở Nguyệt, lại qua thêm một lúc nữa, lửa giận của mọi người cũng dần vơi. Tiểu Lục và đám Mạc Tam hàn huyên thêm một lúc, cuối cùng Mạc Vân Thiên cũng đi từ phòng khách ra, kêu Trưởng lão nhân vào kiểm tra Tử La một chút, cuối cùng cũng dời được sự chú ý của đám Tiểu Lục đi. Tiểu Lục thấy Mạc Vân Thiên bước ra thì vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ chắc cậu sắp được nhìn thấy Tử La rồi.
Vì vậy, cậu vội bước lên chào hỏi Mạc Vân Thiên, sau đó đi cùng Trương lão nhân vào phòng dành cho khách. Hết cách, phải tận mắt nhìn thấy Tử La6không có việc gì cậu mới yên lòng.
Đám Xuân Hoa, Hạ Hà, còn cả Mạc Tam tuy cũng muốn biết bây giờ Tử La ra sao, nhưng bọn họ biết chắc chắn Mạc Vân Thiên không muốn bọn họ vào quấy rầy. Đặc biệt là hai người Xuân Hoa, Hạ Hà, bọn họ càng không dám xuất hiện bên cạnh Mạc Vân Thiên bởi họ sợ Tiểu Lục sẽ kêu các nàng chăm Tử La thay Mạc Vân Thiên. Nếu vậy kiểu gì hầu gia nhà các nàng cũng “ghi hận”!
Vì thế, trừ Tiểu Lục đi theo Trưởng lão nhân vào phòng Tử La, những người còn lại đều ăn ý ở lại bên ngoài. Trưởng lão nhân bước vào phòng theo lời Mạc Vân3Thiên, dưới sự thúc giục của hắn, ông bắt mạch cho Tử La.
“Trương bá bá, giờ À La có ổn không?” Mạc Vân Thiên thấy Trương lão nhân bắt mạch xong vội vàng hỏi, trên mặt còn vẻ khẩn trương.
Tiểu Lục vốn dĩ cũng muốn hỏi vấn đề này, nhưng bị Mạc Vân Thiên đoạt trước nên cậu đành ngậm miệng mong đợi đáp án của Trưởng lão nhân. “Ừm, thuốc Tam tiểu thư trúng đã được giải, nhưng nàng ấy bị hiệu lực của thuốc tra tấn mạnh quá, mệt mỏi nên phải hôn mê thêm một lúc nữa, chờ đến mai tỉnh lại là được.” Trưởng lão nhân cũng biết hai vị gia trước mặt ông lúc này chắc cũng gấp lắm rồi,5nên sảng khoái chủ động nói những thứ mà hai người họ muốn biết.
Trong phòng, Mạc Vân Thiên và Tiểu Lục nghe vậy đều đồng thời thở dài nhẹ nhõm.
“Tốt, tốt, vậy là tốt rồi.” Tiểu Lục nói tốt liên tục, sau đó lại cảm ơn Trưởng lão nhân một lần nữa.
“Trương bá bá, sau khi A La tỉnh dậy có nhớ rõ những gì nàng ấy đã làm lúc ý thức không rõ ràng không?” Mạc Vân Thiên ngẫm nghĩ vẫn quyết định hỏi vấn đề hắn muốn biết ra. “Hả?” Nghe vậy nhất thời Trưởng lão nhân không kịp phản ứng lại, nhưng ông nhanh chóng hiểu ra Mạc Vân Thiên hỏi gì.
Tuy không biết vì sao Mạc Vân Thiên lại hỏi vậy, nhưng ông vẫn trả lời theo đúng sự thật: “Vì tác dụng của thuốc này rất mạnh, lúc đưa Tam tiểu thư đến đây thì trạng thái ý thức đã không còn tỉnh táo nữa nên chắc lúc Tam tiểu thư tỉnh lại sẽ không nhớ những gì đã xảy ra đâu.” Vốn dĩ Mạc Vân Thiên cũng cảm thấy Tử La sẽ không có ấn tượng gì với những việc đã xảy ra lúc nàng bị hạ dược, ít nhất là mơ hồ không rõ. Giờ nghe Trưởng lão nhân nói vậy càng chắc chắn hơn với phán đoán của mình.
Vì thế, hắn nghe xong lại im lặng trong chốc lát, sau đó hạ quyết định, quay sang uyển chuyển bày tỏ ý mình với Tiểu Lục. Bởi Mạc Vân Thiên không muốn có tiếp xúc thân mật quá mức với Tử La trong thời điểm mấu chốt này, để Tử La có cảm tình với hắn. Giờ chưa phải là lúc để Tử La hiểu tấm lòng của hắn, vậy nên hắn không muốn Tử La nhớ những cảnh tượng nóng bỏng giữa hắn và nàng trên xe ngựa.
Hắn không muốn để Tử La biết bọn họ đã tiếp xúc da thịt thân mật như thế, hắn sợ nàng sẽ có gánh nặng, dẫu sao người bây giờ dù là phu thê với nhau cũng không được tiếp xúc da thịt thân mật như thế.
Mạc Vân Thiên suy xét thật lâu mới quay sang nói suy nghĩ của mình với Tiểu Lục. Tiểu Lục nghe vậy đương nhiên hiểu Mạc Vân Thiên nghĩ gì, chờ khi Tử La tỉnh lại, nếu nàng không nhớ rõ những gì đã xảy ra lúc nàng mê man thì bọn họ sẽ giấu nàng chuyện Mạc Vân Thiên từng tới. Không thể không nói, thông qua những gì Mạc Vân Thiên ám chỉ, cùng ý tứ hắn biểu đạt, Tiểu Lục dễ dàng đoán ra trên đường tới Vạn Hoa Cốc, thậm chí là sau khi tới Vạn Hoa Cốc, giữa Mạc Vân Thiên và Tử La chắc chắn đã có chuyện gì đó hơi... hơi quá mức thân mật xảy ra. Tuy cậu đã sớm đoán được lúc Tử La bị hạ dược ý thức mơ hồ, còn bị tác dụng của thuốc tra tấn, nàng và Mạc Vân Thiên ở chung một chỗ không thể không xảy ra chuyện gì khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Giờ nghe Mạc Vân Thiên ám chỉ, Tiểu Lục chắc chắn hắn và Tử La đã phát sinh chuyện vô cùng thân mật. Cậu cảm thấy bản thân mình vẫn không thể bình tĩnh như mình đã tưởng tượng được.
Lúc này, thậm chí Tiểu Lục còn có suy nghĩ tại sao lúc trước không để Xuân Hoa, Hạ Hà đưa Tử La tới Vạn Hoa Cốc chứ... Tiểu Lục càng nghĩ càng mất bình tĩnh, Tam tỷ nhà cậu vẫn là cô nương chưa lấy chồng mà, cứ để Mạc Vân Thiên chiếm hời như vậy thích hợp sao? Nếu sau khi về nhà để Đại ca, Nhị ca biết việc này, liệu cậu có bị hai người họ đánh chết không? Tiểu Lục càng nghĩ càng thấy lo sợ, lúc trước đầu cậu bị lừa đá mới mềm lòng như vậy, các thành cho Mạc Vân Thiên, không quấy rầy hắn ở chung với Tử La một mình chứ.
Ôi... cậu đã mềm lòng như vậy từ khi nào! Tiểu Lục sám hối sâu sắc vì hành vi lúc trước của mình, cậu đã hứa với Tử Thụ, Tử Hiên là sẽ bảo vệ Tử La. Tình huống bây giờ thì cậu thất trách rồi.
Nhưng đều tại ấn tượng Mạc Vân Thiên để lại cho cậu vô cùng tốt, tuy cậu nhỏ hơn Tử La hai tuổi nhưng cũng biết, suốt dọc đường nhìn Mạc Vân Thiên quan tâm đến Tử La như thế nào, yêu chiều Tử La đến dường nào.
Có thể nói, tình cảm Mạc Vân Thiên dành cho Tử La đã làm cậu cảm động. Từ lúc biết được tấm lòng của Mạc Vân Thiên, cậu thực lòng vui cho tỷ ấy. Chính vì thế cậu mới yên tâm để Mạc Vân Thiên ở riêng với Tử La. Bởi cậu tin Mạc Vân Thiên sẽ không làm ra chuyện gì gây tổn thương đến Tử La.
Giờ hoàn toàn bình tĩnh lại, Tiểu Lục mới phát hiện ra lúc trước hình như cậu hơi xúc động. Nếu hôm nay đổi thành Tử Thụ, Tử Hiên, bọn họ khẳng định sẽ không để Mạc Vân Thiên một mình đưa Tử La tới Vạn Hoa Cốc, cũng không để Mạc Vân Thiên và Tử La ở riêng với nhau lâu như thế.
Nhưng những rối rắm trong lòng Tiểu Lục cũng không tồn tại lâu, cậu nghĩ hôm nay nếu Mạc Vân Thiên không xuất hiện đúng lúc, giờ Tử La ra sao ai biết được, giờ cậu rối rắm vì chút thân mật này thì cũng hơi quá. Nghĩ vậy, Tiểu Lục lại thấy bản thân hơi cứng nhắc còn có chút làm giá, lại nghĩ những gì Mạc Tam nói về Mạc Vân Thiên, hắn vì trộm ngắm Tử La một cái mà đã làm những gì, cậu càng cảm thấy bản thân quá so đo ra vẻ. Vì vậy, suy nghĩ của Tiểu Lục thoáng ra. Tiểu Lục biết Mạc Vân Thiên nói cố hết sức giấu Tử La việc hôm nay là suy nghĩ cho Tử La, không muốn Tử La có gánh nặng trong lòng vì thân mật với một người đàn ông, dù người này là Mạc Vân Thiên.
Không thể không nói, Tiểu Lục biết suy nghĩ của Mạc Vân Thiên xong lại cảm động thêm lần nữa. Có thể suy nghĩ vì Tử La đến mức này, dù là mấy huynh đệ tỷ muội ruột như bọn họ cũng chỉ thế mà thôi. Nghĩ đến đây, Tiểu Lục vô cùng vừa lòng với Mạc Vân Thiên, càng hy vọng hắn và Tử La có thể thành đôi.
Tuy Tiểu Lục không dám khẳng định Tử La có yêu Mạc Vân Thiên hay không, nhưng cậu biết trong những người đàn ông mà Tử La quen thì Tử La đối xử với Mạc Vân Thiên đặc biệt nhất. Đương nhiên là không bao gồm mấy huynh đệ bọn họ, vì thế cậu vẫn khá chắc là Tử La thích Mạc Vân Thiên.
Có lẽ người khác không biết, nhưng Tiểu Lục thân là “sâu bám đuôi” của Tử La, cậu biết Tử La đối xử với Mạc Vân Thiên không bình thường chút nào. Có khi sự ỷ lại và tin tưởng vô thức nàng dành cho Mạc Vân Thiên còn hơn với người khác.
Điều này chính bản thân Tử La có khi không nhận ra, nhưng Tiểu Lục lại thấy rõ hơn bất kì ai khác.
Hiểu rõ những điều này, Tiểu Lục càng mong hai người họ có một kết thúc đẹp. Vì thế, nghe Mạc Vân Thiên nói xong, Tiểu Lục không cần nghĩ nhiều đã đồng ý đề nghị này. “Được, vậy chúng ta cứ cố hết sức xem có giấu Tam tỷ tỷ việc Mạc đại ca tới không. Nhưng mà để không biết là Tam tỷ tỷ có nhớ quá trình huynh cứu tỷ ấy hay không đâu đấy.” Tiểu Lục chân thành nói với Mạc Vân Thiên. “Ừ, cái này huynh biết rồi, giờ huynh sẽ không xuất hiện trước mặt A La, các đệ cũng đừng nhắc tới ta. Chúng ta xem A La có nhớ rõ không, nhớ được bao nhiêu việc lúc nàng ấy không tỉnh táo, đến lúc ấy mới quyết định xem nên làm thế nào.” Nghe vậy đương nhiên Mạc Vân Thiên không có ý kiến gì.