Mà Tử Thụ, Tử Hiên thấy Tử La nóng lòng đuổi theo như vậy nên cũng vội theo ra ngoài. May mà Tử La chạy ra trước của viện kêu hắn lại: “Nam đại ca!” Mạc Nam nghe tiếng của Tử La ở phía sau thì vội ngừng lại, quay đầu liền thấy nàng xách váy chạy về phía hắn như bay. Không thể không nói, dáng vẻ xách váy chạy như bay của Tử La không có chút thùy mị nào cả, thậm chí sẽ có một số người cảm thấy rất thô lỗ. Nhưng mà đối với những hán tử thô lỗ quanh năm ở biên thành đánh giặc như Mạc Nam thì chuyện này chẳng có gì đáng nói, cũng không thấy có2gì không ổn hay không thục nữ, thấy nàng gấp gáp như vậy còn dừng lại cung kính hỏi: “A La còn có chuyện gì khác à?” Thấy đã đuổi kịp, Tử La thờ phào nhẹ nhõm, từ tự sắp xếp câu chữ rồi nói: “Vâng, là thế này, thật ra trồng loại khoai này cũng tương đối đơn giản, A La cũng có tự tin là sẽ trồng được nó. Chúng ta cách trấn nhỏ phía Nam chỗ Dung đại ca nói ngàn dặm đường, trên đường đi cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian. Bây giờ sắp đến mùa trồng khoai lang rồi, có thể bây giờ A La sẽ bắt đầu ươm mầm, cho nên không chờ được đến lúc Dung đại ca8mời người tới viết phương pháp cho chúng ta rồi mới bắt đầu, nếu như vậy ta sợ không kịp thời gian.” “Ươm mầm?” Mạc Nam có chút nghi ngờ với từ này. “Đúng vậy, chính là làm cho củ khoai này nảy mầm lên, sau đó chúng ta cắt ra trồng xuống đất.” Tử La giải thích đơn giản. Lúc này, Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục cũng chạy đến, nhưng thấy Tử La và Mạc Nam nói chuyện nên không lên tiếng. “Như vậy thì mọi người bắt đầu ươm mầm trước, đến lúc đó thiếu gia tìm được người biết trồng loại khoai này hoặc phương pháp trồng, lại đưa cho mọi người xem phương pháp của mọi người và bọn họ có6giống nhau hay không, đến lúc đó xem là được.” Mạc Nam nói. “Dung đại ca không sợ ta trồng hỏng sao, dẫu sao loại khoai này bây giờ rất hiếm, quý lắm đấy.”
Dù Tử La khẳng định rằng mình có thể trồng khoai lang, nhưng dù sao khoai vẫn là do Dung Phong tìm ra, hơn nữa ở triều đại này rất hiếm thấy, không dễ tìm được, nên nàng hỏi trước một chút vẫn tốt hơn.
“Không sao, thiếu gia nói cho A La thì chính là của muội, muốn xử lý thế nào là tùy ý muội. Huống chi khoai này mặc dù ít nhưng ở đó cũng chẳng phải thứ quý giá gì nên muội cứ mạnh dạn thử nghiệm, nếu không thành3công đợi năm sau chúng ta lại thử tiếp.” Mạc Nam nghe vậy khoát tay một cái, để Tử La yên tâm mà trồng khoai.
“Được, vậy bây giờ ta bắt đầu ươm mầm.” Tử La nghe Mạc Nam nói xong cũng không kiểu cách nửa, lập tức sảng khoái đáp lời. “Cố gắng hết sức là được, A La, Tử Thụ, còn chuyện khác cần ta đưa tin cho thiếu gia nữa sao?”
Tử Thu nhớ tới chuyện kinh người khoai lang sản lượng ngàn cân một mẫu này, suy nghĩ một chút quyết định nói với Mạc Nam: “Chuyện khoai lang có thể đạt sản lượng hơn ngàn cân một mẫu, hay là Nam đại ca cũng nói với Dung đại ca một tiếng đi, xem5ý huynh ấy thế nào, đến lúc đó nếu thật sự trồng ra phải xử lý ra sao, chúng ta muốn nghe ý kiến của huynh ấy.”
Ý của Tử Thụ rất đơn giản, đó là khoai lang này do Dung Phong phát hiện, mà hắn cũng có dự cảm phát hiện ra loại cây trồng sản lượng cao, nếu sau này bọn họ trồng ra được thì thật sự là một chuyện lớn, cho nên hắn nghĩ trước nên nói cho Dung Phong biết, mấy huynh muội bọn họ cũng sẽ tôn trọng ý kiến của Dung Phong. “Cũng đúng, vậy ta sẽ nói cho thiếu gia biết chuyện này. Nếu mọi người không còn chuyện gì nữa thì ta đi trước.” Mạc Nam nghe Tử Thụ nói vậy cũng thấy có lý, liền đồng ý. “Được, vậy Nam đại ca đi thong thả.” Tử Thụ thấy Mạc Nam thật sự rất vội để về viết thư hồi âm cho Dung Phong liền không nói mấy lời khách khí giữ lại nữa, chắp tay nói.
Sau khi Mạc Nam rời đi, bọn họ mới quay lại phòng khách, Tử Hiên phấn khích vây quanh Tử La, “A La, A La, muội nói khoai lần này có thể trồng được sản lượng ngàn cân một mẫu hả?” Đối với việc phát hiện ra cây trồng sản lượng cao hôm nay, hắn hưng phấn không thôi, còn có chút không dám tin là thật, dẫu sao sản lượng khoai thế này thật sự là cao đến kinh người.
“Vâng, vô cùng có khả năng” Đối với huynh đệ tỷ muội nhà mình, Tử La vẫn dám nói, nghe vậy liền gật đầu. “Vậy thì quá tốt, nếu cái này trồng ra được sản lượng cao như vậy, đối với nông dân chúng ta nhất định là một chuyện cực kì tốt.” Lấy được câu trả lời khẳng định của Tử La, Tử Hiên không khỏi càng thêm kích động.
“Như vậy A La biết làm cách nào ăn khoai lang sao?” Tử Thụ nghe được Tử La đáp lại, trong lòng cũng vui mừng không thôi, tiếp đến liền nghĩ làm sao để ăn, liền hỏi Tử La. Tử Thụ là người luôn suy nghĩ nhiều và cẩn thận hơn người khác, Tử La nghe vậy nghĩ một chút, rồi nói với bọn họ mấy cách ăn khoai lang mà nàng biết, “Có rất nhiều cách ăn loại khoai này, có thể luộc, có thể nấu cháo khoai lang, khoai lang khô, chè khoai lang...”
Sau khi nói ra mấy cách ăn khoai mà nàng biết, thấy Tiểu Lục thích ăn hàng, thậm chí cả Tử Hiên cũng lộ ra ánh mắt thèm ăn, Tử La không khỏi bật cười.
“Đợi chúng ta trồng được khoai rồi A La sẽ làm cho mọi người ăn.” Tử La tiếp tục nói: “Còn nữa, không chỉ củ khoai lang, ngay cả thân non của dây khoai cũng ăn được nữa, còn có thể làm thức ăn gia cầm, gia súc. Có thể nói khoai lang là một loại cây trồng hết sức hữu dụng. A La biết được bao nhiêu đó thôi, phải đợi xem Dung đại ca mang đến cho chúng ta tin tức thể nào, đến lúc đó chúng ta càng hiểu rõ hơn về loại khoai này.”
“Ồ, khoai lang này thật là một loại cây tốt. Tam tỷ tỷ, bây giờ chúng ta trồng ngay đi.” Tiểu Lục hai mắt sáng rỡ cầm một củ khoai lang, cứ như hắn đã nhìn thấy một mảnh đất đầy khoai lang vậy. “Được, thời tiết thế này thật thích hợp để trồng khoai lang.” Tử La cũng không dập tắt hứng thú của Tiểu Lục. “A La, làm sao để trồng được loại khoai này?” Khó có dịp thấy Tử Thụ cũng nóng lòng. “Trước tiên chúng ta phải ươm mầm củ khoai này, muốn vậy thì phải ngâm nước nó. Sau đó cắt thành miếng, đợi nó lên mầm, đợi mầm đủ dài là có thể trồng xuống đất. Quá trình đại khái là như vậy, nhưng trong đó còn có nhiều chi tiết. Mà không thành vấn đề, A La đã thuộc lòng những bước trồng trong sách ghi, không sai đâu. Đến lúc đó hẳn là không có vấn đề gì, nhưng trồng loại khoai này cũng có nhiều chuyện cần chú trọng, có một ít chuyện có thể A La sẽ không biết phải làm sao, dẫu sao A La cũng chưa từng trồng qua loại khoai này, nhưng tổng thể mà nói hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn. Khoai này cũng khá dễ trồng.”
Tử La nói sơ qua cách trồng khoai lang, thấy bọn họ nghe về sau lộ ra vẻ khẩn trương, không khỏi an ủi một câu.
“Đại ca tin tưởng A La có thể trồng được thật tốt.” Tử Thụ trước giờ vẫn rất tin tưởng Tử La thông minh nhanh nhẹn, nghe vậy cũng cảm thấy nhất định Tử La có thể trồng ra được khoai, nói ra làm Tử La có chút đỏ mặt ngượng ngùng.
“Đúng, Tam tỷ tỷ, tỷ cứ mạnh dạn trồng đi, Tiểu Lục cũng sẽ giúp đỡ tỷ, tỷ cần gì cứ để Tiểu Lục đi làm.” Vì nghĩ đến tương lai có thể ăn khoai, Tiểu Lục cũng vỗ ngực đảm bảo nói. “Được, đến lúc đó Tiểu Lục cũng đừng than mệt mỏi nha, đây cũng không phải chuyện đơn giản đâu.” Tử La nghe lời của Tiểu Lục nói thì cười bảo.
“Chuyện này Tiểu Lục biết, Tam tỷ hãy yên tâm, Tiểu Lục cũng không phải con mọt sách. Đệ cũng có thể giống như Đại ca, Nhị ca xuống ruộng giúp đỡ. Bây giờ Đại ca, Nhị ca sắp thi Hương rồi, chuyện lần này Tam tỷ sai bảo Tiểu Lục là được rồi.” Tiếu Lục vội vàng gật đầu, bày tỏ hắn có thể giúp đỡ.
“Nếu không chúng ta hỏi ý Dung đại ca trước, nếu huynh ấy đồng ý thì chúng ta viết thư cho Dư tiên sinh đi.” Tử La đột nhiên nghĩ đến trồng khoai lang là đại sự. Nghĩ đến trước kia Dư Hoa dặn dò nếu các nàng phát hiện ra loại cây trồng sản lượng cao nào thì báo tin cho hắn, cho nên lúc này Tử La mới nói ra để hỏi ý Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục một chút.
Tử Thụ vừa rồi cũng nghĩ chuyện này, vừa định nói ra thì Tử La đã nhắc đến trước, không khỏi cảm thấy thật ăn ý, nghe vậy liền nói: “Vấn đề này ta cũng vừa nghĩ đến, ta cảm thấy A La nói đúng. Tử Hiển, Tiểu Lục, các đệ thấy thể nào?”
Mấy huynh muội Tử La trước giờ đều rất tôn trọng ý kiến cá nhân của nhau, chuyện gì cũng theo thói quen thương lượng với nhau, cho nên Tử Thụ hỏi vậy là chuyện bình thường.
“Đệ cũng đồng ý.” Tử Hiên nói.